Đặc Công Tà Phi

Chương 321 : Ngươi nói cái gì? (tiếp)

Ngày đăng: 21:37 21/04/20


Lặng yên nhìn nhau, phu thê Hiên Viên Diễm nắm tay đi phía trước, cả đám Vô Ngân sóng vai đi phía sau, toàn bộ bước vào đại sảnh Thiên Linh điện.



Đợi đến khi mọi người vào đại sảnh, Nam Cung Tuyết Y cũng bước chân vào, về phần tứ sứ Mai Lan Trúc Cúc, Die nd da nl e q uu ydo n khẽ khom lưng rút lui ra ngoài cửa.



Hai bên trí phải đại sảnh, tất cả đưa đặt bảy chiếc ghế gỗ lim khắc hoa, cứ giữa hai chiếc ghế lại đặt một bàn trà.



Tổng cộng có mười bốn chiếc ghế gỗ lim khắc hoa.



Mà, số người của cả đám Hiên Viên Diễm, vừa đúng mười bốn. Vì vậy, rất dễ nhận thấy, ghế hai bên trái phải đại sảnh, là đặc biệt chuẩn bị cho Hiên Viên Diễm bọn họ.



"Chư vị, mời ngồi."



Thánh đế vẫn đưa lưng về phía mọi người, bóng lứng đứng thẳng tắp này, mặc dù tỏa ra khí chất cao quý khiến người không thể bỏ quên, nhưng giọng nói bật ra cũng nhẹ nhàng, lạnh nhạt.



Nghe được lời Thánh đế nói, mọi người cũng lười khách khí.



Thiên Cơ lão nhân và bốn vị trưởng lão, Ngân Lang và Thanh Báo, ngồi xuống ghế phía bên phải, về phần phu thê Hiên Viên Diễm, dieendaanleequuydonn và những người còn lại, ngồi xuống ghế phía bên trái.



Trong nháy mắt mọi người ngồi xuống, tứ sứ Mai Lan Trúc Cúc bước chân vào đại sảnh.



Sau khi pha trà, lần lượt đặt lên trên từng bàn xong, tứ sứ Mai Lan Trúc Cúc hơi khom lưng, cúi đầu thối lui khỏi đại sảnh.



"Chư vị, mời dùng trà."



Lần này, Thánh đế mở miệng nói chuyện, rốt cuộc quay người lại, cùng Nam Cung Tuyết Y bên cạnh đang yên lặng đứng, nhìn người ngồi ở hai bên.



Trong nháy mắt Thánh đế xoay người --



Trừ Thiên Cơ lão nhân ra, mọi người lại không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối một lần nữa. Thánh đế trong truyền thuyết, lại cũng không phải có gương mặt lạnh băng, mà lại là có vẻ hiền lành?



Mọi người nhìn chằm chằm Thánh đế, ánh mắt Thánh đế, cũng đồng thời quét nhìn mọi người.



Chỉ là, khi ánh mắt Thánh đế, theo làn gió từ từ xao động, rơi vào trên dung nhan xin đẹp của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, thì không còn rời ra nữa.



Trong nháy mắt, hai mắt Thánh đế trợn to, trong giọng nói cực kỳ run rẩy, dịu dàng gọi lên một cái tên: "Ngọc...... Ngọc Nhi?"



Ngay sau đó --




Thấy Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngẩng đầu lên, lúc này đôi mắt Nam Cung Tuyết Y nhìn về phía gương mặt của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.



"Nguyệt muội, muội muốn Thánh hoa và Thánh thảo, tuy là dược liệu cực kỳ quý giá của Linh cung, nhưng chỉ cần muội lên tiếng, Thánh đế nhất định sẽ cam tâm tình nguyện đưa cho muội."



Thánh hoa và Thánh thảo trân quý, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đã biết rất rõ từ trong miệng Ngốc Bảo.



Vì vậy, nghe được Nam Cung Tuyết Y trả lời, Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn Nam Cung Tuyết Y, mày phượng không khỏi kinh ngạc nảy lên.



-- không thể nào?



Dễ dàng như vậy, là có thể lấy được Thánh hoa và Thánh thảo?



Xem nhẹ mày phượng nảy lên khi Thượng Quan Ngưng Nguyệt kinh ngạc, Nam Cung Tuyết Y bĩu môi, rồi khẽ thở dài nói ra hai chữ: "Chỉ là......"



-- hừ, quả nhiên có đoạn sau!



Nàng đã nói rồi, dược liệu Thánh hoa và Thánh thảo hiếm có, đối với Linh cung trân quý như thế, dienndnle,qu.y don Thánh đế há có thể rộng lượng như vậy chứ?



Sắc mặt bỗng chốc trầm xuống, mắt ngọc ngầm lóe lên tia sáng, Thượng Quan Ngưng Nguyệt lạnh lùng nói: "Chỉ là cái gì? Đừng quanh co lòng vòng nói đi!"



"Thánh hoa và Thánh thảo, đang ở bên trong Thiên Linh điện của Thánh đế, nếu Nguyệt muội muốn ngay bây giờ, Thánh đế có thể giao cho Nguyệt muội ngay lập tức. Chỉ là, ta cảm thấy được việc cấp bách......"



"Nguyệt muội không nên chỉ lo lấy Thánh hoa và Thánh thảo, mà phải nhanh chóng giải quyết mối nguy Linh Tuyền khô cạn. Dù sao, cách ngày Linh Tuyền khô cạn, đã chưa tới một tháng!"



"Ngươi nói cái gì, giải quyết mối nguy Linh Tuyền khô cạn? Tại sao Linh Tuyền lại khô cạn? Còn có......"



Ngón trỏ phải đưa ra chỉ về phía bản thân, đầu Thượng Quan Ngưng Nguyệt hơi nghiêng, trong nhát mắt đôi mắt ngọc tràn đầy tia nghi ngờ.



" Linh Tuyền, không phải là Thánh thủy mà người Linh cung các ngươi đều phải uống mỗi ngày sao? Thánh thủy của các ngươi sắp khô cạn, dieendaanleequuydonn vì sao bản thân không nghĩ cách giải quyết, mà phải chờ ta giải quyết chứ?"



Nghe được nhiều vấn đề đáng nghi hoặc liên tiếp, từ trong miệng Thượng Quan Ngưng Nguyệt, giống như có một loại cảm giác như sóng vỡ đê trào ra.



Bỗng chốc quay đầu, khóe miệng Nam Cung Tuyết Y co giật liên hồi, nhìn về phía Thiên Cơ lão nhân đang cúi đầu yên lặng uống trà ở bên phải đại sảnh.



"Thiên... Thiên Cơ lão nhân, chuyện Linh Tuyền khô cạn, cùng với kiếp số mà nó sinh ra, ngài còn không chưa nói... nói cho Nguyệt muội sao?"