Dạ Vương
Chương 59 :
Ngày đăng: 14:38 18/04/20
.
Địa vị của Kiều Sanh ở Kiều thị ngày càng được củng cố, cũng ngày càng được coi trọng, nhưng dạo gần đây công việc của Kiều Sanh lại rất không thuận lợi.
Nguyên nhân là Kiều Tử Việt.
Từ sau chuyện đề án của Kiều Sanh được toàn bộ cổ đông, nhất là Kiều Mạc Nhiên khen ngợi, Kiều Tử Việt bắt đầu chèn ép Kiều Sanh, bất kể Kiều Sanh làm gì anh ta cũng cố tình phá đám.
Về chuyện này, Kiều Sanh có chút khó chịu. Nhưng Kiều Mạc Nhiên lại một mắt nhắm một mắt mở, các cổ đông cũng im ắng giống như đã hẹn từ trước, khiến Kiều Sanh phải suy ngẫm ý đồ của bọn họ, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Địa vị và thế lực ở Kiều thị của y còn kém xa Kiều Tử Việt, nếu muốn chống lại, e là tất cả mọi người sẽ đứng về phía Kiều Tử Việt, cho nên Kiều Sanh mới thu đi móng vuốt của mình, khiêm tốn hơn một chút. Tuy nhiên, không phải y đang nhẫn nhịn, mà là đang nghỉ ngơi dưỡng sức.
Mấy ngày sau đó là đại thọ năm mươi tuổi của lão tổng tập đoàn Trịnh thị. Quan hệ giữa Kiều Mạc Nhiên và ông ta khá tốt, Kiều thị và Trịnh thị cũng thường xuyên hợp tác, cho nên hôm đó ông ta mời cả nhà Kiều Mạc Nhiên tới dự tiệc.
Tiệc sinh nhật được tổ chức tại một nhà hàng năm sao, thời gian là tám giờ tối.
Lão tổng của Trịnh thị – Trịnh Thắng – là bạn thuở nhỏ của Kiều Mạc Nhiên, quan hệ rất tốt. Hai người đều lập nghiệp từ hắc bang, sau đó lại cùng nhau tẩy trắng, trở thành hai tập đoàn lớn, độc bá nhất phương. Cũng vì như thế, bên ngoài đều đồn đãi hai người họ cạnh tranh nhau, nhưng thật ra thì quan hệ giữa họ lại rất tốt.
Hôm tổ chức sinh nhật.
Kiều gia ngoài Kiều Thục Lệ không khỏe không tiện ra ngoài, những người khác đều mặc trang phục lộng lẫy tới tham dự.
Trịnh Thắng giàu có, bao cả sảnh lầu một. Có rất nhiều người tới dự, đa số đều là các nhân vật nổi tiếng.
Vừa gặp mặt, Kiều Mạc Nhiên và Trịnh Thắng đã cười nói vui vẻ, mấy anh em Kiều Sanh cũng mỉm cười đi theo phía sau Kiều Mạc Nhiên, lễ phép chào hỏi Trịnh Thắng.
Con gái của Trịnh Thắng – Trịnh Lâm Na cũng lẳng lặng đứng cạnh Trịnh Thắng, làm ra vẻ tiểu thư khuê các, thi thoảng lại liếc về phía Kiều Sanh.
Lần trước, lúc tổ chức tiệc mừng cho Kiều Sanh ở Kiều gia, Kiều Mạc Nhiên và Trịnh Thắng đã có ý gán Kiều Sanh và Trịnh Lâm Na thành một đôi. Dù chưa nói rõ, nhưng ý tứ cũng đã rõ ràng, chưa kể Trịnh Lâm Na rất có hảo cảm với Kiều Sanh, sau tiệc rượu lần đó cô nàng từng nhiều lần gọi điện thoại cho Kiều Sanh, muốn gặp mặt y, nhưng đều bị y viện cớ từ chối.
Lần này lại nhìn ánh mắt tình tứ của Trịnh Lâm Na, Kiều Sanh cảm thấy e là lần này không phải chỉ đơn giản là tới chúc thọ…
Người tới tham dự có không ít là bạn hợp tác làm ăn với Trinh thị và Kiều thị, bọn họ đều tới mời rượu Trịnh Thắng. Thế là, Trịnh Thắng và Kiều Mạc Nhiên đều cùng đám bạn già ấy vừa đi vừa trò chuyện. Trước khi đi, Trịnh Thắng còn bảo Trịnh Lâm Na tiếp chuyện với Kiều Sanh, Kiều Mạc Nhiên liếc Kiều Sanh một cái, ánh mắt đầy hàm ý, ám chỉ y không được lạnh lùng với cô ta như lần trước.
Kiều Sanh thầm cười lạnh.
Trận phong ba nho nhỏ đã bình ổn, nhân viên phục vụ đi tới quét mấy mảnh thủy tinh trên đất, tất cả đều trở lại như bình thường.
Thấy thời cơ đã ‘chín muồi’, Kiều Mạc Nhiên và Trịnh Thắng lập tức đi tới, khen Kiều Sanh và Trịnh Lâm Na là trai tài gái sắc, thật xứng đôi.
Kiều Sanh kiên nhẫn chờ bọn họ nói vào chủ đề chính.
“Nếu A Sanh và Lâm Na đã hợp nhau như vậy, chi bằng cho hai đứa nó đính hôn!” Kiều Mạc Nhiên nói.
“Tôi cũng có ý này. Mạc Nhiên, chúng ta đã quen biết nhau mấy chục năm, nếu kết thành thông gia thì còn gì bằng!” Trịnh Thắng cũng nhân cơ hội, lập tức đồng ý ngay.
“Không biết ý của hai đứa thế nào?”
Kiều Mạc Nhiên nhìn về phía Kiều Sanh và Trịnh Lâm Na. Cơ hồ là Trịnh Lâm Na đồng ý ngay tức thì, sau đó nhìn về phía Kiều Sanh bằng ánh mắt chờ mong.
“A Sanh, Lâm Na cũng đã đồng ý rồi, ý của con thế nào?” Thấy Kiều Sanh còn chưa lên tiếng, Kiều Mạc Nhiên vội vàng thúc giục.
“Được chú Trịnh yêu quý, Lâm Na cũng rất ưu tú, con…”
Kiều Sanh từ từ mở miệng, hầu như tất cả mọi người đều cho là y sẽ đồng ý. Liên Mặc Sinh không nói gì, nhìn lên trần nhà, vừa lúc đối diện với ngọn đèn thạch anh treo trên trần nhà, sau đó phát hiện dây treo ngọn đèn đó có gì là lạ, phải nói là có hơi lỏng ra. Đồng thời, mấy ngọn đèn quanh đó dường như cũng là như thế…
Liên Mặc Sinh nhíu mày, Kiều Sanh đang đứng dưới một ngọn đèn…
Kiều Sanh vừa nói được một nửa thì bị cắt ngang. Một gã phục vụ trượt chân làm ngã hết toàn bộ rượu trong mâm lên người Kiều Mạc Nhiên và Trịnh Thắng. Trịnh Thắng nóng tính, lập tức xụ mặt mắng gã phục vụ nọ. Gã phục vụ bị mắng không biết phải làm sao, mặt mày trắng bệch đứng đó, Kiều Mạc Nhiên thì đang khuyên Trịnh Thắng.
Âu phục của Trịnh Thắng và Kiều Mạc Nhiên bị dính rượu, đành phải vào phòng nghỉ thay quần áo.
Chuyện đính hôn đã bị gián đoạn như thế.
Trịnh Lâm Na bị rượu văng lên mặt, cho nên cũng vào nhà vệ sinh trang điểm lại.
Ngay khi cô ta vừa bước đi, một viên đạn bắn ra từ góc vắng, bắn trúng dây treo ngọn đèn trên đỉnh đầu Kiều Sanh…