[Dịch] Cửu Đỉnh Ký
Chương 74 : Thân thể biến hóa
Ngày đăng: 02:16 17/09/19
S áng sớm ngày thứ hai, Ký Hồng chỉ huy gần năm mươi quân sĩ Hắc Giáp Quân rời đi. Đằng Thanh Sơn, Quan Lục cùng với ba mươi cao thủ Quy Nguyên Tông lưu lại. Không chỉ riêng Quy Nguyên Tông muốn có được lân giáp của Xích Lân Thú, mà vẫn còn rất nhiều người ở lại chân núi Hỏa Diệm Sơn.
...
Đảo mắt, Ký Hồng rời đi đã được hai mươi sáu ngày rồi!
Khi trời tối, Đằng Thanh Sơn cầm Luân Hồi thương, tiêu diêu tự tại đi về phía chân núi.
- Đằng đô thống!
Những cao thủ của Quy Nguyên Tông đóng quân ở đấy thấy Đằng Thanh Sơn trở về, đều nhiệt tình chào hỏi. Từ khi thấy trận chiến với các cao thủ ở hồ dung nham, mọi người đều hiểu rõ hơn về thực lực của Đằng Thanh Sơn. Hắn tuyệt đối có thực lực Địa Bảng, hơn nữa phải đứng hàng đầu trong Địa Bảng!
- Đằng đô thống, tìm được Xích Lân thú chưa?
- Ha ha, các ngươi đông người như vậy mà không tìm được, ta muốn tìm được cũng rất khó. - Đằng Thanh Sơn cười lên tiếng nói.
- Hừ. - Một tiếng hừ lạnh truyền đến.
Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn lại, Quan Lục thống lĩnh lạnh lùng từ đại trướng của nàng đi ra :
- Nhiều người như vậy, chỉ chờ có mình ngươi!
- Ha ha, ăn cơm, ăn cơm.
Đằng Thanh Sơn cười ha ha, cũng không muốn đấu võ mồm với Quan Lục.
- Trêu vào phụ nữ!Chà!
Đằng Thanh Sơn ngồi bên cạnh cái bàn, liếc nhìn Quan Lục bên cạnh, rồi thầm than.
- Không phải chỉ thắng cô một lần sao? Ta đã giữ lại không ít thực lực rồi mà. Cũng đâu có để cho cô thua khó coi lắm đâu. Bây giờ sao cứ luôn lạnh nhạt với ta thế.
Đằng Thanh Sơn rất bất lực.
Hai mươi sáu ngày trước, Ký Hồng mới vừa đi… Theo Quan Lục nói, nàng và Đằng Thanh Sơn mỗi người dẫn một nửa nhân mã vào núi truy tìm. Đằng Thanh Sơn lại nói muốn đi một người một mình vào núi, bảo Quan Lục một người mang theo tất cả cao thủ. Điều này làm cho Quan Lục rất bất mãn, không biết nghĩ như thế nào, lại nhắc tới việc tỷ thí!
Biết rõ Đằng Thanh Sơn mạnh, Quan Lục còn thật sự muốn tỷ võ sao?
Kết quả Đằng Thanh Sơn để Quan Lục thua một chút, không để cho Quan Lục thua quá mất mặt. Những tưởng... Đằng Thanh Sơn có thể một mình hành động, nhưng Quan Lục lại còn thành kiến với Đằng Thanh Sơn hơn.
- Đằng Thanh Sơn!
Quan Lục và Đằng Thanh Sơn ngồi cùng một cái bàn ăn cơm chiều, rồi trịnh trọng nói:
- Đã hai mươi sáu ngày rồi, Xích Lân thú phỏng chừng đã lột xác xong. Lúc này tiến vào Hỏa Diệm Sơn, nguy hiểm tăng lên rất nhiều. Ta thấy ngươi đừng một mình hành động, theo chúng ta cùng nhau đi. An toàn hơn một chút.
Đằng Thanh Sơn cười :
- Quan thống lĩnh, nếu Xích Lân thú hoàn toàn lột xác, những người chúng ta nếu liều mạng với nó, chắc chắn là muốn chết rồi.
Quan Lục sững sờ. Đến cả tiên thiên cường giả cũng kiêng kỵ con Xích lân thú sau khi đã lột xác ba phần, ai dám liều mạng là chỉ có nước chịu chết.
- Tìm lân giáp, không phải dùng sức mạnh, chúng ta phải dựa vào cái này.
Đằng Thanh Sơn dùng một ngón tay chỉ chỉ vào đầu,
- Yên tâm đi, Quan thống lĩnh, ta nắm chắc mà.
- Hừ. - Quan Lục lạnh mặt.
Nàng có hảo tâm bảo Đằng Thanh Sơn cùng nhau hành động, Đằng Thanh Sơn lại căn bản không cảm kích. Đằng Thanh Sơn nhìn Quan Lục lúc nào cũng lạnh nhạt, cười cười rồi thấp giọng nói :
- Quan thống lĩnh, ta nói cho ngươi một bí mật.
- Hử? - Quan Lục nhíu mày nhìn hắn.
- Kỳ thật Quan thống lĩnh rất đẹp, nếu không phải cả ngày lạnh lùng như vậy, mà thường xuyên cười nói, trong tông phỏng chừng sẽ có rất nhiều người theo đuổi đó. Khà khà.
Đằng Thanh Sơn cười trêu ghẹo. Quan Lục nghe thế mắt trừng lên, trong nháy mắt sửng sốt một chút. Nàng nổi danh ở Quy Nguyên Tông là băng giá lãnh khốc. Hơn nữa tuổi còn trẻ, có vị trí thống lĩnh cao siêu. Với khí phách như vậy, thanh niên nam tử bình thường ai dám theo đuổi chứ? Trước mặt nàng, chỉ nói chuyện không cũng đã run sợ rồi.
Quan thống lĩnh nhìn vào Đằng Thanh Sơn, cắn chặt răng, cuối cùng:
- Hừ.
Giận dữ hạ đôi đũa xuống, Quan thống lĩnh chạy thẳng vào trong trướng của mình. Đằng Thanh Sơn nhìn thoáng qua hình bóng Quan Lục, cười cười lắc đầu, thích ý uống cạn một chén rượu.
- Phụ nữ!
Đằng Thanh Sơn thở dài một tiếng, kiếp trước trong tổ chức sát thủ, nữ sát thủ yêu mị, nữ sát thủ băng giá, có thứ nào mà Đằng Thanh Sơn chưa thấy qua? Những phụ nữ còn băng giá hơn cả Quan thống lĩnh cũng đều đã gặp qua. Tỷ như thê tử ‘ Tiểu Miêu ’, cũng là một nữ tử băng giá như một cái máy! Chỉ khi ở bên người Đằng Thanh Sơn, mới lộ ra nữ tính.
Kỳ thật đối với sự băng giá của Quan Lục, Đằng Thanh Sơn ngược lại còn có chút hảo cảm. Có lẽ... Là vì thê tử kiếp trước của hắn cũng là loại người băng giá như thế này.
- Nếu kiếp trước ta đã có thực lực mạnh như vậy, chắc rất nhiều bi kịch cũng đã không xảy ra.
Đằng Thanh Sơn lại uống cạn một chén rượu, mặc dù hơi thương cảm, nhưng tâm tình Đằng Thanh Sơn lại rất bình tĩnh.
- Thế giới kiếp trước, thiên địa linh khí rất loãng, cũng không có những kỳ vật lạ lùng như Hắc Hỏa linh căn.
Hồi ức đã hai mươi sáu ngày vừa qua, Đằng Thanh Sơn cũng có chút thán phục. Kỳ thật hắn sở dĩ hành động một mình, là vì...
Hắn vào núi, tuyệt không phải là truy theo Xích Lân thú, mà là lặng lẽ luyện tập Hổ Hình Thông Thần Thuật. Quả nhiên không ngoài sở liệu của hắn, Hổ Hình Thông Thần Thuật đích xác làm cho toàn thân tiếp tục khai phá tiềm lực, hấp thu năng lượng.
Nhưng hấp thu phần năng lượng thần kỳ của Hắc Hỏa linh căn ẩn trong cơ thể Đằng Thanh Sơn, cũng có liên quan tới thời gian Đằng Thanh Sơn tu luyện! Đằng Thanh Sơn tu luyện Hổ Hình Thông Thần Thuật thời gian càng dài thì việc hấp thu năng lượng càng tăng. Hơn nữa, loại tiến bộ này, lại tăng lên với một tốc độ cơ hồ cố định.
Suốt hai mươi sáu ngày, Đằng Thanh Sơn mỗi ngày đề cao gần như nhau!
- Hai mươi sáu ngày, làm sức mạnh gân cốt của ta một lần nữa tăng lên thêm một vạn cân. Hơn nữa xem ra, cũng còn xa mới tới tận cùng.
Đằng Thanh Sơn cũng thán phục. Năng lượng ẩn chứa trong Hắc Hỏa linh căn quả là khổng lồ. Cho tới bây giờ, cộng thêm với ngay từ đầu mình đã đột nhiên gia tăng hai vạn cân cự lực, bây giờ tổng cộng đã gia tăng ba vạn cân rồi!
Sức mạnh thân thể, từ mười tám vạn cân tới hai mươi mốt vạn cân…chỉ trong chưa tới một tháng.
- Hắc Hỏa linh căn cũng may mà rơi vào tay ta! Nếu là vũ giả khác, họ chỉ tăng lên được thời điểm ban đầu, chứ không phải đề cao sức mạnh thân thể. Ăn Hắc Hỏa linh căn vào, đối với họ cũng chỉ làm lãng phí.
Đằng Thanh Sơn thở dài thấy lãng phí cho những người đã ăn Hắc Hỏa linh căn trong lịch sử.
Quá lãng phí!
Bản thân mình tăng lên ba vạn cân sức mạnh, thế mà vẫn còn đề cao với tốc độ cố định như trước.
- Giống như tiên thiên cường giả Tư Mã Khánh, uy lực tiên thiên chân nguyên nổ ra, đại khái tiếp cận hai mươi vạn cân.
Đằng Thanh Sơn rõ ràng nhớ trận chiến trước đó vài ngày
- Ta chỉ dùng nội kình trong nháy mắt đề cao sáu vạn cân cự lực, đã làm hắn bị thương nặng rồi. Đương nhiên... Việc này cũng là vì bản thân Tư Mã Khánh quá yếu! - Đằng Thanh Sơn rất tỉnh táo! Giết chết Tư Mã Khánh, Đằng Thanh Sơn không kiêu ngạo cho rằng mình là vô địch.
- Căn cứ vào thực lực của Tư Mã Khánh, phỏng chừng hắn là Hư Đan - cảnh giới đầu tiên trong tiên thiên tam đại cảnh giới! Hơn nữa, Tư Mã Khánh lại sở trường về linh hoạt cận chiến và lẩn trốn, nên rất kém về phương diện chính diện chém giết.
Đằng Thanh Sơn đoán, Tư Mã Khánh trước đây trong đám tiên thiên cường giả, hẳn là xếp vào loại nhân vật hạng bét.
Giống như mình, cùng là cao thủ hậu thiên đỉnh thì Lôi Thần Đao Ngô Việt, có thể dễ dàng giết chết một đám vũ giả nhất lưu.
Cho dù cùng là Tiên Thiên Hư Đan, hẳn là cũng có cao thấp.
- Nhưng, ta rõ ràng ưu thế áp đảo mà đánh chết Tư Mã Khánh. Ít nhất chống lại cao thủ Tiên Thiên Hư Đan, ta vẫn nắm chắc một chút.
Đằng Thanh Sơn cũng không tự coi nhẹ mình.
- Ừm, ngày mai vào núi, bắt đầu tìm Xích Lân thú!
Đằng Thanh Sơn lập tức không suy nghĩ nhiều nữa.
Sáng sớm hôm sau, lúc này đã vào tháng chín cuối mùa thu rồi, thời tiết cũng lạnh hơn rất nhiều.
- Nháy mắt, đã hơn ba tháng rồi.
Đằng Thanh Sơn một mình một người tiến lên Hỏa Diệm Sơn, cảm thán không thôi. Đầu tháng sáu, mình hộ tống hàng hóa đi Sở quận, mất gần hai mươi ngày, lại ở Hỏa Diệm Sơn này hơn hai tháng. Khi rời Giang Ninh, là tháng sáu mùa hè nóng bức, bây giờ thời tiết đã mát đi nhiều.
Đằng Thanh Sơn như một con linh hầu, nhanh chóng đi lên trên núi. Hắn cũng lười đi đường vòng.
Một đường leo thẳng tới một tòa núi cao, rồi lập tức từ đỉnh vách núi nhảy xuống, nội kình trong cơ thể vận chuyển, sức nặng cả người giảm đi, rơi xuống hẻm núi phía dưới!
Bùng!
Vừa rơi xuống đất, mặt đất chấn động mạnh, xuất hiện một cái hố đất, chung quanh cũng nứt nẻ ra. Đằng Thanh Sơn mỉm cười đi tới.
- Vách núi trăm trượng, nội kình và sức mạnh thân thể kết hợp, đích xác có thể dễ dàng mượn lực công kích.
Đằng Thanh Sơn lập tức chui thẳng vào trong huyệt động, bắt đầu tiến vào khu vực hồ dung nham ngầm dưới đất. Nơi Đằng Thanh Sơn tìm tòi đầu tiên là khu vực ngầm dưới đất!
...
Rất nhiều vũ giả đều nói, Xích Lân thú qua trận chiến ấy, muốn lột xác hẳn là sẽ rời vùng đất sâu, mà là lên trên vùng bí ẩn nào đó gần mặt đất. Do đó rất nhiều người chỉ cày xới ở gần mặt đất!
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng rất nhiều vũ giả cũng đều biết: Xích Lân thú, rất có thể ở ngầm dưới đất!
Bởi vì ngầm dưới đất có những đường hầm mê cung! Những đường hầm này đều tối đen, trong đó còn có những đường hầm có độ cao rất lớn, hoàn toàn có thể cho con Xích Lân thú đi lại. Có vài đường hầm thấp một chút, nhưng... Mọi người ai cũng sợ hãi bóng tối, nên e ngại những đường hầm mắt thương nhìn không thấy này.
Do đó, không ai muốn đi.
- Ục ục ~~
Hồ dung nham vẫn sôi lên như hồi ức lại chuyện cũ. Đằng Thanh Sơn trực tiếp đi thẳng vào trong đường hầm. Đi rất chậm, thanh Luân Hồi thương tùy thời chuẩn bị công kích.
- Không ngờ mắt ta lại có thể nhìn xa như vậy trong bóng đêm .
Đằng Thanh Sơn cảm thán không thôi. Trong đường hầm tối đen, Đằng Thanh Sơn có thể liếc mắt thấy hơn mười trượng ( gần trăm mét). Phải biết là, một tháng trước, Đằng Thanh Sơn ở trong đường hầm này, cũng chỉ có thể thấy rõ mấy trượng thôi.
Từ khi luyện tập Hổ Hình Thông Thần Thuật trong bóng tối, thị lực Đằng Thanh Sơn rõ ràng đã tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, thính lực cũng tăng lên.
- Một khi ta bộc phát sức mạnh thân thể, lớp da toàn thân sẽ trở nên có màu đỏ sậm! Trình độ cứng cáp cũng rõ ràng tăng lên nhiều.
Đằng Thanh Sơn biến hóa trong hai mươi sáu ngày, cũng phải thán phục bản thân mình. Lớp da ẩn hiện màu đỏ sậm, càng thêm cứng rắn hơn... Điều này làm cho Đằng Thanh Sơn nghĩ tới yêu thú!
- Xích Lân thú! Ta nhớ lần đầu tiên khi đuổi giết, toàn thân nó đột nhiên hóa thành đỏ rực, tốc độ tăng lên rất nhiều.
- Hiện tại sức mạnh thân thể ta mà bùng nổ, lớp da cũng có màu đỏ sậm, nên bình thường cũng không ai ngờ.
Đằng Thanh Sơn không hề ngu ngốc. Hắn nhận thấy việc này có liên quan tới Hắc Hỏa linh căn!
Lần đầu tiên chủ động hấp thu năng lượng của Hắc Hỏa linh căn, thị lực, thính lực, lớp da của Đằng Thanh Sơn chưa từng biến hóa. Nhưng bây giờ, sau khi tu luyện hấp thu năng lượng, đã bắt đầu từng bước biến hóa.
- Ít nhất, trong bóng đêm, ta có thể chiếm được ưu thế! Hơn nữa, phòng ngự thân thể cũng mạnh hơn trước. Đương nhiên... Không được kinh khủng như Xích Lân thú!
Đằng Thanh Sơn vừa nghĩ tới Xích Lân thú, đã tán thưởng không thôi. Xích Lân thú khi còn nhỏ, sức mạnh thân thể rất bình thường, thế mà lân giáp lại mạnh đến mức đáng sợ như vậy. Đằng Thanh Sơn tuy cũng được đề cao, nhưng cũng không nhiều lắm.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn một đường tùy ý đi tới, rồi đột nhiên, vừa quay đầu lại nhìn về phía xa xa, đại khái cách hắn hơn mười trượng, một khối màu đỏ đậm đang tiến về phía bên này.
- Xích Lân thú! Lân giáp đỏ đậm? Nó... Nó hoàn toàn lột xác rồi?
Đằng Thanh Sơn kinh hãi,
- Ủa, ta thấy nó mà nó chẳng hề có phản ứng gì… Con Xích Lân thú này không nhìn thấy ta à?
Đằng Thanh Sơn không hiểu về thị lực của Xích Lân thú cho lắm.
Cũng như vậy, Xích Lân thú cũng nghĩ rằng Đằng Thanh Sơn không nhìn tới nó ở cách xa hơn mười trượng! Trong mắt nó, ở trong hoàn cảnh hoàn toàn tối tăm, nhân loại chính là người mù.
-----*-----