Cữu Tháp
Chương 23 : Dùng mưu kế chống lại mưu kế - Kẻ tà dâm lâm họa sát thân
Ngày đăng: 13:19 18/04/20
Tiếng kêu của lào khất cái bỗng vang lên, ngăn chàng lại :
- Đó là “Nhất Thốn Quá Hải” thân pháp? Thiếu hiệp bất tất phải đuổi theo và cũng không cần phải đuổi theo.
Chàng quá nôn nao nên lời lẽ có phần hậm hực :
- “Nhất Thốn Quá Hải” thân pháp thì đã sao? Không lẽ chỉ vì thế tại hạ đành trơ mắt nhìn lão ma cướp đi Tử lệnh bài?
Lão khất cái chợt đổi giọng và là giọng nói hoàn toàn trịnh thượng :
- Hừ! Đến lão Thạch Hồ Lãng nội tổ của ngươi, còn chưa dám xem thường thân pháp này nữa là ngươi!
Chàng kinh ngạc :
- Tiền bối biết nội tổ của vãn bối?
Và chàng thật sự kinh ngạc khi nghe lão khất cái đáp :
- Nào chỉ biết không thôi! Ta và lão Thạch còn có thể được xem là bằng hữu thâm giao nữa kia?
Lão khất cái nhíu mày :
- Ngươi có nghe nội tổ của ngươi nhắc đến Bệnh Cái bao giờ chưa?
Chàng ngơ ngác :
- Bệnh Cái?
- Đó là biệt danh của ta! Chỉ có lão Thạch và một người nữa đã chết rồi là biết đến!
- Nhân vật đó là...
- Không Không đại sư! Sư phụ của Phương trượng Thiếu Lâm phái hiện nay!
Chàng lắc đầu :
- Rất tiếc, vãn bối chưa hề nghe nội tổ nhắc đến!
Lão tỏ ra bất bình :
- Ngươi nói sao? Lão Thạch không nhắc đến ta thật sao?
Chàng bối rối :
- Có lẽ nội tổ chưa kịp nhắc đến đấy thôi!
Lão giận dữ :
- Gì mà kịp với không kịp? Ta nhất định không bỏ qua chuyện này, phải làm cho ra lè mới được!
Chàng nhìn sự giận dữ của lão và dần dần bình tâm :
- Tiền bối có đúng là bằng hữu của gia nội tổ không?
Lão quắc mắt nhìn chàng :
- Sao? Ngươi dám nghi ngờ ta à? Hừ! Ta cho ngươi biết, dù sao ta cũng là trưởng bối của ngươi, ngươi tưởng ta không thể thay mặt lão Thạch để giáo huấn ngươi sao?
Chàng cười nhẹ :
- Vãn bối chấp nhận việc bị trừng phạt nếu tiền bối minh chứng được tiền bối đúng là bằng hữu của gia nội tổ?
Lão chợt rít lên :
- Tiểu tử, ta không giáo huấn ngươi không được. Có mặt lão thạch ở đây, ta cũng bất chấp!
Chàng lạnh giọng :
- Muốn giáo huấn tại hạ, tiền bối chưa đủ tư cách đâu.
Lão nhìn chàng như chuẩn bị phát tác. Không hiểu sao lão thay đổi ý định và cười lên sặc sụa :
- Ha... ha... ha...
Chàng nghi ngờ thầm nghĩ :
- “Quái lạ! Hay lão vướng bệnh quá nặng nên đã phát cuồng?”
Cười xong, lão khất cái đột nhiên hạ giọng lại và hỏi :
- Ta hiểu rồi! Có phải ngươi vừa bị lão Tây Môn Đạt lừa phỉnh nên có phần không tin ta?
Chàng thừa nhận:!
- Cũng có phần nào đúng!
- Chỉ có một phần thôi sao?
- Thiếu gia đến thật đúng lúc! Vưu vật trời ban mà, thiếu gia! Không tận hưởng là có tội đó thiếu gia!
Vị công tử hừ lạnh :
- Hừ! Chuyện lần trước hai ngươi không nhớ sao? Họ có cao nhân ám trợ hai gã tranh nhau nói :
- Lần này không phải đâu thiếu gia! Tiểu nhân...
- Chính tiểu nhân vừa quật cho lão kia mấy cước nào có chuyện gì xảy ra?
Vị công tử không nói không rằng bước lại gần cỗ xe.
Sau khi hất rèm nhìn vào, vị công tử hất hàm :
- Ra tay đi!
Hiểu ý, hai gã vội động thân lao đến và chế trụ huyệt đạo của nữ lang
- Hự!
Không thấy diễn biến gì khác thường vị công tử hấp háy mắt, ra lệnh cho thuộc hạ :
- Bọn ngươi đưa lão kia đi đi! Nhanh nào!
Hai gã đưa mắt nhìn nhau và nhanh nhân chộp vào lão xa phu!
Chờ khi hai tên thuộc hạ đưa lão xa phu đi xa hơn năm trượng và cảnh quang vẫn vắng lặng vị công tử tiến nhanh đến chỗ nữ lang đang ngồi bất động.
Y khom người xuống định chạm vào người nữ lang hầu thực hiện ý định...
Nữ lang bất ngờ hất mạnh hữu thủ :
- Đổng Đại Lâm, ngươi đáng chết!
Bùng!
Bị trúng kình phải bật lùi, vị công tử kêu lên :
- Tiện tỳ ngươi...
Bốp! Bốp!
Hai bên mặt y đều rát bỏng khiến y phải nhăn nhó.
Đúng lúc đó ở phía hai gã hắc y vừa đi khuất có hai tiếng gào vang lên :
- Ôi chao! Hự!
- A... a...! Hự!
Vị công tử biến sắc :
- Bọn ngươi là...
Nữ lang liền chớp nhanh hữu thủ, điểm loạn vào huyệt đạo của y! Sau đó nàng nghiến răng rít lên :
- Ta là Tư Đồ Ngọc.
Lão xa phu vừa quay trở lại, không còn vẻ gì bệnh tật nữa, oang oang lên tiếng :
- Ngươi kể như chết chắc rồi, Đổng Đại Lâm? Phụ thân ngươi có bao giờ nói cho ngươi nghe đến bốn chữ Vũ Văn Mộ Điền không?
Đổng Đại Lâm tái nhợt sắc diện :
- Tư Đồ Ngọc ở Đông Hải? Đại Ngạc Vương Vũ Văn Mộ Điền?
Nữ lang cười lạnh :
- Qua lời ngươi nói đủ biết tin của Cái bang đưa về không sai! Hừ! Ta không ngờ Bích Huyết bảo lại cam tâm làm tay sai cho U Minh giáo.
Lão xa phu Đại Ngạc Vương Vũ Văn Mộ Điền nhếch môi cười nửa miệng :
- Nể mặt phụ thân ngươi Đổng Đại Thừa, ta cho ngươi cái chết toàn thây vậy! Hừ!
Cùng với tiếng hừ khô khan lão xa phu đưa cao hữu thủ.
Đổng Đại Lâm hồn phi phách tán vội kêu lên :
- Vũ Văn đại thúc xin tha mạng! Vãn bối nếu biết gì xin cung xưng tất cả. Đại thúc muốn vãn bối phải làm gì, vãn bối nguyện tuân theo! Xin đại thúc đừng giết vãn bối!
Tư Đồ Ngọc đưa mắt nhìn Vũ Văn Mộ Điền! Cả hai đều đắc ý.
Sau đó Tư Đồ Ngọc lẳng lặng bỏ đi, giao Đổng Đại Lâm cho Vũ Văn Mộ Điền xử trí.
Và khi nàng tìm lại được đôi tuấn mã, lão xe phu nghiễm nhiên ngồi phía trước giục đôi tuấn mã phi nhanh!
Ở phía sau, bên trong những tấm rèm Tư Đồ Ngọc mỉm cười khinh thị với Đổng Đại Lâm hoàn toàn bất động vì bị chế trụ huyệt đạo.