Cửu Môn Ký Sự

Chương 98 :

Ngày đăng: 23:16 21/04/20


Ngô Lão Cẩu biết mình uống rượu.



Kỳ thật y rất ít khi uống rượu, bởi vì hiểu được tửu lượng của mình không tốt, vì tránh gây chuyện, đương nhiên sẽ tránh uống nhiều. Huống chi, y nhìn mọi chuyện rất thấu đáo, dù là chuyện của mình, hay là chuyện của người khác, cũng không mượn rượu giải sầu. Nhưng hôm nay, y đột nhiên mơ hồ cảm thấy mình và Trương Khải Sơn xuất hiện một loại tình cảm không giống với những người khác, vì vậy cảm thấy có chút hoảng sợ. Sau khi nghe xong câu nói kia của Tề Thiết Chuỷ lại đột nhiên muốn uống rượu, muốn uống cho thật say, ngày hôm sau tỉnh rồi thì không có gì xảy ra nữa. Về phần tại sao, y không biết, cũng không muốn biết.



Y đã quên mất mình làm sao đến được đây, sau đó trong lúc mơ mơ màng màng thấy Trương Khải Sơn, nhưng đầu thật sự rất choáng, vì không muốn ngã xuống đất, hai tay bất đắc dĩ phải bám vào vai hắn để đứng vững.



Bất quá, Ngô Lão Cẩu uống rượu, nhưng Trương Khải Sơn không uống.



Lúc nhìn thấy ánh mắt mờ mịt của y nhìn về phía mình, Trương Khải sơn biết là không đúng, nhưng hắn không ngờ một giây sau Ngô Lão Cẩu lại đảo lảo bám vào người mình, chăm chú nhìn hắn nữa ngày rồi lẩm bẩm nói: “Ngài là….. Trương Khải Sơn?”



Trong hơi thở y nhàn nhạt mùi rượu, nhưng lúc thổi đến chóp mũi Trương Khải sơn cũng không cảm thấy khó chịu. Nhưng hàng lông mày của hắn vẫn không tự chủ nhíu lại, tâm nói còn nhận ra ta, xem ra là chưa say đến hết thuốc chữa, tửu phẩm hình như không kém đến mức như đồn đại.




Môi của Trương Khải Sơn ấm hơn môi của y một chút, nhưng là độ ấm vừa phải, ấm áp mà không thiêu đốt người. Ngô Lão Cẩu cũng không phải là thiếu niên không hiểu thế sự, đương nhiên biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng y lại ngoài ý muốn không hề chống cự, hơn nữa dường như không phải là không thể tiếp nhận. Bất quá, hơn hai mươi tuổi đầu, đây hình như là lần đầu tiên mình cùng người khác ….. hôn môi?



Nhưng mà, nếu hôn không giỏi sẽ bị chê cười, đây là vấn đề liên quan đến mặt mũi nam nhân. Đột nhiên Ngô Lão Cẩu ý thức được việc ấy bất giác kêu rên một tiếng, vào thời khắc miệng hơi mở ra, liền cảm thấy đầu lưỡi nhanh chóng bị chiếm lĩnh. Vòm họng bị đầu lưỡi đảo qua có chút ngứa, y co người rút về phía sau, hai tay vô thức nắm chặt hai vai của Trương Khải Sơn.



Trương Khải Sơn nắm chặt sau gáy y, động tác cũng nhanh hơn. Gió đêm khẽ lạnh, hơi thở ấm áp rất nhanh bị gió thổi đi, biến thành hơi nước ái muội lượn quanh giữa hơi thở của cả hai. Bốn phía yên tĩnh có thể nghe rõ tiếng thở nặng nề của hai người, và tiếng gió đêm rất nhỏ.



Kỳ thật Trương Khải sơn không ngờ y sẽ có hành động này, trên thực tế thì vừa rồi hắn nhìn thấy đối phương cười tươi sáng lạn như thế đột nhiên hoàn toàn không khống chế được bản thân nữa rồi. Hắn vốn không hề hy vọng đối phương sẽ đáp lại mình một cách nồng nhiệt như vậy, vì muốn chắc chắn người trước mặt đã tỉnh rượu, hắn không thể không dừng lại khẩn cấp, nhìn thẳng vào ánh mắt kinh ngạc của y, giọng nói khàn khàn mờ ám: “Ta là ai?”



“Trường Sa Cửu Môn Trương Đại Phật Gia, Trương Khải Sơn”