Cửu Thiên Liên Sinh
Chương 50 : Như mộng như ảo
Ngày đăng: 07:30 19/04/20
Châm một điếu thuốc lá, đầu lọc lập loè sắc đỏ, rít một ngụm rồi chậm rãi phun khói ra, đứng ở đầu đường của một thành phố phồn hoa, Lâm Cửu tuỳ ý nhìn bộ quần áo trên người mình, không tồi, quần áo y mặc trước khi khiêu nhai* (“lăn” xuống sườn núi) không phải trường bào cổ trang, tuỳ tay cào cào tóc, mái tóc ngắn ngủn quét qua lòng bàn tay mang đến cảm giác ngưa ngứa.
Vừa hút thuốc, Lâm Cửu vừa lê bước đi dạo trên đường, cao ốc, đèn đuốc huy hoàng, rực rỡ muôn màu, đi qua một nhà hàng ăn nhanh, qua tấm cửa sổ thuỷ tinh của nhà hàng Lâm Cửu nhìn thấy chính mình, bộ dáng giống kiếp trước, đột nhiên lúc đó lại cảm thấy vừa quen thuộc mà cũng lại vừa xa lạ.
Tâm trạng thật đúng là phức tạp a, rõ ràng biết đây là mộng, nhưng mà hương vị của thuốc lá, không khí hơi chút lạnh lẽo lưu lại không trong lành, còn có chân gà y vừa ăn, cà phê y vừa uống ở KFC đều chân thật như vậy, giống như đây không phải mộng, mà là y đã quay về thế giới y từng sống trước kia.
Nhưng y biết đây là mộng, một giấc mộng vô cùng chân thật, bởi vì 《Đạo mộng không gian》 vẫn còn đang công chiếu ở rạp, 《Vua hải tặc》* (one piece á) dừng lại ở chap 599 như cũ, y vẫn chưa thấy chap 600, hết thảy cảnh tượng xuất hiện trước mắt, hương vị thức ăn y vừa mới nếm toàn bộ đều đến từ trí nhớ của y.
Trang Chu mộng điệp, hiện thực cùng mộng ảo thật sự khiến con người ta mê hoặc.
Có điều cho dù biết đó chỉ là một giấc mộng, Lâm Cửu vẫn hy vọng giấc mộng này có thể kéo dài thêm một chút, nhắc tới ưu đãi lớn nhất trong mộng đó là y có thể tiêu mãi không hết tiền, hiện tại y có thể ngay cả mắt cũng không chớp một cái mà bỏ tiền ra mua một chiếc xe thể thao xa hoa, đi quán ba cùng mĩ nữ ngoạn, tả ủng hữu ôm, con người ý mà, trong mộng bao giờ cũng lớn mật hơn.
Chính vì là mộng, cho nên những hành vi ngày thường không dám thực hiện ở trong mộng đều sẽ trở nên dễ dàng.
Không đi nhà ăn xa hoa, Lâm Cửu ngược lại chạy tới tới một cửa hàng khoai tây chiên ngồi xuống, y yêu nhất là khoai tây a, ở Xích Thổ Đại Địa không có cây khoai tây a, lại nói tiếp, thế giới khác cùng cổ đại của thế giới này đều khuyết thiếu rau dưa hoa quả a, có điều ngẫm lại cũng đúng, rất nhiều rau dưa hoa quả thời nay đều được nhập từ nước ngoài về.
Mua một cốc coca, ăn khoai tây chiên, đậu hũ nướng, Lâm Cửu sung sướng hưởng thụ các loại mĩ thực, dù sao cũng là trong mộng, có ăn nhiều nữa cũng sẽ không béo, sẽ không chết, chiên, nướng vân vân y đều thích hết!
“Khụ khụ ——”
Ngay lúc Lâm Cửu đang ăn ngốn ăn nghiến, y nghe thấy cái bàn sát vách truyền đến một trận ho khan, nghiêng đầu nhìn một chút, đó là một người mặc T-shirt màu đen cùng với quần jean, thiếu niên rõ ràng là tuổi không lớn, nhưng dáng người lại tốt đến bất ngờ, thiếu niên kia đang chán ghét mà khạc đầu lưỡi, như là uống phải cái gì vô cùng kinh khủng.
Trong chốc lát —— trời đã sáng, tỉnh mộng.
“A…” giật mình từ trong mộng bừng tỉnh, Lâm Cửu khẽ thở phỉ phò, nhìn nhìn bốn phía vẫn là căn phòng quen thuộc, nam nhân không khỏi lộ ra nụ cười khổ, quả nhiên là nằm mộng sao?
Thiếu niên trong mộng… ngô… sau khi tỉnh dậy không còn nhớ rõ lắm nội dung trong mộng thế nào, ngay lúc Lâm Cửu đang cố gắng nhớ lại, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một bóng đen bổ nhào vào y.
“Ngao ô ——” Tiểu thối miêu bổ nhào vào người Lâm Cửu, vừa cào vừa cắn.
“Oa! Con mèo chết tiệt mới sáng sớm đã phát điên cái gì!” Nhắc cái đuôi của tiểu thối miêu lên, nhìn tiểu thối miêu dùng móng vuốt quơ quơ giữa không trung, Lâm Cửu ngáp một cái, giấc mộng vừa rồi và gì gì đó cũng quên gần hết.
“Được rồi, đừng làm loạn nữa.” Nhét mèo vào trong ngực hung hăng xoa xoa, Lâm Cửu mơ mơ hồ hồ đi đến dục trì, trận đấu hôm nay có tiểu thối miêu tham dự, vừa vặn Hoàng Phủ Thiên Hách lại hẹn y đi đấu thú tràng, y không thể chuồn mất.
Hoàng Phủ Thiên Hách a Hoàng Phủ Thiên Hách…
Lâm Cửu cảm thấy đầu mình lại bắt đầu đau lên, Hoàng Phủ Thiên Hách này phẩm chất không tồi, làm bằng hữu quả là không thể tốt hơn, nhưng nếu là quan hệ loại này…
Sách sách, Lâm Cửu âm thầm lắc đầu, cùng hoàng tộc quan hệ qua lại nếu không cẩn thận sẽ mất mạng a.
Tạm thời không đề cập tới Hoàng Phủ Thiên Hách, chỉ riêng hoàng tộc sau lưng Hoàng Phủ Thiên Hách, bên trên là hoàng đế, Lâm Cửu liền cảm thấy phiền toái, kiếp trước nói thế nào thì y cũng đã xem không ít sách về hoàng tộc, tập quyền giả trên đời này đều tồn tại bên ngoài phạm vi của nhân loại.