Cửu Thiên Liên Sinh

Chương 99 : Tiến cung

Ngày đăng: 07:30 19/04/20


Lâm Cửu cao hứng a, hài lòng a, vui vẻ a, ngay từ đầu y còn lo lắng Hoàng Phủ Thiên Niên sẽ lập tức bỏ về cung, nhưng hiện tại thái dương đã dần dần khuất núi, cho dù bây giờ Hoàng Phủ Thiên Niên muốn trở về Lâm Cửu cũng không sợ, lúc này, phỏng chừng Diệt Thiên đã sắp xuất cung, thứ nên lấy hẳn cũng đã cầm tới tay rồi.



Buổi chiều hôm nay, Lâm Cửu bồi Tiểu hoàng tử chạy ngược chạy xuôi, chiếc xe đạp vừa mới làm xong khiến Tiểu hoàng tử rất thích, Lâm Cửu đã hứa sẽ chế tạo cho Tiểu hoàng tử một cái xe đạp nhỏ mà tiểu hài tử có thể sử dụng được.



Phần lớn thời gian Hoàng Phủ Thiên Niên đều nhìn Lâm Cửu cùng Tiểu hoàng tử nháo đến nháo đi, xe đạp hắn cũng xem qua, hiếm khi nhìn Lâm Cửu với cặp mắt khác, lại hiếm khi mà khen ngợi hai câu, có điều vị cửu ngũ chí tôn này cũng không thoải mái đến mức có thể ở trước mặt Lâm Cửu cưỡi xe đạp, đối với việc này, Lâm Cửu rất khinh thường.



Nói như thế nào thì “Lâm Cửu” cũng từng là một trong những người thân cận nhất với hoàng đế, bây giờ lại còn nháo cái gì mà giữ khoảng cách, ra vẻ cái gì mà cửu ngũ chí tôn cao cao tại thượng không thể xâm phạm, phi phi phi! Cứ ra vẻ đi, ra vẻ chết ngươi đi!



“Cung tiễn hoàng thượng, hoàng tử…” Khom lưng cúi đầu, đối với cặp phụ tử vào lúc mặt trời sắp lặn khởi giá hồi cung, Lâm Cửu vô cùng cao hứng đã hoàn thành được nhiệm vụ của y, quay lại ngồi trên xe ngựa khẩn cấp trở về nhà tìm Đại ma đầu.



“Không biết là thối ma đầu kia lấy bảo bối gì từ trong cung ra.”











Chơi đùa cả ngày, trên đường hồi cung Tiểu hoàng tử liền lăn ra ngủ, say sưa giấc nồng, không biết mơ thấy giấc mộng ngọt ngào gì, cái miệng nhỏ nhắn vẫn luôn chúm chím mỉm cười không thôi.




“Mẫu hậu nói chính là chuyện để Thánh Giả Tiếu Thiên tạm trụ trong cung sao? Trẫm cũng cảm thấy vô cùng khả thi, có điều trẫm nghe nói Thánh Giả không thích kết giao với hoàng tộc, lại rất ít khi lưu lại trong cung, nếu muốn để Thánh Giả nghỉ lại trong cung chỉ sợ không phải chuyện dễ dàng.” Hoàng Phủ Thiên Niên khẽ nhíu nhíu mày, tựa như đang nghĩ biện pháp.



Thái hậu nhẹ than một tiếng, cười nói: “Nếu không phải ai gia không có cách nào thì còn cần bệ hạ hỗ trợ sao? Thánh Giả biến mất mười năm lại xuất hiện, chuyện này đã dấy lên làn sóng không nhỏ trong thiên hạ, ước chừng đến thu đông Thánh Giả phải trở về Hiền Môn, không biết sau này còn có cơ hội tái kiến nữa hay không, bệ hạ, đây chính là một cơ hội lớn chấn hưng sự nghiệp văn chương của Hoàng Phủ Đế Quốc ta, nhất định phải nghĩ biện pháp lưu Thánh Giả lại.”



“Mẫu hậu có phải đã có biện pháp nào rồi hay không?” Cùng là mẫu tử, làm nhi tử chẳng nhẽ lại không nhìn ra nương của mình đang suy nghĩ cái gì, Hoàng Phủ Thiên Niên thản nhiên nói: “Mẫu hậu nếu có ý tưởng gì thì cứ nói với trẫm, trẫm đương nhiên sẽ toàn lực ứng phó.”



“Vậy…” Thái hậu do dự một lát, nói: “Hôm nay nói chuyện với Thánh Giả một lát, ai gia thấy Thánh Giả có nhắc vài lần đến Lâm gia tiểu tử, Thánh Giả thật sự thu Lâm gia tiểu tử kia làm sư đệ, vốn Thánh Giả tính trực tiếp quay về Hiền Môn ở Bắc Quốc, nhưng Lâm gia tiểu tử tưởng niệm thân nhân muốn trở lại Hoàng Thành, Thánh Giả cũng liền theo đến đây.”



Nói đến đây, ý tứ của thái hậu đã thực rõ ràng.



“Ý của, mẫu hậu… là để Lâm Cửu cũng tiến cùng tiến cung tạm trụ?” Hoàng Phủ Thiên Niên chỉ rất khẽ nhướn nhướn mày, có lẽ không ngờ Thánh Giả lại để ý Lâm Cửu như thế, cũng là, nam tử kia thế nhưng có phân lượng riêng.



Thái hậu gật đầu nói: “Đúng vậy, ai gia muốn Lâm tiểu tử kia tiến cung, nói không chừng Thánh Giả cũng sẽ đồng ý cùng tiến cung tạm trụ, chỉ là sợ đám người ngu dốt nhàn ngôn toái ngữ chọc hoàng thượng mất hứng.”



“Mẫu hậu đừng bận tâm, việc này trẫm sẽ an bài, đợi ngày mai trẫm sẽ sai người đón Lâm Cửu tiến cung một chuyến…”