Đã Lâu Không Gặp

Chương 64 :

Ngày đăng: 17:25 18/04/20


Tách ra được một năm, lại ngắn ngủi như một đường phân cách.



Trước ngày trở về từ Mauritius, mỗi một ngày, dù đã rất trễ, anh cũng tìm đến chỗ cô, dù là nói với cô mấy câu cũng được.



Rất tự nhiên, cô lại liên lạc lại với Phong Hạ và Tưởng Nghi, giữa những người bạn tốt, sẽ không hỏi lẫn nhau nhiều chuyện như vậy, chỉ cần biết cô mạnh khỏe, như vậy đã đủ rồi.



Trong lúc liên lạc lại, cô biết tháng sau Phong Hạ sẽ sinh con, trở thành một người mẹ.



Có thể anh cũng đã sớm biết tin này, nên cũng không tiếp tục nói về nó nữa.



Cô thừa nhận cô ích kỷ, cô không có cách nào khiến mọi thứ trở lại như lúc ban đầu nữa.



Buổi tối, anh theo thường lệ tới đây ăn tối với cô, ăn xong anh đang rửa bát trong phòng bếp, cô đột nhiên đi đến bên cạnh nói. “Ngày mai Hạ Hạ sẽ sinh.”



Cô thấy được động tác của anh ngừng lại, sau đó vội vàng nắm chặt cái bát trong bàn tay.



“Chờ đến sau khi bình an sinh xong bảo bảo, anh sẽ sắp xếp thời gian tới đó một chuyến, xem bảo bảo của hai người họ sẽ đáng yên đến thế nào.” Anh rất tùy ý cười nói. “Nói không chừng lại đột biến gen, trở nên vô cùng xấu xí cũng không nhất định.”



“Ừ.” Cô gật đầu, không phản bác.



Hình như anh không thèm để ý, nhanh chóng nói sang chuyện khác, cô nhìn anh, lúc nói đến chuyện vô cùng sinh động thì nở nụ cười, trong lòng lại nghiêm túc.







Sau khi Phong Hạ sinh con tự nhiên, cô vốn nói với anh, xế chiều gặp nhau ở cửa bệnh viện, cô lại đến trước thời gian, sáng sớm đã đi gặp Phong hạ và bảo bảo.



Phong Hạ thấy cô thì vô cùng vui vẻ, kêu tư Không Cảnh rót nước cho cô, vừa nói. “Đã lâu không gặp Vi Vi, có phải cậu lại gầy đi không?”



Cô lắc đầu, cong môi cười nhìn Phong Hạ và bảo bảo. “Gần đây vẫn ăn ở nhà, phải là mập lên mới đúng… bảo bảo thật đáng yêu.”



“Đứng nói nữa, nhỏ như vậy lại có thể ăn có thể nằm.” Phong Hạ lắc đầu, mặt bất đắc dĩ. “Lười đến không chịu được.”



Hai người nói chuyện một hồi, cô cũng đứng lên nói lời tạm biệt, trước khi đi, Phong hạ vô tâm hỏi. “Vi Vi, Lâu Dịch đâu, sao lại không đi cùng cậu?”
Cô không nhịn được, cười ra tiếng, nhưng nước mắt vẫn không tự chủ rơi xuống.



Anh thấy cô cuối cùng cũng cười rộ lên, đặt cô ngồi xuống giường xong, mình lại ngồi xổm xuống bên cạnh mép giường.



“Trần Vi Vi, anh khiến em chờ anh lâu như vậy, khiến em khổ sở, khiến em thất vọng, đây đều là lỗi của anh, Lâu Dịch anh cả đời này, những thứ khác sẽ không, nhưng nếu như người khác đối xử tốt với anh, anh sẽ đối xử tốt với người đó hơn gấp vạn lần.”



Dưới ánh đèn ấm áp, nụ cười của anh vô cùng chân thật, hình ảnh ngược trong ánh mắt anh, chỉ có cô.



“Hơn nữa, phần tình cảm này, không phải đồng cảm, không phải nghĩa vụ, là anh cam tâm tình nguyện.” Anh cầm tay cô, dán lên gương mặt mình. “Em có thể đuổi anh đi, có thể bắt anh biến đi, nhưng anh là người mặt dày nhất, chỉ có em không nghĩ đến, còn anh không có cách nào không quấn quít em.”



Cô nhìn anh, trong lòng đột nhiên nghĩ đến bộ dạng lúc ban đầu ha người gặp nhau.



Khi đó anh trẻ tuổi hơn hiện tại, cả ngày luôn tươi cười, ầm ầm ĩ ĩ, gần như không lúc nào nghỉ ngơi.



Bây giờ anh đã sắp hai chín tuổi rồi, lúc nhảy cũng không thể duy trì lâu như lúc đầu nữa, thỉnh thoảng khi anh quay lưng lại với cô, cô còn nhìn thấy vài sợi tóc bạc trên đầu anh.



Sau này, anh có thể già đi, không có tính cách như bây giờ, bỏ đi lớp hào quang cũng không còn là ngôi sao lớn của vạn người hâm mộ.



Nhưng anh vĩnh viên là người cô yêu nhất trong cuộc đời này.



“Kết hôn là chuyện cả đời, không phải chỉ vì kích động, không duy trì bằng việc động lòng, anh luôn muốn ở cũng một chỗ với em, chăm sóc em, đối xử tốt với em.” Anh nhẹ nói. “Em cho anh một cơ hội, được không?”



“Không quan tâm bao lâu em mới chịu đồng ý anh, nhưng anh vẫn sẽ luôn chờ đợi.” Anh nói từng câu từng chữ. “Anh rất cảm ơn em, có thể chờ đợi được anh.”



Chờ đợi là chuyện cực khổ cực nhất, bạn không biết lúc nào người bạn yêu mới quay đầu lại, lúc nào thì mới có thể nhìn thấy bạn.



Nhưng một ngày nào đó, người đó sẽ nghe thấy âm thanh của bạn.



Sau đó người đó sẽ đi đến bên cạnh bạn, nói cho bạn biết, cảm ơn bạn vì đã chờ đợi.



Love Is Waiting.