Đặc Công Tà Phi

Chương 228 : Cố ý hỗ trợ

Ngày đăng: 21:36 21/04/20


Ống tay áo màu lam thêu chỉ vàng cuốn lên trong gió lạnh, tám mươi mốt chiếc mộc bài (thẻ gỗ) hình vuông bay vụt ra ngoài như mưa to ra ngoài từ trong tay áo của Thái tử Bắc Dực Tiêu Hàn. 



Tám mươi mốt mộc bài hình vuông, một nhóm gồm chín chiếc, xếp thành hình chín ô Cửu Cung nhỏ. Mà chín ô Cửu Cung đan xen lẫn nhau ở khắp nơi phía trên luồng sáng đang lan rộng ra cánh rừng, ghép lại thành một hình "chín ngang chín đứng" lớn.



Trong nháy mắt Cửu Cung ghép lại -- 



Luồng sáng vốn lan rộng trên mặt đất bỗng "vụt" một cái, cuồn cuộn bốc lên cao.  



Luồng sáng tạo thành một vòng hào quang rực rỡ hình tròn, bao quanh Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Hiên Viên Diễm, Dạ Dật Phong và Tiêu Hàn. Cùng lúc với khi vòng tròn rực rỡ được hình thành trong chớp mắt, vô số thi tôn cách đó chừng tám thước, từ bốn phương tám hướng điên cuồng vọt tới, thân thể đụng vòng sáng hình tròn một tiếng "phịch". Thân thể thi tôn lập tức bị bắn về phía sau vô số bước như lò xo. 



Thi tôn không có ý thức, không có suy nghĩ. Tất cả động tác của chúng đều bắt nguồn từ mệnh lệnh của chủ nhân đã hạ huyết chú thao túng bọn chúng. Hiện tại, chủ nhân thao túng thi tôn chính là Môn chủ Quỷ Chú môn độc ác, lại không thu hồi mệnh lệnh giết hại. Vì vậy, lúc này động tác mà vô số con rồi  thi tôn phải làm chỉ có duy nhất như lúc trước -- giết Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm mặc cẩm y màu tím, cộng với Dạ Dật Phong mặc cẩm y màu lục. Cho nên, ngay cả khi thi tôn đụng vào luồng sáng hình tròn trước mặt, thân thể bị bắn lui ngay lập tức, bọn chúng vẫn một lần lại một lần xông lên, cố gắng công phá luồng sáng nhìn như một tầng sương mỏng này, nhưng vẫn không thành công. 



Cùng lúc đó, trong luồng sáng hình tròn -- 



Đối với câu hỏi trăm miệng một lời của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Hiên Viên Diễm và của Dạ Dật Phong, Tiêu Hàn thả lỏng hai tay, đôi mắt không chứa chút nhiệt độ lạnh nhạt quét qua Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm, đáp lại đúng một chữ: "Ừ!" 



Thế gian người bố trí được trận Thiên La Địa Võng chỉ có Môn chủ Âm Dương môn. 



Hôm nay, vì hóa giải cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm tránh khỏi khốn cảnh hiểm nguy bị ngàn vạn thi tôn khủng bố điên cuồng đuổi giết, từ đó bố trí trận Thiên La Địa Võng, đương nhiên thân phận Môn chủ Âm Dương môn của hắn không thể che giấu được nữa. 
Nghe Tiêu Hàn không lập tức giải thích nghi vấn mà hỏi ngược mình, Hiên Viên Diễm thông minh tuyệt đỉnh từ trước đến nay, biết câu hỏi ngược này của Tiêu Hàn nhất định có ý nghĩa sâu xa khác! Vì vậy, Hiên Viên Diễm híp mắt, môi mỏng khẽ mở, nói: "Chẳng lẽ, Thái tử Bắc Dực đã đi trước một bước, biết được thân phận cao nhân sau lưng Môn chủ Quỷ Chú môn?" [DiễnĐànLêQuýĐôn]



Tiêu Hàn gật đầu, trong môi chậm rãi phun ra bốn chữ: "Người của Ma tộc!" 



Nghe bốn chữ từ môi Tiêu Hàn chậm rãi khạc ra, mặc dù Dạ Dật Phong ở phía xa đang cúi đầu nghiên cứu Cửu Cung nhưng lỗ tai lại dựng thẳng lắng nghe, sắc mặt hoảng sợ, "xoẹt" một phát biến thành trắng bệch. 



"Ngươi nói cái gì? Ngươi nói cao nhân sau lưng Môn chủ Quỷ Chú môn là..." 



Sắc mặt Hiên Viên Diễm cũng biến đổi, cao giọng không thể kiềm chế: "Người ma tộc thế gian chí tôn, Linh Cung thần bí. Uy hiếp thiên hạ, vạn vật kinh phục. Ma tộc bất xuất, ai dám tranh phong?" 



"Phải, có người Ma tộc ở sau lưng chỉ điểm, ngươi cảm thấy Môn chủ Quỷ Chú môn..." Tiêu Hàn khoanh tay, mở miệng hỏi Hiên Viên Diễm từng câu từng chữ: "Nếu muốn diệt Bắc Dực quốc của ta, hoàng triều Long Diệu của ngươi và Thương Nguyệt quốc,  ngày này có phải sắp tới hay không?" 



"Ngươi nói cái gì?" Lần này người cao giọng không thể kiềm chế không phải Hiên Viên Diễm ở trước mặt Tiêu Hàn mà là bóng người màu lục vọt tới trước mặt Tiêu Hàn nhanh như tia chớp: "Môn chủ Quỷ Chú môn muốn diệt ba quốc gia Bắc Dực, Long Diệu, Thương Nguyệt?" 



Ngược lại, Hiên Viên Diễm hạ thấp giọng, đồng tử đen láy thêm sâu, nói: "Tại sao hôm nay chúng ta ở Tây Thần quốc mà không ở trong mục tiêu tiêu diệt của Môn chủ Quỷ Chú môn?" DiễnĐànLêQuýĐôn



"Trí thông minh của Thụy vương, ta chưa từng coi thường. Cho nên..." Tiêu Hàn vẫn không trả lời thẳng như cũ, chỉ là hai mắt nhìn Hiên Viên Diễm, trong môi phun ra giọng nói lạnh lùng: "Ta tin trong lòng Thụy vương đã có đáp án khẳng định, không phải sao?"