Cữu Tình Như Hỏa
Chương 12 :
Ngày đăng: 09:40 18/04/20
Công trường xây dựng ồn ào, nơi có thể thấy được trai tráng đổ mồ hôi như mưa đang thi công.
“Đại ca, cái này để em làm là tốt rồi, anh trước tiên nên ngồi xuống nghỉ một chút.” Thiếu niên với quả đầu húi cua khom người giành lấy chiếc xe đẩy từ tay người đàn ông cao lớn.
“Tiểu Bân, chú làm cái quái gì mà cứ đi theo cướp việc của anh a?” Người đàn ông thọat nhìn khỏang chừng ba mươi lau cái trán đầy mồ hôi, bất mãn trừng mắt liếc thằng nhóc.
“Đại ca, lọai việc vặt vãnh này để em làm là tốt rồi, khí trời nóng bức, anh ngồi xuống uống miếng nước cái đi.” Ánh mắt Cổ Tiểu Bân tràn đầy sùng bái.
Tháng trước là hắn cùng người này đồng thời bắt đầu làm việc tại công trường.
Bởi vì hắn tuổi còn nhỏ, không hiểu nhiều qui củ, thường bị các ma cũ khi dễ, nếu không có Giang đại ca tay không đánh ngã ba tên đô con, cứu hắn ra ngòai, Cổ Tiểu Bân hắn đã sớm bị bọn kia chỉnh đến chết. Có thể hỗ trợ y làm công việc này nọ, hắn thật sự cực kì hài lòng.
“Anh cũng không phải các bà các chị, tay chân yếu đuối mềm mại. Chuyện của anh để anh tự làm.” Người đàn ông nọ đọat lại chiếc xe đẩy, hướng phía trước mà bước nhanh.
“Vậy…vậy đại ca, sau khi tan ca chúng ta đến nhà hàng hải sản mới khai trương làm đôi chén đi? Em mời.” Cổ Tiểu Bân vẫn chưa chịu từ bỏ ý định quấn quýt lấy y.
Người đàn ông phủi phủi quần áo lao động trên người, phe phẩy tay, không có khả năng từ chối bèn đáp đại một câu: “Có thể a.”
“Thật tốt quá! Vậy anh ngày hôm nay không được về trước đó nha.”
Người kia luôn luôn một thân cô độc, sau tan ca đều trở về ký túc xá công trường, cũng không cùng những người khác đi ra ngòai. Cổ Tiểu Bân đã thử nhiều lần mời gọi, đến ngày hôm nay thật vất vả mới nhận được cái gật đầu của y, thiếu niên vui vẻ thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Năm giờ chiều, hai người vọt trở lại ký túc xá tắm rửa.
Bước ra khỏi phòng tắm, Cổ Tiểu Bân vừa nhìn qua hạ thân nam nhân được quấn bởi một cái khăn, lộ ra nửa người trên cường tráng rắn chắc, lập tức sùng bái tán thưởng không ngớt.
“Giang đại ca, anh thực sự hảo tráng nha.”
“Thật?” Người đàn ông cúi đầu nhìn ngắm một chút thân hình mình.
“Đương nhiên là thật rồi. Anh thoạt nhìn tràn đầy nam tính, em mong muốn sau này lớn lên cũng được giống như vậy đó.”
“Y chang anh sao?” Y cười khổ một chút. “Tiểu Bân, chú nghìn vạn lần đừng học theo anh.”
Ngu ngốc giống mình thì có cái quái gì đáng học tập chứ?
Không chỉ luôn bị một tiểu qủy đặt ở dưới thân, muốn thượng liền thượng, còn bị hắn đùa giỡn đến xoay như dế, thiếu chút nữa hại lão đại cùng anh em trong bang.
Giống loại người như mình đầu óc đơn giản, hồ đồ, đúng là đầu óc ngu si tứ chi phát triển mà…
“Giang đại ca, Giang đại ca.” Cổ Tiểu Bân nhìn thấy trên mặt nam nhân một mảnh ảm đạm, lo lắng lôi kéo tay y.
“Không có việc gì.” Nam nhân dùng khăn lau mình, “Chúng ta đêm nay thống khoái mà uống đến không say không về!”
“Hảo! Hảo!”
Hai người sau khi thay y phục, thẳng tiến nhà hàng hải sản mới khai trương bên ngoài công trường.
Cổ Tiểu Bân gọi hai bình cao lương, cùng nhiều món hải sản kiểu dáng đủ loại, không nghĩ tới người kia cái gì cũng không ăn, chỉ chuyên tâm ngửa đầu uống rượu ừng ực.
“Giang đại ca, anh ăn một chút gì a, mãi lo uống sẽ tổn hại cơ thể đó.”
Rõ ràng nam nhân đã thề rằng khi nhìn thấy thằng nhóc chết tiệt này sẽ làm thịt hắn ngay lập tức lúc này đây lại mê muội nhìn ngón tay thon dài siêu cấp hoàn mỹ của thiếu niên đang thưởng thức bộ vị yếu ớt nhất của mình…
“Được rồi.” Dũa cho đến khi không còn lại một mảnh gì sất, sau khi kiểm tra tỉ mỉ, Kỷ Tử Hạo thỏa mãn cười cười.
Hắn cầm lấy tay nam nhân, một ngón rồi một ngón lần lượt được đưa vào trong miệng, liếm rồi lại liếm.
Giang Kiêu Long hít sâu một hơi, trái tim một trận kinh hoàng! “Bây, bây làm gì?”
“Cháu phát hiện ngón tay cậu út có hơi khô ráo, giúp cậu làm ướt át chút.”
“Bây, bây biến thái a! Như vậy thế nào hữu dụng?”
“Nga, nguyên lai cậu ngại nước bọt hiệu quả bất hảo a, không sao cả, chúng ta đây đổi thành nhũ dịch thiên nhiên tinh khiết hiệu lực cường đại là được ngay.”
“Đó, đó là cái gì?” Biết rõ tên tiểu quỷ biến thái này chẳng lại muốn nghĩ ra cái trò đa dạng gì hòng chỉnh hắn, Giang Kiêu Long từ nhỏ vốn hiếu kì chính là nhịn không được mở miệng hỏi.
“Thử xem chẳng phải sẽ biết ngay sao, cậu út thân yêu à…”
“Ô… Không nên… Không nên…”
Bên trong xe tràn đầy tiếng khóc lóc pha lẫn thanh âm rên rỉ, nam nhân nằm úp sấp trên chiếc ghế đệm làm bằng da thật, y phục nửa người trên rõ ràng nhất tề nghiêm chỉnh, nhưng nửa người dưới đã sớm bị phơi ra ánh sáng, lộ ra hai bờ mông cường tráng, cái mông đầy đặn thịt đến là khả ái, còn có địa điểm quan trọng nhất…Tại cây hoa hồng ở giữa song mông bừng nở nụ hoa đỏ tươi —
“Ô…Buông…Buông…”
“Không được, lại đây, cậu út, mau đưa ngón tay cậu bỏ vào trước để làm nó trơn tru một chút a.”
“Không nên — không — ô a a a –”
Hai ngón tay thô ráp của nam nhân bị thiếu niên ép buộc cắm vào huyệt khẩu đỏ tươi —
“A…Ngô ân…A a…” Vách hang mẫn cảm bị ma sát đến sảng khóai không ngớt, thân thể Giang Kiêu Long một trận cuồng chiến, thanh âm phóng lãng trong miệng do nhịn không được mà bùng phát —
“Cậu út dâm đãng…” Kỷ Tử Hạo cười ha ha, đem ngón tay nam nhân tại cái mông sau khi co rúm vài cái, liền không chút nào thương tiếc rút ra. “Ân, quả nhiên đã trơn tru không ít rồi.”
Nhìn ngón tay thô to của nam nhân được bao phủ bởi từng tầng dâm dịch trong suốt sáng lấp lánh, Kỷ Tử Hạo tâm thần rung động, nhịn không được vươn đầu lưỡi liếm lên.
“Hanh ân…Vị đạo của cậu út thật là con mẹ nó lẳng lơ, khiến cháu nhịn không được muốn óan hận thao cậu ngay tại chỗ!”
Nghe thiếu niên ngôn ngữ hạ lưu, Giang Kiêu Long rõ ràng hẳn phải xấu hổ và giận dữ, nhưng cái mông không tiền đồ không hiểu sao một trận phát tao, phần eo bất giác tự động giãy dụa, “Hanh ân…Câm miệng, câm miệng!”
“Kêu câm miệng, vì sao cái miệng nhỏ nhắn dâm đãng này của cậu út lại gào thét tiếp tục thế này…” Thiếu niên tà tà cười, vươn một ngón tay chạm vào nụ hoa không ngừng nhúc nhích giữa song mông —
“A a…” Giang Kiêu Long mẫn cảm run rẩy thân mình, cảm giác phát tao trong cái mông lan tràn về phía tòan thân càng thêm nhanh, nhưng trong miệng còn đang cậy mạnh mắng, “Ông mới không có, ai thèm giống tên biến thái nhà ngươi!”
“Dĩ nhiên cậu út luôn thích gọi biến thái, nếu như cháu thực sự một chút cũng không biến thái, không phải là đã phụ lòng mong đợi của cậu út dành cho cháu trai này sao.”
Ô…Ai đối với tên biến thái nhà ngươi mà chờ mong a! Giang Kiêu Long quả thực khóc không ra nước mắt.
Ngay lúc đường đường Giang đại đường chủ của chúng ta còn không kịp mở miệng than đau thì, hung khí thật lớn cùng khuôn mặt tuấn tú không cân xứng của vị thiếu niên đã giành được cơ hội đẩy đến —