Đặc Công Tà Phi

Chương 106 : Ẩn dấu âm mưu

Ngày đăng: 21:35 21/04/20


Một ngày đẹp trời, ánh tịch dương chiếu xuống mọi vật, xa xa trên bầu trời những đám mây trắng bồng bềnh trôi dạt.



Trên mặt đất, những cơn gió tùy ý chơi đùa với nhau, hai mươi mấy tên hộ vệ phủ Thừa Tướng đang cầm kiếm, mắt không chớp nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nhưng tay cầm trường kiếm sớm đã thấm đẫm mồ hôi.



Trong lòng bọn họ thầm cầu nguyện, cầu nguyện quản gia của phủ Thụy Vương nhanh một chút mau mau tìm ra Tiểu Kim chồn, rồi rút khỏi phủ Thừa tướng, bọn họ thật sợ Thụy vương phi rồi.



Lúc này Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang lười biếng nằm nghiêng trên giường, đối với cái nhìn của hai mươi gã hộ vệ này, nàng hoàn toàn không có phản ứng.



Nụ cười ranh mãnh theo gió khẽ nâng lên, Thượng Quan Ngưng Nguyệt rũ mắt xuống, tự nhiên thưởng thức sủi cảo đang tản ra mùi thơm lượn lờ trong khay ngọc.



Cùng lúc đó, ở một gian hàng rong không xa Thượng Quang Ngưng Nguyệt nằm —



Trong một giang hàng bán mì phở, một người nhìn tướng mạo xấu xí, đang thuần thục nhào nặn bột mì đột nhiên hơi dừng lại. Khóe môi nâng lên một nụ cười mang ý vị sâu xa, tên bán hàng rong liếc mắt nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt.



Ánh mắt mang theo nụ cười vừa thưởng thức vừa đùa giỡn, nhưng trong mắt kia xẹt qua một tia bén nhọn không dễ dàng phát hiện ra. Đối với việc Thượng Quang Ngưng Nguyệt làm náo động phủ Thừa Tướng, những người dân không thể nào đoán được rốt cuộc là có chuyện gì, thế nhưng tên bán hàng rong này giống như đã sớm biết trước sẽ có một màn như vậy xảy ra.



Nàng an bài nhiều người bán hàng rong đến đây, có thật là chỉ tùy ý lót đầy dạ dày của nàng thôi không? Sợ rằng lót đầy dạ dày là giả, mà mục đích của nàng là muốn mượn bọn người bán hàng rong này, đem mọi chuyện mà bọn họ thấy truyền bá cho tất cả mọi ngưởi ở Long Diệu Hoàng Triều đấy chứ?




Nếu không phải sợ làm trễ nải chánh sự của Độc vương, nàng sao có thể mặc cho Phương quả gia dẫn người tùy ý vào phủ tìm kiếm đây? Dĩ nhiên, nàng không muốn Phương quản gia vào phủ tìm kiếm, cũng lo lắng phủ Thửa tướng không nể mặt. Mặt mũi của Tả Tướng phủ cùng nàng không liên quan, nàng cũng không phải là Lăng Tiêm Tiêm.



Nàng chỉ không muốn nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt diễu võ dương oai thôi, lúc trước ở song bạc, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đem 60 viên xúc xắc xếp thành một hàng, hại nàng mắt hết mặt mũi trước mặt tháu tử. Còn dùng tú hoa châm xuyên qua tay nàng, mặc dù tâm mạch không bị ngân châm của Thượng Quan Ngưng Nguyệt đánh gãy, nhưng hại nàng chịu hết mọi đau đớn. Nợ này nhất định phải trả. nợ máu trả bằng máu, trong lòng nàng vẫn nhớ kỹ chuyện này.



Nghe Lăng Tiêm Tiêm quát lớn, mấy vị thị thiếp cùng nhi tử cúi đầu xuống. Mặc dù mấy người bọn họ được Tả Thừa Tướng sủng ái, nhưng so với địa vị của Lăng Tiêm Tiêm trong lòng Thừa tướng, bọn họ không thể bì kịp a.



Trong phủ Tả Thừa Tướng vô luận là chuyện lớn nhỏ gì, Tả Thừa Tướng cũng sẽ thương lượng với Lăng Tiêm Tiêm, rồi mới quyết định. Cho nên, dù bọn họ là ái thiếp cùng nhi tử, đối với Lăng Tiêm Tiêm vẫn vô cùng sợ hãi. Vậy mà, bọn họ không thể nào biết, Tả Thừa Tướng và Lăng Tiêm Tiêm căn bản là không phải chủ nhân chân chính a?



Lăng Tiêm Tiêm nhíu mày nhìn Phương quản gia hỏi: “ Phương quản gia, phía đông là của gia phụ, phía Nam của ta cùng đệ đệ, phía tây là nơi nghĩ ngơi của bọn hia đinh. Ngươi…định tìm chỗ nào trước đây?”



“Bắt đầu từ Nam đi! Nhưng mà, Lăng đại tiểu thư, bảo bối của Vương phi từ trước tới giờ rất nhát gan, nếu nó phát hiện được quá nhiều hơi thở của người, sợ rằng sẽ trốn ở một nơi bí mật nào đó, cho dù chúng ta có kêu gọi thế nào nhật định cũng không chịu ra ngoài. Cho nên, làm phiền Lăng đại tiểu thư dẫn đường cho chúng ta đi tìm con chồn là được rồi, những người còn lại…ta xem cũng không cần đi theo đi? Vương phi của chúng ta đối với con chồn bảo bối rất hứng thú, đối với người trong phủ Thừa tướng không có một chút hứng thú nào, Lăng đại tiểu thư chúng ta sẽ tìm tất cả các phòng.” Phương quản gian chậm rãi mở miệng, hai mắt như có như không để ý nhìn bốn phía của phủ Thừa tướng.



“Đệ đệ, mấy người các ngươi cứ đợi ở đây, ở chỗ này mà tâm sự. Về phần những người khác, canh giữ tại chỗ, không thể bởi vì không có ta mà lộn xộn, làm bảo bối của Vương phi hoảng sợ.” Lăng Tiêm Tiêm quét mắt nhìn một vòng, bí mật chỉ thị cho những người hộ vệ đang ẩn nấp, vẽ mặt của nàng ta phức tạp dẫn Phương quản gia và bảy tên Ảo Ảnh đi về viện phía Nam.



Thượng Quan Ngưng Nguyệt gải vờ muốn vào phủ tìm Tiểu Kim chồn, Phương quản gia lại dứt khoát nói rõ, chỉ cho phép một mình nàng cùng tìm Tiểu Kim Chồn, không cho phép bọn hộ vệ đi theo. Trong đó, rốt cuộc là có âm mưu gì…