Đặc Công Tà Phi

Chương 325 : Mệnh châu tương liên (mạng gắn liền với châu)

Ngày đăng: 21:37 21/04/20


Một đôi tay run rẩy, ôm lấy cái bụng nổi cao lên.



Cúi đầu, Thượng Quan Ngưng Nguyệt cắn môi anh đào, giống như đặt mình trong trời băng đất tuyết, vẻ mặt trên dung nhan như ngọc cũng giống như Hiên Viên Diễm, đều trong một nháy mắt hoàn toàn không có huyết sắc.



-- Nam Cung Tuyết Y, hắn...... nói cái gì?



Hai bên nam nữ đều phải có linh lực, mới có thể mang thai đứa con khỏe mạnh? Nếu không, trừ phi lấy mạng đổi mạng, chết từ trong trứng nước là kết quả không thể tránh khỏi?



Phi người lên trước, bàn tay trái vỗ nhẹ đầu vai Hiên Viên Diễm, bàn tay phải vỗ nhẹ đầu vai Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Die nd da nl e q uu ydo n trong miệng Thánh đế cất lên giọng nói hiền từ.



"Diễm, Nguyệt nhi, đừng kinh hoảng, Tuyết Y hắn chỉ biết điều thừ nhất, không biết điều thứ hai. Bảo bảo của các con, không có việc gì đâu!"



Còn có một câu nữa, Thánh đế không nói ra.



Một câu nói này, chính là -- dĩ nhiên, có một điều kiện tiên quyết là, hy sinh năng lượng của Ma châu, thành công hóa giải nguyền rủa, khiến Thánh thủy không còn khô cạn!



Thánh đế vừa dứt lời, vẻ mặt Nam Cung Tuyết Y bối rối, đưa tay gãi tóc, giọng nói đầy nghi ngờ hỏi: "Thánh đế, ta nói sai gì sao?"



Hắn...... dường như, dường như, không có nói nhầm mà?



Lòng bàn tay rời khỏi đầu vai Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm, chuyển sang bên đầu.



Thánh đế nhìn về phía Nam Cung Tuyết Y, chậm rãi trả lời: "Tuyết Y, có một việc, ta chưa từng nói cho ngươi. Dieendaanleequuydonn Cho nên, mặc dù ngươi nói không sai, nhưng cũng chưa nói hết toàn bộ!"



Lúc trước sau một hồi kể lại, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đã hiểu rõ.



Thánh đế phái ra vô số sứ giả, không ngừng tra tìm tung tích của nương, thật ra dụng ý thật sự, cũng không phải ác ý chia rẽ mẫu thân và phụ thân, mà là muốn cứu tính mạng của nương.



Vì vậy --



Giờ khắc này, trong lòng Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng không còn đầy địch ý với Thánh đế như lúc ban đầu nữa.



"Thánh......"



Chữ thánh vừa nói ra, hơi do dự một chút.



Ngay sau đó, đôi mắt ngọc nhìn Thánh đế, Thượng Quan Ngưng Nguyệt mở miệng, nhẹ giọng mà hỏi: "Ngoại công, lời này của người, là có ý gì?"


Bốn “tiểu” nhân nhi này, chính là bốn bảo bảo cười, bảo bảo lười, Die nd da nl e q uu ydo n bảo bảo giận và bảo bảo lạnh băng trong bụng Thượng Quan Ngưng Nguyệt, tính tình hoàn toàn bất đồng.



Cảm thấy không khí bên trong đại sảnh, trong nháy mắt thay đổi đến không bình thường.



Hiên Viên Diễm nhíu mày, hồ nghi nhìn lướt qua mọi người, rồi đưa hai mắt kinh ngạc nhìn Thánh đế, mở miệng hỏi: "Xin hỏi...... hiện tại, là tình huống thế nào đây?"



Ánh mắt Thánh đế nhìn Hiên Viên Diễm, vừa vô cùng đau đớn lại cực kỳ giãy giụa, khóe môi động một chút, cuối cùng lại không nói nên lời.



Chậm rãi nghiêng đầu, nhìn về phía Thiên Cơ lão nhân, giọng điệu Thánh đế trầm thấp lại đắng chát mà nói: "Thiên Cuồng đại ca, vẫn là huynh nói chứ?"



Thiên Cơ lão nhân thật không muốn nói, bởi vì hắn không muốn ái đồ mất mạng.



Nhưng, nếu không nói, cho dù bỏ qua Ngạo Nhật lão đệ không nói, bỏ qua mọi người Linh cung không nói, một khi Thánh thủy khô cạn......



Đồ tức và bốn vị đồ tôn bảo bối, không những không thể chịu đựng cơn đau nhói mỗi ngày, tuổi thọ lại cũng chỉ có thể đạt tới hai mươi, sẽ sớm lìa đời.



Ngửa đầu, hít sâu một hơi.



Hai chân Thiên Cơ lão nhân, giống như buộc thêm đá nặng ngàn cân, từng bước từng bước, chậm rãi dời đến trước mặt Hiên Viên Diễm.



"Diễm tiểu tử, Nguyệt oa nhi, hai người các ngươi, trong lòng không phải vẫn có một nghi ngờ, vì sao trước khi đến Linh cung dọc theo đường đi, dieendaanleequuydonn lão đầu phải thiết kế trì hoãn sao?"



Hai tay tạo thành quyền, móng tay khảm vào da, ánh mắt Thiên Cơ lão nhân đau thương, giọng điệu bi thống: "Hiện tại, lão đầu có thể nói cho các ngươi biết!"



Tim hồi hộp nhảy dựng, dự cảm không rõ ràng thổi quet toàn thân.



Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng đứng lên từ trên ghế, cùng Hiên Viên Diễm nắm chặt tay nhau, tầm mắt phu thê như ngừng lại trên mặt Thiên Cơ lão nhân.



"Ban đầu, tính mạng Diễm tiểu tử bị đe dọa, chỉ có năng lượng của Ma châu có thể cứu được. Đổi một câu nói, tính mạng của Diễm tiểu tử, hôm nay đã trở thành một thể với năng lượng của Ma châu."



Nhìn thấy phu thê Thượng Quan Ngưng Nguyệt, thân thể đồng thời vụt lên, móng tay Thiên Cơ lão nhân, càng bấm vào sâu hơn, thậm chí đã có máu tươi chảy ra.



Hai mắt nhắm lại, lại không dám đối mặt với tầm mắt của đôi phu thê.



Lại một lần nữa Thiên Cơ lão nhân hít một hơi thật sâu, mũi xót miệng run, nói ra từng câu từng chữ những lời không muốn nói nhưng lại không thể không nói.



"Nếu muốn giải trừ nguyền rủa Thánh thủy khô cạn, phải hy sinh năng lượng của Ma châu. Nhưng, một khi hy sinh năng lượng của Ma châu, da.nlze.qu;ydo/nn cũng đồng nghĩa với việc hy sinh tính mạng của Diễm tiểu tử!"