Dạ Vương

Chương 69 :

Ngày đăng: 14:38 18/04/20


.



Kiều Mộ Đình đi tới trước mặt Kiều Sanh.



Kiều Sanh cười tà: “Cậu có phản ứng!”



“Nhìn thấy anh, mỗi lúc mỗi nơi tôi đều có thể có phản ứng…” Kiều Mộ Đình nói thẳng: “Tôi muốn anh!”



Kiều Sanh cũng không từ chối, gật đầu: “Được!”



Y là một người thẳng thắn, ngay từ đầu y cũng đã bị Kiều Mộ Đình khơi lên dục vọng, Kiều Mộ Đình cũng đã nhận ra.



Tắt vòi sen, Kiều Mộ Đình nhảy vào bồn tắm.



Kiều Sanh dang hai chân, mỗi chân gác một bên thành bồn.



Kiều Mộ Đình quỳ giữa hai chân Kiều Sanh, người nghiêng về trước, hôn y.



Kiều Sanh đáp lại.



Nụ hôn của hai người dài lâu mà sâu sắc, lại không chút thô bạo. Kiều Mộ Đình là một người kiên nhẫn, cậu có thể chịu đựng để Kiều Sanh cảm thấy thoải mái.



Ở trong nước, thân thể của hai người dán chặt vào nhau.



Sau đó, hai người họ thay đổi vị trí, Kiều Mộ Đình ngồi phía dưới, Kiều Sanh đưa lưng về phía cậu, nằm trong lòng cậu.



Đôi tay Kiều Mộ Đình ôm lấy ngực Kiều Sanh, dịu dàng, triền miên hôn sau gáy và vành tai y.



Kiều Sanh lười cử động, y thích Kiều Mộ Đình đối xử với y dịu dàng như thế, vừa không bất ngờ, cũng không khiến y cảm thấy bị động.



Cùng tán tỉnh nhau với Kiều Mộ Đình, tuyệt đối là một kiểu hưởng thụ.



Kiều Mộ Đình tiến vào người Kiều Sanh, hai người hoan ái triền miên trong phòng tắm. Kiều Mộ Đình sợ mình làm quá kịch liệt sẽ làm ướt chân Kiều Sanh nên ôm y trở về giường.



Bức màn bị kéo lại, phòng hơi tối, Kiều Mộ Đình mở đèn bàn và đĩa hát.



Ánh sáng nhạt chiếu lên thân thể hai người, điệu jazz êm tai khẽ vang lên.



Bầu không khí thật hoàn mỹ.



Kiều Mộ Đình đè lên người Kiều Sanh, nhịp thở của hai người cùng tiết tấu, ngay cả mồ hôi cũng trộn lẫn vào nhau.



Kiều Sanh rất nóng, bao chặt lấy Kiều Mộ Đình.



Kiều Mộ Đình càng cố gắng động eo, động tác thong thả nhưng rất mạnh mẽ.



Kiều Sanh cảm thấy thật thoải mái.



Thi thoảng sẽ có vài tiếng rên thoải mái tràn ra khỏi miệng Kiều Sanh, lười biếng nhưng nó lại khơi lên sự mãnh liệt của Kiều Mộ Đình.



Trên cơ thể hai người đầy mồ hôi, đang lòe lòe sáng dưới ánh đèn.




Giọng của cậu ta thật tự tin.



Kiều Sanh cười cười, không nói gì.



“Có đồng ý không?” Kiều Mộ Đình bám riết không buông.



“Ừ!” Kiều Sanh lười biếng đáp.



Có được câu trả lời như ý, khóe môi Kiều Mộ Đình lại câu lên, hôn lên mặt Kiều Sanh một cái.



Kiều Sanh rất thích sự dịu dàng của cậu, trừ… thứ nóng rực đang chỉa phía sau mình.



“Cậu chỉa vào người tôi kìa!” Kiều Sanh nói.



“Ngại quá!” Giọng Kiều Mộ Đình thật chân thành, nhưng cậu lại cố tình dán sát vào người Kiều Sanh, còn cọ cọ vào người y mấy cái, thiếu chút nữa lại đâm vào.



Kiều Sanh có chút sợ dục vọng mạnh mẽ và sức lực của Kiều Mộ Đình, y vừa hoan ái một trận mãnh liệt xong, giờ mệt muốn chết nên định từ chối.



Nhưng Kiều Mộ Đình vẫn đang cọ vào người y, trêu đùa…



Dục vọng của Kiều Sanh bị khơi lên…



Tuy nhiên, y vẫn nói: “Eo tôi mỏi lắm!”



“Không sao cả!” Giọng Kiều Mộ Đình rất trầm, như đang dụ dỗ, “Mấy ngày tới chúng ta đều ở nhà nghỉ ngơi!”



“Ai nói!”



“Tôi nói, chân anh còn chưa khỏe tới mức có thể đi nhiều, chờ mấy ngày nữa rồi tính!”



Kiều Mộ Đình nói khẽ vào tai Kiều Sanh, hơi thở phả vào mặt y, khiến y thấy nhột.



Không chỉ có thân thể, mà là tâm…



Không thể không nói, Kiều Mộ Đình là cao thủ chơi trò tán tỉnh.



Kiều Sanh không nói.



Kiều Mộ Đình biết y đã đồng ý, liền bạo gan bắt đầu vuốt ve y.



Vuốt ve vòng eo, sau đó trượt tới mông, bóp nhè nhẹ.



Cuối cùng Kiều Sanh cũng lên tiếng: “Nhẹ một chút!”



Kiều Mộ Đình biết dụ dỗ thành công, cười gian: “Được!”



Dứt lời, nụ hôn cực nóng đã chạm vào tấm lưng bóng loáng của Kiều Sanh, xuống dần…



Vì thế, lại là một đêm mệt mỏi. Kiều Mộ Đình khiến Kiều Sanh hiểu được nghĩa đích thực của hai từ ‘túng dục’, cho nên hai ngày sau đó y đều không xuống giường. Thể lực của Kiều Mộ Đình rất thịnh vượng, y lại không chịu được chiêu dùng nhu tình dụ dỗ của Kiều Mộ Đình, sau đó thích ý mà chấp nhận, cuối cùng bị Kiều Mộ Đình ăn đến sạch sẽ…