Cửu Thiên Liên Sinh

Chương 281 : Tiểu thuyết tình yêu

Ngày đăng: 07:34 19/04/20


“Bạn gái là người bản địa sao?” Trên đường đi, Tạ Hồng Ân thường hay nói chuyện phiếm với Lâm Cửu, mà nội dung câu chuyện cũng chỉ luôn xoay quanh “bạn gái” Lâm Cửu.



“Không phải người bản địa.” Lâm Cửu không hiểu, sao người kia lại cảm thấy hứng thú với… nửa kia của y như vậy, chẳng lẽ Tạ Hồng Ân lại muốn cướp bạn gái y như hồi đại học sao?



Nhưng mà lúc này Tạ Hồng Ân có muốn cướp cũng trăm phần trăm cướp không nổi.



Kì thực nghĩ kĩ thì cũng đúng, tình nhân có thể bị người khác cướp mất khỏi mình, chung quy không thể trở thành người vợ đi cùng mình suốt đời được.



“Bán rẻ tình yêu của anh, buộc anh phải rời đi



Cuối cùng biết được sự thật nước mắt anh rơi xuống



Bán rẻ tình yêu của anh em phải gánh khoản nợ lương tâm



Dù có trả giá bằng bao nhiêu tình cảm cũng không thể mua lại được…”



Bên tai vang lên lời ca vô cùng quen thuộc, hai nam sinh cầm micro cùng nhau gào lên bài «Mua bán tình yêu», mấy vị bạn học cũ trong phòng vô cùng ăn ý mà cùng làm ra tư thế muốn nôn mửa, đều ồn ào gọi hai con vịt đực kia mau mau xuống đài, đừng vũ nhục lỗ tai mọi người nữa.



Lâm Cửu nhịn không được bật cười, còn nhớ lần y và Diệt Thiên rời khỏi U Cốc tiến đến Hoàng Thành, ven đường cây cối um tùm, chiếc xe ngựa đong đưa vận chuyện hai nam nhân vì duyên phận mà quen biết, đó chính là bài hát y cố tình cao giọng hát lên, nhìn bộ dáng Diệt Thiên lúc nào cũng yên lặng nhẫn nại không biết làm thế nào, trong lòng luôn cảm thấy vô cùng hài lòng.



Có lẽ từ khi đó, y đã bất tri bất giác mà yêu tên đại ma đầu kia rồi.



“Đinh linh linh ——” Tiếng chuông điện thoại yếu ớt vang lên giữa bầu không khí ầm ỹ, vẫn luôn cầm chắc di động trong tay, Lâm Cửu nhanh chóng đứng dậy rời khỏi phòng hát chạy ra chỗ yên tĩnh hơn ở bên ngoài tiếp điện thoại.



Không hề nghi ngờ, lúc này cũng chỉ có Diệt Thiên gọi cho Lâm Cửu, Lâm Cửu vừa tiếp điện thoại, liền cảm nhận được đầu ống nghe bên kia truyền đến từng đợt khí lạnh.




Thảo nào chú Lâm và chú Diệt Thiên lại mua nhiều sách cho Lâm An Chi như vậy, tiểu thiếu gia tương lai nhất định là người thông minh nhất trên thế giới! Trong lòng Trương Nhất Bình khoái trá nghĩ.



Tiểu Đoàn Tử đã ngủ say, Trương Nhất Bình nhẹ nhàng đặt Tiểu Đoàn Tử lên giường, dùng nước nóng ở bồn bên cạnh lau rửa qua rồi đắp chăn cho Tiểu Đoàn Tử, lúc đang chuẩn bị trở về, Tiểu Đoàn Tử liền dụi dụi mắt, bộ dáng ngái ngủ mông lung nhìn Trương Nhất Bình, mở miệng nói: “Nhất Bình, ôm một cái.”



Cũng không biết từ khi nào, Tiểu Đoàn Tử liền thích kéo Trương Nhất Bình ngủ cùng với nó, trước đây, Tiểu Đoàn Tử đều nằm ở giữa Lâm Cửu và Diệt Thiên để ngủ, nhất là nhiệt độ của Lâm Cửu cao hơn Diệt Thiên không ít khiến Tiểu Đoàn Tử cảm thấy vô cùng ấm áp, nhưng sau này Tiểu Đoàn Tử bị vị ba ba nào đó mượn cớ “tiểu hài tử cần độc lập” mà quăng ra ngoài.



Lúc đầu là ôm con gấu bông, sau lại có Trương Nhất Bình càng lớn càng ấm áp hơn, Tiểu Đoàn Tử liền không chút khách khí mà ném phăng con gấu bông đi.



Cởi quần áo, chỉ mặc mỗi cái quần tứ giác, Trương Nhất Bình chui vào chăn, một cảm giác man mát khiến cậu khẽ run lên, nhiệt độ của Tiểu Đoàn Tử không thể nghi ngờ là được di truyền từ Diệt Thiên, đến ngay cả sự tàn nhẫn và lãnh khốc kia cũng giống y như đúc.



“Thiếu gia, lạnh không?” Trương Nhất Bình nóng hầm hập tiến vào trong chăn, Tiểu Đoàn Tử lập tức cuộn tròn lăn qua, như một con bạch tuộc cuốn lấy thân thể Trương Nhất Bình.



“Ngô… nóng hầm hập…” Sau khi lầm bầm một câu, Tiểu Đoàn Tử nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, bộ mặt say ngủ ngây thơ như thiên sứ chọc người yêu mến.



Trương Nhất Bình ôm Tiểu Đoàn Tử nộn thịt, tuy tiểu tử này bình thường luôn quát bảo cậu, còn hay dùng những pháp thuật kì quái khống chế cậu, nhưng Trương Nhất Bình phát hiện cậu càng ngày càng thích vị tiểu thiếu gia nhà cậu.



Hơn nữa Trương Nhất Bình phát hiện Lâm Cửu và Diệt Thiên, còn cả Tiểu Đoàn Tử cả nhà dường như không phải người bình thường, bọn họ giống như những vị thần tiên trong ti vi hay tiểu biết biết dùng đủ loại phép thuật, cậu đã từng nhìn thấy Diệt Thiên người không hề động, mà có thể khiến rượu bay về phía mình.



Trương Nhất Bình còn phát hiện Tiểu Đoàn Tử có năng lực thần kì có thể khống chế tứ chi người ta, có lẽ tiểu hài tử đang ngủ trong lòng cậu lúc này, kì thực chính là một vị tiểu thần tiên từ trên chín tầng trời hạ xuống ha!



Tiên nhân hay ác ma?



Lúc này hình như còn quá sớm để đưa ra kết luận…