Đã Từng Rất Yêu Anh

Chương 25 : Thiếu

Ngày đăng: 12:14 30/04/20


Edit: V.O



Dư Hướng Vãn nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ nghe được lời như vậy từ trong miệng Sở Ly, sau khi ngẩn người cũng lạnh lùng nói: "Nếu như tôi nhớ không lầm, mặc dù đến bây giờ anh và Lý tiểu thư còn chưa kết hôn, nhưng hôn ước giữa các anh cũng chưa hủy bỏ."



Nghe được lời của cô, chợt Sở Ly cong môi, trông tâm tình rất là vui vẻ.



"Anh không biết thì ra em chú ý đến anh như vậy."



Dư Hướng Vãn cắn cắn môi, ảo não mình nói chuyện không có đầu óc, miệng cũng chết không thừa nhận: "Dù sao anh cũng là một người nổi tiếng, tôi không chú ý cũng khó."



Sở Ly cũng không tiếp tục tranh luận với cô ở vấn đề này, ngược lại giải thích: "Hôn ước giữa anh và Tiểu Nhu đã được hủy bỏ, nhưng vì việc làm ăn và mặt mũi của hai nhà, nên vẫn chưa công bố ra ngoài mà thôi."



Dĩ nhiên, trên thực tế, trừ việc làm ăn và mặt mũi của hai nhà, trong đó còn có ý nguyện của chính Lý Mộng Nhu.



Lý Mộng Nhu không hy vọng chuyện này bị phơi bày ra, anh cũng thuận ý của Lý Mộng Nhu, dù sao là anh có lỗi ở trong chuyện này trước.



Hơn nữa bởi vì tai nạn năm đó, mạng Lý Mộng Nhu đã được cứu, nhưng cũng bị tàn tật.



Chân trái của Lý Mộng Nhu bị phế, cũng không có cách nào đứng ở trên sân khấu được nữa.


Dư Hướng Vãn không nghĩ tới anh sẽ nói như vậy, sững sờ trong chốc lát sau, vừa định mở miệng trả lời, thế nhưng anh dẫn đầu cắt ngang cô: "Em không cần phải gấp gáp trả lời anh, anh không vội, anh có rất nhiều thời gian, em có thể từ từ suy tính."



Lời tuy như thế, Sở Ly cũng thật không nói lời tương tự với cô nữa, nhưng anh lại bắt đầu tăng tốc thâm nhập vào cuộc sống của cô và Tồn Hi.



Anh thường không mời mà tới, tham gia bữa cơm dã ngoại của mẹ con bọn họ, đại hội thể dục thể thao trường học, thậm chí chụp ảnh gia đình, anh đều không quên tới chen một chân.



Rõ ràng cô nhớ trước kia anh rất bận rộn, hận không thể biến một ngày 24 giờ thành 48 giờ, nhưng bây giờ anh lại lượn lờ khắp nơi, hoàn toàn không phải là Sở Ly mà cô biết.



Có rất nhiều lần Dư Hướng Vãn cũng muốn hỏi anh, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt trở về, dù sao với quan hệ bây giờ của bọn họ, cũng không thích hợp hỏi về lẫn nhau quá nhiều.



Nhưng anh vô cùng thường xuyên xuất hiện và tham dự cuộc sống của cô và Tồn Hi, cũng thật làm cho cô cảm thấy bối rối, nhất là khi cả thôn gần như đều biết anh là ba của Tồn Hi, chồng của cô.



Có lúc, thậm chí có mấy bà cô nhiệt tình sẽ tới cửa khuyên cô, nói gì mà vợ chồng gây gổ đầu giường ồn ào cuối giường hòa hợp, cô đã trốn anh nhiều năm như vậy cũng đủ để anh nếm mùi đau khổ, nhìn anh bây giờ có thể thấy được thành tâm thì tha thứ cho anh đi.



Dư Hướng Vãn thật sự là không hiểu, cô ở trong thôn này tròn sáu năm, những bà cô này cũng chưa từng nói với cô nhiều lời như thế, mà anh chỉ tới mấy tháng, các bà đã bắt đầu thuyết phục tập thể giúp anh.



Rốt cuộc là bởi vì cô quá không biết làm người, hay là thủ đoạn lung lạc lòng người bây giờ của anh quá lợi hại.



Thậm chí ngay cả giáo viên trường học, cũng sẽ vô tình hay cố ý nhắc tới mấy lời linh tinh như là trong quá trình trẻ con lớn lên, người cha cũng không thể thiếu.



Có vài người tương đối thẳng thắn, dứt khoát trực tiếp giáo dục cô, phụ nữ quá thích mang thù thì sẽ không hạnh phúc, cho dù bây giờ chồng có yêu cô, sớm muộn cũng sẽ bị tức giận mà bỏ đi.