Cữu Tình Như Hỏa

Chương 71 : Thượng

Ngày đăng: 09:40 18/04/20


Không khí buổi sáng tươi mát, ánh nắng tươi sáng.



Tối hôm qua Giang đại đường chủ bị lăn qua lăn lại cả một buổi, đang nằm ở trên giường say sưa ngủ.



Từ nhỏ Kỷ Tử Hạo lớn lên ở vùng rừng nước J, cả ngày đi trồng cây bơi lội,  tinh lực tràn đầy, cho dù có ngủ ba tiếng ngắn ngủi thì sáng sớm vẫn tỉnh lại.



Yêu thương thưởng thức vẻ mặt khả ái lúc ngủ của nam nhân, thiếu niên liên tục buông xuống miệng hắn từng cái hôn ôn nhu.



“Ngủ đi, bảo bối của cháu, cháu đi chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn cho cậu.”



Tùy ý khoác lên chiếc áo ngủ, Kỷ Tử Hạo đi vào nhà bếp, mở tủ lạnh lấy ra nguyên liệu nấu ăn đã chọn mua hôm trước, bắt đầu thành thạo rửa sạch.



Từ nhỏ đại thiếu gia trà đưa tận tay, cơm dâng tận miệng, vì để ông cậu  tham ăn tha hồ ăn nhiều, đặc biệt tìm đầu bếp tay nghề cao đến chỉ dạy.



Mỗi lần thấy nam nhân ăn đến mặt mày rạng rỡ, Kỷ Tử Hạo liền thoả mãn tận đáy lòng.



“Ân, ngày hôm nay cho cậu thưởng thức bữa sáng kiểu Tây đi.”



Nam nhân ưa ăn nhất món trứng cuộn kiểu Âu hắn làm, bên trong phải cho rất nhiều thịt heo muối cùng phô mai, ngay cả ớt xanh mà y không thích ăn, chỉ cần xắt hạt lựu, y cũng sẽ không hề nhận ra mà nuốt sạch trơn.



Cứ như vậy, không đến một giờ, trên bàn cơm rộng rãi đã muốn bày đầy các món phong phú đẹp đẽ không thua kém khách sạn năm sao là bao.



Sau khi thiếu niên sắp xếp xong, đi vào phòng ngủ lắc lắc nam nhân —— “Cậu, dậy đi, cháu làm món trứng cuộn cậu thích ăn nhất nga.”



Nguyên bản nam nhân nghe nói như thế nhất định sẽ lập tức nhảy dựng lên, thế nhưng ngày hôm nay lầm bầm không thèm đứng dậy. “Hừ… Đừng ồn… Cậu còn muốn ngủ…”



“Hi, xem ra tối hôm qua cháu làm cậu mệt muốn chết rồi…” Thiếu niên vừa đắc ý vừa đau lòng một phen ôm lấy nam nhân, hướng phòng ăn đi đến.



Ôm lấy ông cậu cho ngồi trên đùi mình, Kỷ Tử Hạo cầm lấy cái nĩa, một miếng lại một miếng đút cho hắn. “Cậu mở miệng ra nào… A, đừng nuốt nhanh như vậy chứ, phải chậm rãi nhai… Đúng, cậu thật ngoan…”



Mỗi lần đút một miếng lại hôn lên một chút ở ngoài miệng nam nhân, trên mặt thiếu niên hé mở biểu tình chẳng bao giờ lộ ra trước mặt người ngoài.



Là ôn nhu.



Chỉ tiếc nam nhân ngủ đến mơ mơ màng màng, không nhìn thấy tâm ý chân chính của thiếu niên.



Leng keng —— leng keng ——



Ngay lúc Kỷ Tử Hạo đang đút cậu vui vẻ thì, thình lình xảy ra tiếng chuông cửa cắt đứt thời gian ngọt ngào của hai người ——



“Mới sáng sớm mà ai đã đến không biết?” Niên thiếu cau có nhíu mày, nhẹ tay nhẹ chân đem cậu thả xuống sô pha.


Tiểu Hạo đáng thương đau buồn đến vài ngày không ăn không uống, trì trệ không chịu đem Hắc Bảo chôn cất.



Mẹ hắn vì muốn hắn thoát khỏi tình trạng buồn khổ, đành dẫn hắn về quê cũ thăm người thân.



Không nghĩ tới qua một kì nghỉ hè, khi Tiểu Hạo trở về, thế nhưng nói cho mình rằng Hắc Bảo không có chết, nó đã trở lại bên người hắn.



Nguyên lai hắn nói chính là nam nhân cao to ngăm đen trước mắt này —— cậu ruột hắn.



Đại khái chỉ có điều là không có ai biết mình bị coi như hàng thay thế “Sủng vật” lại vui vẻ cả.



Nghĩ đến nếu như nam nhân biết được chân tướng nhất định sẽ rất thương tâm, Bích Na trái lại cũng rất có chừng mực mà câm miệng.



“Nếu như không có việc gì, mời trở về cho, bữa sáng của cậu còn chưa có ăn xong nè.” Kỷ Tử Hạo để mọi thứ không phức tạp lên, thầm nghĩ mau chóng đem mầm mống tai hoạ này đuổi đi.



“Không công bằng! Tôi cũng chưa có ăn sáng a! Như vậy được rồi, chỉ cần các người cho tôi ăn no, tôi coi như cả ngày hôm nay cái gì cũng chưa từng nghe được, sao nào? Cậu ——” Bích Na ngọt ngào kêu một tiếng.



“Không cho phép cô gọi hắn như thế!” Kỷ Tử Hạo một tay gắt gao ôm lấy nam nhân, “Cậu là của một mình tôi!”



“Ai là của một mình bây?” Giang Kiêu Long vừa ngượng ngùng lại vừa tức giận, cố sức giãy khỏi vòng tay thiếu niên. “Cút ra xa ông một chút!”



“Cậu đừng nóng giận mà, lại đây, ngồi xuống ăn bữa sáng, đều mau nguội rồi.”



“Ông không ăn nữa!”



“Ngoan nào… Lại đây, cháu đút cậu có được không?”



“Ai muốn bây đút, cút ngay!”



Hai người tiếp tục do dự, liếc mắt đưa tình, hoàn toàn không biết có một thiếu nữ chết đói đã nhào tới bàn ăn.



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



*: dịch ra nghĩa Việt sẽ là “Cái lồng hoa bằng vàng”. Đây là tên cây hoa iêu quí của bạn Hạo



**: “Kim ốc tàng Kiều” nghĩa là nhà vàng cho người đẹp ở.



Đây là chuyện về Hoàng hậu A Kiều của Hán Vũ Đế



Trần A Kiều, con gái Quán Đào Công Chúa Lưu Phiêu, Hoàng hậu của Hán Vũ Đế Lưu Triệt.



Lưu Phiêu vốn định đem gã A Kiều cho thái tử Lưu Vinh, bị mẹ của Lưu Vinh là Lật Cơ cự tuyệt, mới đem A Kiều gã cho Lưu Triệt là con của Vương Mỹ Nhân. Cảnh đế cho là A Kiều lớn tuổi hơn Lưu Triệt nên tỏ ý không bằng lòng. Một hôm Vương mỹ nhân đem Lưu Triệt đến thỉnh an Quán Đào công chúa, công chúa ôm Lưu Triệt vào lòng hỏi “gả A Kiều cho ngươi làm vợ có được không? ” Lưu Triệt cười đáp  “Rất tốt, nếu được A Kiều làm vợ, xin làm nhà vàng cho ở! ”.  Đó là gốc của thành ngữ  “Kim ốc tàng Kiều”. Hán Cảnh Đế cho là con mình tuy nhỏ mà yêu mến A Kiều như thế nên cũng nhận lời.