Đặc Công Tà Phi

Chương 66 : Lễ vật vổ quái

Ngày đăng: 21:35 21/04/20


"Hí. . ." Thấy đầy đầm sen nay không còn lại chút gì, Khương thái hậu, Hiên Viên Ly cùng với chúng đại thần Long Diệu nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh.



Thân ảnh Hiên Viên Diễm chợt lóe, nhanh như chớp ngồi xuống bàn bên cạnh bàn Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang ngồi, hắn mở miệng thản nhiên nói: Nguyệt nhi, không nghĩ tới bọn họ lại đến nhanh như thế?



Thượng Quan Ngưng Nguyệt từ trên ghế đứng lên, mày phượng nhíu lại nhìn về phía Hiên Viên Diễm, ánh mắt không tiếng động hỏi: Diễm, người tới thật sự là người của Linh Cung sao?



Hiên Viên Diễm gật gật đầu, ánh mắt cũng không tiếng động đáp lại: khẳng định đúng vậy.



Thứ nhất: trên thế giới này không có người có can đảm giả mạo người của Linh Cung.



Thứ hai: ngay cả võ công cao cường như Tây Thần đế, lúc trước xuất hiện bên ngoài ngự hoa viên, cũng vẫn làm kinh động đám cấm quân. Mà nay người của Linh Cung xuất hiện, nhóm cấm vệ quân bên ngoài ngự hoa viên lại chưa phát ra thanh âm gì, như vậy khẳng định là bọn họ bị điểm huyệt đi?



D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.Trừ bỏ người của Linh Cung, ai có thể có năng lực cường đại trong nháy mắt điểm huyệt đạo của nhóm cấm vệ quân đây? Trừ bỏ người của Linh Cung, ai có thể có năng lực cường đại làm hoa sen biến mất vô tung vô ảnh, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện trong đầm đây?



"Nhưng là ngươi không cảm thấy vô cùng cổ quái sao, nếu người tới thật sự là người của Linh Cung, vì sao lại không lấy mạng ta như mọi người nói a?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt nheo mắt lại, trong lòng nổi lên một tia nghi hoặc.



"Điều này. . . Trong khoảng thời gian ngắn ta cũng nghĩ không ra." Hiên Viên Diễm nhẹ lắc lắc đầu, trong môi tràn ra lời nói tỏ ý nghi hoặc.



Đúng lúc này, mười hoàng y nữ tử mang mạn che mặt tiến vào ngự hoa viên. Chỉ thấy các nàng ngạo nghễ hạ xuống đất xong, cổ tay bỗng dưng hướng lên trời, vô số dải lụa màu sắc rực rỡ tỏa ra hào quang mộng ảo phấp phới ở giữa không trung.



Vô số dải lụa màu sắc rực rỡ dựng thẳng lên trời, dệt thành một bức bình phong rực rỡ, một đạo hồng quang xinh đẹp bao phủ làm người ta không thể thấy rõ bóng dáng, vèo một tiếng từ trên trời giáng xuống, an tĩnh đứng ở sau bình phong.
"Rút." Thần bí nam tử ra lệnh xong, thân hình được hồng quang diễm lệ bao phủ, vèo một tiếng vang lên, hắn lại lấy tốc độ không thể nhìn thấy biến mất tại chỗ.



Mà cùng với tiếng ra lệnh của thần bí nam tử, mười tên hoàng y nữ tử lập tức tháo xuống dải lụa rực rỡ, trong nháy mắt bị các nàng thu vào tay áo. Chỉ thấy các nàng mũi chân điểm một cái, tóc đen tung bay theo gió tạo thành một đường cong xinh đẹp, tiếp bóng dáng các nàng cũng biến mất tại chỗ.



Nguyên bản mọi người đang khoanh chân điều tức, lúc này lập tức ngừng lại, ôm ngực cực kỳ không thoải mái, chậm rãi từ trên đất đứng lên.



D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.Bởi vì Hiên Viên Diễm vận nội lực trợ giúp, lúc hoàng đế Hiên Viên Ly đứng dậy thực không có gì không thoải mái, vỗ nhẹ bả vai Hiên Viên Diễm, ánh mắt không tiếng động nói: Diễm, cảm tạ.



Hiên Viên Diễm cũng vỗ vỗ bả vai Hiên Viên Ly, ánh mắt không tiếng động trả lời: đúng là ngốc hoàng huynh của ta, với ta cần gì phải khách khí như thế chứ? Đừng quên, chúng ta là thân huynh đệ.



"Diễm, nếu người của Linh Cung đã biết sự tồn tại của ta rồi. Xem ra. . . Khuôn mặt này cũng không cần lại che lấp đi?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt dời bước đến trước mặt Hiên Viên Diễm, nhướng mày nói.



"Không sai, hình dáng của nàng dấu cũng đủ lâu, vẫn là nên lộ ra hít thở không khí đi." Hai tròng mắt Hiên Viên Diễm chứa đầy ý cười, giọng điệu dịu dàng trả lời. Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi, nâng tay bóc mặt nạ da trên mặt.



"Hí. . ." Ngay tại lúc Thượng Quan Ngưng Nguyệt bóc mặt nạ da, trong không khí nhất thời liên tiếp có tiếng hít không khí.



Trời ạ, đây rốt cuộc là dung nhan như thế nào a? Đâu chỉ là tuyệt mỹ làm người ta tê tâm liệt phế, quả thực chính là kinh thiên động địa a!



Trừ Hiên Viên Diễm đã từng thấy dung nhan của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, toàn bộ mọi người đều mang vẻ mặt đờ đẫn nhìn mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Cho dù Khương thái hậu cũng là nữ tử, cũng đem tầm mắt khó tin ngừng lại trên mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt . . .