Cửu Đỉnh Ký

Chương 623 : Cửu Đỉnh Luân Hồi (hạ)

Ngày đăng: 19:22 20/04/20


Khi cả người Đằng Thanh Sơn như lâm vào tử vong, chợt Luân Hồi thương trong tay phải hắn lại trong nháy mắt đạt tới một tốc độ khó tin.



- Bành...



Luân Hồi thương và chân của Bùi Tam giao kích. Cú giao kích này làm cả thiên địa rung mạnh, sau đó rách ra như có có một người khổng lồ xé toang thiên địa.



Cả thiên địa đột nhiên bị đánh vỡ thành một hắc động to chừng mười trượng. Ngàn vạn người đang xem cuộc chiến trên bờ hồ Bạch Mã ai nấy đều trợn tròn mắt, ngây dại ra, nhìn lỗ đen trên bầu trời hồ Bạch Mã. Hắc động sau đó không ngừng nhanh chóng biến đổi, động khẩu không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn biến mất.



- Phá toái hư không!



- Phá toái hư không!!!



- Là phá toái hư không!



Cả hồ Bạch Mã vang lên những tiếng thét kinh hãi, rồi sau đó ngàn vạn người đều phát ra tiếng hoan hồ ầm ầm như thủy triều, thanh âm rung động cả đất trời. Tất cả mọi người đều hoan hô, cho dù Vũ Hoàng môn vốn cừu hận Đằng Thanh Sơn và Bùi Tam, ai nấy đều dại ra. Hoàn toàn ngẩn người ra.



Tất cả mọi người đều biết, phá toái hư không có nghĩa là gì!



Chí Cường Giả!!!



Đáng sợ nhất là... Hai người giao kích, có thể phá toái hư không, đại biểu cho cái gì?



Hai người đều là Chí Cường Giả!



Hai Chí Cường Giả!!!



Trước đó chưa từng có!



- Sinh và Tử, tử và sinh, một bước cuối cùng, nguyên lai là như vậy.



Đằng Thanh Sơn lẩm bẩm, nhìn Bùi Tam nở một nụ cười.



- Một thương cuối cùng của ta, đã trở thành "luân hồi".



Vào một khắc cuối cùng, Đằng Thanh Sơn ngộ thông chỗ bí ẩn của sinh tử.



Sinh tử tương hợp, tức là luân hồi.



Vô tận luân hồi, nguyên thủy của mọi thứ.



- Ta cũng luôn nằm trong mê võng.



Bùi Tam mỉm cười.



- Vạn Thú Đạo, Vạn Thú Đạo, linh của Vạn Thú chính là người! Tôn sư vạn thú, cũng là người! Bất luận là Giao Long, Long Quy, Thần Viên vân vân, thiên địa ẩn chứa bí ẩn nhất, trở thành viên mãn, chính là thân thể con người. Thân thể con người, mới là tinh diệu nhất trong vạn thú.



Nói xong những lời này, hai người đều nhắm mắt lại.



Trong Nê hoàn cung.



- Ầm ầm!



Nê hoàn cung của Đằng Thanh Sơn đang phát sinh biến hóa kịch liệt. Thế giới lực hoàn toàn hóa thành lực hỗn độn màu xám, tất cả sức mạnh không ngừng ngưng tụ. Cả sắc thái của bản thân nê hoàn cung cũng thay đổi, cuối cùng hóa thành một quả "trứng" màu xám, Trong quả trứng này, có lực như thủy ngân vô tận lưu động.



Hỗn độn một khối, trở về nguyên thủy.



Tất cả đều trở về bổn nguyên!



Không sinh không tử!



- Đây là hình thức ban đầu của thế giới.



Đằng Thanh Sơn từ từ thầm nhủ:



- Cửu Châu Đại Địa cũng giống như một người khổng lồ trưởng thành. Còn thế giới hình thành trong nê hoàn cung của Chí Cường Giả, bây giờ là một quả trứng. Trứng chưa nở. Nhưng đã trở về hỗn độn, trở về nguyên thủy. Nhìn như chết chóc, nhưng lại có sinh cơ vô tận.



Đồng thời lực nguyên thủy hỗn độn vô tận đang nhanh chóng tràn ra khắp toàn thân Đằng Thanh Sơn.



- Xoẹt xoẹt...



- Lạo xạo!



Gân cốt toàn thân Đằng Thanh Sơn bùng nổ, từ những ngóc ngách rất nhỏ trong thân thể, thậm chí cả da cũng đều xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, sức mạnh thân thể không ngừng nâng lên, lần lượt nâng lên đạt tới một trình độ khó tin. Chỉ một cú tát cũng đủ để đánh chết cường giả động hư.



Hơn nữa gân cốt thân thể cũng không ngừng biến hóa, trở nên cứng rắn vô cùng, đạt tới một trình độ khó tin.



Thần giáp trên người, trong tay Luân Hồi thương Đằng Thanh Sơn, cũng phát sinh biến hóa. Nhưng so ra, biến hóa của binh khí không bằng biến hóa kịch liệt của thân thể.



... Hồi lâu...



Tất cả biến hóa rốt cục đã đình chỉ.



Tuyết đã ngừng rơi.



Hai người Đằng Thanh Sơn và Bùi Tam cơ hồ đồng thời mở mắt, nhìn nhau cười vang.



Vốn song chưởng Bùi Tam hầu như bị phế hoàn toàn, lúc này đã không tổn hao gì, trên người cũng không còn bất kỳ thương thế nào. Những chỗ bị thương trên người Đằng Thanh Sơn cũng được hoàn toàn chữa khỏi, đến cả vết sẹo cũng chẳng có.



- Chí Cường Giả, cường đại như thế à.



Bùi Tam không kìm được, cảm thán một tiếng, nắm chặt nắm tay, không gian đều run lên.



- Rất mạnh! Đạt tới Chí Cường Giả, mặc dù thế giới chúng ta mới chỉ là hình thức ban đầu, nhưng cùng cấp độ với thiên địa Cửu Châu.



Cũng tương tự như thiên địa Cửu Châu là một sinh linh. Quả trứng trong nê hoàn cung Chí Cường Giả cũng chính là một sinh linh. Ít nhất cũng cùng một cấp độ về sinh mạng.



Đằng Thanh Sơn mỉm cười nói:



- Cửu Châu thiên địa đã không thể áp chế chúng ta.



Sinh mạng có đại hạn.



Thân thể có cực hạn.



Đều là những gông xiềng do thiên địa Cửu Châu cấp cho sinh linh sống trong đó. Làm con người ta có sức mạnh mạnh nhất cũng chỉ là tám mươi vạn cân. Kỳ thật dựa theo tu luyện nhân loại, sức mạnh thân thể hoàn toàn có thể mạnh hơn. Nhưng, đây là hạn chế của thiên địa. Còn nếu đạt tới Chí Cường Giả, có thể thoát ly hạn chế này.



Sức mạnh thân thể của Đằng Thanh Sơn và Bùi Tam, đều đạt tới một trình độ kinh dị.



- Chẳng trách Chí Cường Giả, đều lưu Chí Cường chiến giáp lại.



Bùi Tam cười.



Đằng Thanh Sơn cũng cười:



- Chúng ta như vậy, còn cần gì Chí Cường chiến giáp nữa chứ?



Đằng Thanh Sơn nắm Luân Hồi thương, trong lòng có một loại cảm giác... Chỉ cần đột nhiên phát lực, có thể bóp nát Luân Hồi thương, một thứ "binh khí Chí Cường" này! Thân thể của Chí Cường Giả vượt xa Chí Cường chiến giáp.



Tự nhiên Chí Cường Giả cũng không quan tâm tới chiến giáp, binh khí.


Bùi Tam nhìn Lý Triều, cười nói:



- Ta giao Tuyết Liên cho ngươi, ngươi đừng làm cho ta thất vọng.



- Yên tâm đi, sư phụ.



Lý Triều tự tin cười nói.



Bùi Tam hài lòng gật gật đầu, hắn nhìn Lý Triều rất lâu. Hắn hiểu rõ tính cách Lý Triều.



- Ừm.



Bùi Tam nhìn về phía đệ tử Tô Mông Đặc, Thú Vương Ô Hầu bên cạnh cùng với huynh đệ "Bùi Hạo" của mình...



- Lão Ngũ, ta đi trước đây!



Bùi Hạo khẽ gật đầu, than thở:



- Mấy người đại ca đã đều đi rồi! Nếu họ biết Tam ca có thể đạt tới cảnh giới Chí Cường Giả, nhất định sẽ rất vui.



Bùi Tam gật gật đầu, tâm tình cũng rất phức tạp.



Dù sao cả đám thân nhân, đều đã thay nhau qua đời.



- Thôi, không nói nhiều nữa!



Bùi Tam nhìn Lý Triều, Bùi Tuyết Liên.



- A Triều, binh khí của ta, Chí Cường chiến giáp đều lưu lại cả. Chí Cường chiến giáp, ta giao cho ngươi giữ.



Lý Triều gật gật đầu.



- Cha, người phá toái hư không, rốt cuộc là đi đâu, con... con...



Bùi Tuyết Liên muốn nói gì đó, lại không biết nên nói như thế nào.



- Ngươi hỏi Thanh Sơn huynh đệ xem! Cho dù là Chí Cường Giả, cũng không biết bước qua cửa này, rốt cuộc sẽ đi đâu.



Bùi Tam cười nói:



- Tốt lắm, nhiều bí tịch, Chí Cường chiến giáp vân vân, ta đều lưu lại rồi. Ta chỉ mang theo một thân áo vải, còn có một cái tiểu đỉnh luôn luôn đi cùng ta.



Từ trước ngực Bùi Tam xuất hiện tiểu đỉnh màu đen hầu như giống hệt của Đằng Thanh Sơn.



- Kiếp trước lẫn kiếp này, nó luôn luôn cùng ta. Bảo vật hữu linh, cho các ngươi, nó cũng sẽ đi. Ta đã muốn phá toái hư không, nó cũng không ly khai ta. Nên nó đi cùng với ta.



Đằng Thanh Sơn gật gật đầu.



Hắn nghe hiểu ý. Kiếp trước Bùi Tam Bùi Tam chính là Hạng Phàm Trần, đã có tiểu đỉnh màu đen. Sau khi chuyển sang kiếp khác, tiểu đỉnh màu đen vẫn đi theo hắn.



- Thanh Sơn huynh đệ, ta phải đi rồi. Ta hỏi lại ngươi một lần cuối cùng, ngươi có đồng ý cùng đi với ta, ly khai thiên địa Cửu Châu, cùng lang bạt với ta không?



Bùi Tam nhìn Đằng Thanh Sơn.



Lý Quân không khỏi hơi biến sắc.



Đằng Thanh Sơn cười nhìn Bùi Tam, sau đó quay đầu nhìn vợ. Thấy khuôn mặt lo lắng của vợ, Đằng Thanh Sơn chỉ nắm tay nàng, lập tức cười nhìn Bùi Tam:



- Bùi lão ca, đối với ta thì bất luận ở đâu, cũng không có gì quan trọng bằng gia đình! Nhà của ta ở Cửu Châu, ta sẽ không ly khai.



- Bất luận ở đâu, cũng không có gì quan trọng bằng gia đình?



Bùi Tam lắc đầu thở dài.



- Thôi, đợi năm trăm năm nữa, ngươi muốn hay không cũng phải ly khai rồi. Thanh Sơn huynh đệ, ta xin đi trước một bước.



Hắn lập tức xoay người, tay phải cao giơ lên cao, lực nguyên thủy hỗn độn lập tức quán thâu vào tay phải, bắn ra mạnh mẽ!



Xoạt... lập tức phía trước xuất hiện một lỗ đen dài chừng ba trượng, không gian bên trong lỗ thủng tối đen, căn bản nhìn không thấy gì.



- Con người ta là trần trụi mà tới, lại trần trụi mà đi. Ta sinh ra đã có Cửu Châu đỉnh, bây giờ mang theo Cửu Châu đỉnh rời đi, ha ha...



Bùi Tam cười to, bước lên một bước, lao thẳng vào hắc động. Sau đó hắc động thu nhỏ lại nhanh chóng, cho đến lúc biến thành một điểm đen, cuối cùng hoàn toàn biến mất.



- Cha!



Bùi Tuyết Liên nhất thời đau đớn kêu lên một tiếng, quỳ xuống.



- Sư phụ.



Lý Triều, Tô Mông Đặc, Thú Vương Ô Hầu cũng đều quỳ xuống.



Hai người Đằng Thanh Sơn và Lý Quân vẫn đứng.



- Thanh Sơn, Bùi Tam đi rồi. Năm trăm năm tới, huynh cũng phải ly khai hả?



Lý Quân vội hỏi dồn.



- Ừm, đúng...



Đằng Thanh Sơn gật đầu.



- Chí Cường Giả không thể vĩnh viễn đứng ở Cửu Châu. Nhiều nhất là sống đến năm trăm tuổi, buộc phải ly khai Cửu Châu. Nếu không, cho dù ta không ly khai, thiên địa Cửu Châu cũng sẽ đuổi ta đi. Đây là quy tắc thiên địa. Đến lúc đó ta cũng sẽ làm giống như Bùi Tam, ly khai Cửu Châu. E rằng đến lúc đó, ta cũng mang theo tiểu đỉnh đồng thời ly khai.



Vẻ mặt Đằng Thanh Sơn lập tức đại biến.



- Thanh Sơn, làm sao vậy?



Lý Quân bị vẻ mặt Đằng Thanh Sơn làm kinh sợ.



Đằng Thanh Sơn vung tay lên, bên cạnh hắn dễ dàng hiện ra một hắc động tối đen.



Đằng Thanh Sơn nhìn như đóng đinh vào hắc động thần bí, căn bản nhìn không ra bên trong rốt cuộc là cái gì, lẩm bẩm nói:



- Ta luôn luôn không biết, tại sao Cửu Châu đỉnh lại xuất hiện ở thế giới đó, bây giờ ta biết rồi...



- Thanh Sơn, Thanh Sơn?



Lý Quân bị vẻ mặt Đằng Thanh Sơn dọa khiếp.



Đằng Thanh Sơn nhìn Lý Quân, mỉm cười:



- Tiểu Quân! E rằng ta đã biết sau khi Chí Cường Giả phá toái hư không, rốt cuộc phải đi nơi nào rồi.



Có 1 số bạn sẽ tự hỏi, tại sao Đằng Thanh Sơn lại biết sau khi Phá Toái Hư Không? Và đó là thế giới gì? Nhưng chỉ cần bạn tinh ý 1 chút là sẽ phát hiện ra, vì chỉ cần nhìn vào tên của Đệ Thập Nhị Thiên: Cửu Đỉnh Luân Hồi là đã biết được 1 nửa. Về nửa còn lại, khi đọc hết truyện thì bạn sẽ nhận ra 1 điều thú vị, kiếp trước Đằng Thanh Sơn có 1 cái tiểu đỉnh, và kiếp này cũng vậy! Cửu Châu Đỉnh là thần vật, nếu không phải nó muốn chọn hoặc đã từng là chủ nhân của nó thì nó sẽ biến mất, dù cho muốn thì nó cũng sẽ không chọn người không xứng đáng làm chủ nhân! Bùi Tam là 1 ví dụ cơ bản nhất! Đằng Thanh Sơn hiểu được, nên biết sau Phá Toái Hư Không là gì!



Về phần sau Phá Toái Hư Không là gì... bạn đọc xong chắc cũng đã có thể đoán ra được!



HẾT