Cửu Đỉnh Ký

Chương 84 : Xích tử chi tâm?

Ngày đăng: 19:18 20/04/20


Hô…



Tứ đại thống lĩnh đồng thời đứng cả dậy, chấn kinh nhìn một màn này. "Làm sao có thể? Thương Giang Kiếm Quyết – Điệp Lãng Thức không ngờ lại bị phá như vậy?" Lão giả tóc bạc áo đen khiếp sợ nói, mà tráng hán vóc người to cao nhất trong tứ đại thống lĩnh sắc mặt cũng đại biến: "Thương pháp phòng ngự hóa giải lực thực mạnh! Thương pháp này đã gần đạt đến phản phác quy chân rồi.""Một thương phòng ngự đó…" Tàng Phong cũng hoàn toàn ngây ngốc. "Đằng Thanh Sơn…" Trên mặt nữ tử duy nhất trong tứ đại thống lĩnh cũng lộ ra vẻ kinh hãi.



Tứ đại thống lĩnh hoàn toàn bị thương pháp Hỗn Nguyên Nhất Khí của Đằng Thanh Sơn làm cho rung động, đều không tự chủ đứng dậy, "Sư phụ, đó là thương pháp gì?" Nữ tử kia quay đầu nhìn về phía sư phụ nàng ở trung tâm – Gia Cát Nguyên Hồng.



Trong năm người trên khán đài chỉ có Gia Cát Nguyên Hồng vẫn thản nhiên ngồi, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như trước, chỉ là đôi mắt chợt sáng lên. Y cẩn thận đánh giá kỹ càng Đằng Thanh Sơn trên lôi đài, vẻ tươi cười trên mặt dần dần nở rộ:



"Đằng Thanh Sơn, hay cho Đằng Thanh Sơn!" Cả thao trường hoàn toàn yên tĩnh, tiếp sau đó chính là tiếng la ó ầm ĩ.



"Vừa rồi nhìn rõ thương pháp đó không? Một thương đó làm sao ngăn cản được vậy?""Ào một cái, trọng kiếm của Nhạc Tùng liền rời tay. Không biết đã xảy ra chuyện gì?" Hơn sáu ngàn võ giả trên thao trường xôn xao bàn luận, mọi người đều là võ giả, đối với Thương Giang Kiếm Quyết – Điệp Lãng Thức của Nhạc Tùng mặc dù không hiểu, nhưng uy lực khiếp người đó, mọi người đều vẫn nhìn ra được. Chiêu số phòng ngự của Đằng Thanh Sơn quá nhanh, bọn họ căn bản nhìn không rõ.



"Thanh Sơn, đánh tốt lắm!" Đằng Thanh Hổ hưng phấn cao giọng hét lên. "Đằng Thanh Sơn này là gì của ngươi?" Quân sĩ Hắc Giáp Quân, đám võ giả bên cạnh Đằng Thanh Hổ không nhịn được dò hỏi.



"Đó là biểu đệ ta!" Đằng Thanh Hổ tự hào nói.



Mọi người trên Cửu Châu đại địa đều kính trọng võ giả, vừa nghe Đằng Thanh Hổ nói như vậy, người xung quanh đối với Đằng Thanh Hổ cũng nhìn bằng con mắt khác. Cũng lập tức bắt đầu bắt chuyện với Đằng Thanh Hổ, đồng thời dò hỏi một vài chuyện nổi danh trong quá khứ của Đằng Thanh Sơn.



Trên lôi đài….



"Sao, làm sao có thể như vậy? Điệp Lãng Thức của ta…Không đúng, không đúng…" Nhạc Tùng nhìn chằm chằm vào tay phải của mình, không nhịn được lắc đầu.



"Nhạc huynh!" Đằng Thanh Sơn chứng kiến một màn này, không khỏi nhíu mày quát. Nhưng Nhạc Tùng dường như vốn không nghe thấy gì. "Một chiêu vừa rồi của ta, đối với Nhạc Tùng này đả kích quá lớn? Tâm chí sẽ không yếu ớt như vậy chứ." Đằng Thanh Sơn tư lự đồng thời tay phải vừa vung, Luân Hồi thương trong tay liền vọt ra, đâm thẳng vào trong hố đá không xa, mũi thương liền bới thanh trọng kiếm lên, trọng kiếm bị đánh bay kia sau đó lại rơi đến trước người Nhạc Tùng.



Cheng!



Trọng kiếm đập lên tảng đá, phát ra tiếng vang lanh lảnh.


Vừa bước vào hồng trần, lòng người đã loạn.



Mà ở trên Cửu Châu đại địa, có một số thiên tài tâm tính thuần khiết, bọn họ có một khỏa Xích Tử Chi Tâm có thể cảm ngộ tự nhiên, bái thiên địa làm thầy, thương pháp đao pháp ngộ ra, mỗi một chiêu nhìn tưởng đơn giản lại đều ẩn chứa huyền ảo sâu xa khôn lường.



"Có điều, Phong nhi, các ngươi cũng khỏi phải nhụt chí." Gia Cát Nguyên Hồng nói, "Có thể sáng tạo ra thương pháp như vậy, có chỗ tốt cũng có chỗ xấu!"



"Chỗ tốt, chỗ xấu?" Tứ đại thống lĩnh đều nhìn về phía ông.



Gia Cát Nguyên Hồng gật đầu nói: "Người bình thường luyện tập đao pháp kiếm pháp đều từ đường lối cơ sở từng bước luyện tập, kiếm pháp học tập cũng càng ngày càng cao thâm, phức tạp. Từ đơn giản đến phức tạp, đây là một quá trình! Qua từng lần chiến đấu, các cao thủ sẽ phát hiện ra nhược điểm của kiếm pháp, đao pháp mình. Rồi dần dần cải tiến, bắt đầu biến phức tạp thành đơn giản đến khi cuối cùng đạt tới bước phản phác quy chân." Từ đơn giản đến phức tạp rồi lại từ phức tạp đến đơn giản, đến lúc mỗi chiêu mỗi thức đều có uy lực vô tận.



"Lần lượt thất bại, lần lượt thể ngộ, lần lượt cải tiến đến khi cuối cùng đốn ngộ. Điều này so với ngay từ đầu bái thiên địa làm thầy, sáng tạo ra chiêu thức đơn giản mà uy lực lớn lại càng phải mạnh hơn." Gia Cát Nguyên Hồng nói.



"Con hiểu rồi." Tàng Phong gật đầu.



Trải qua hồng trần ma luyện mới có thể đạt được thành tựu càng cao hơn nữa.



"Loại thiên tài giống như Đằng Thanh Sơn, tuổi quá trẻ. Mặc dù hiện tại lĩnh ngộ được thương pháp lợi hại như vậy. Nhưng hắn chưa từng trải qua quá nhiều thất bại. Nếu muốn tiến bộ hơn nữa thì bắt buộc phải trải qua ma luyện." Gia Cát Nguyên Hồng cười nhạt nói.



Đương nhiên, loại thiên tài này một khi trải qua đột phá ma luyện, vậy thành tựu sẽ không thể lường được!"



Tứ đại thống lĩnh đều gật đầu.



Song, bọn họ không hề biết kinh nghiệm ma luyện của Đằng Thanh Sơn so với bọn họ tưởng tượng còn nhiều hơn rất nhiều!



"Tông chủ, tranh đoạt bách phu trưởng kết thúc rồi." Lão giả áo đen tóc trắng nói.



"Ừ, bắt đầu nhận trọng giáp, chiến mã!" Gia Cát Nguyên Hồng phân phó nói.