Đặc Thù Không Gian

Chương 126 : Năm thế lực của Huyền cảnh

Ngày đăng: 17:13 18/04/20


- Ông nội, ông sẽ về với cháu chứ? Trong nhà ai cũng nhớ ông cả.



- Ông không thể quay về.



Đôi mắt Mã Chính Phong hiện lên vẻ đau đớn:



- Cháu không biết tình huống trong này, người tu đạo một khi đã vào đây thì rất khó đi ra ngoài. Trừ khi là ngũ phương lệnh chủ công bố ngũ phương thiên lệnh, nếu không chúng ta không thể tự do qua lại giữa Huyền cảnh và bên ngoài được.



Mã Hiểu Mai nghe vậy thì vội vàng hỏi:



- Không phải là chỉ có hắc ám tu chân mới có thể…



Mã Chính Phong cười khổ:



- Ám hắc tu chân cón thể lợi dụng huyết tế tà ác để làm thông đạo, nhưng bọn chúng cũng chỉ có thể nô dịch quỷ vật làm việc cho chúng, chính bọn chúng cũng không thể quay về.



- Vì sao?



- Nguyên nhân cụ thể ông cũng không biết, chỉ biết ngàn năm trước, ngũ phương lệnh chủ dùng vô thượng thần thông chế dịnh ra một nguyên tắc, nếu không giữ ngũ phương lệnh thì khi rời khỏi Huyền cảnh sẽ bị hồn phi phách tán, không thể siêu sinh.



- Ngũ phương lệnh chủ là ai?



Long Vũ đột nhiên hỏi.



- Anh tỉnh rồi? tỉnh khi nào thế…



Mã Hiểu Mai liền đầy Long Vũ ra, đôi mặt trừng lên, khuôn mặt có chút đỏ.



Long Vũ cười khan, nhớ lại khi đầu mình dựa vào bộ ngực ấm áp, co dãn, hơn nữa lại có mùi thơm xông vào mũi liền nói:



- Mùi hương trên người cô thật thơm…( ta mà như hắn thì giả ngất thêm lát nữa)



- Phi, miệng chó không mọc được ngà voi.



Mã Hiểu Mai gắt một tiếng, quay đầu đi, không thèm chú ý Long Vũ.



Mã Chính Phong cười lớn, con ngươi chuyển sang Long Vũ, cười hì hì hỏi:




Đương nhiên, nàng cũng không phải là vạn năng, nếu không phải Mã Chính Phong đến kịp thì bọn họ giờ này đã nằm trong bụng dơi rồi.



Dừng lại, Long Vũ lại hỏi:



- Ông à, ông làm cách nào mới đưa được bọn cháu ra khỏi đây.



- Đây là ông của tôi, anh gọi lung tung gì thế?



Mã Hiểu Mai bất mãn nói:



- Phải gọi là ông Mã, nhớ chưa…



- Kêu ông Mã nghe xa lạ quá, kêu ông có vẻ thân thiết hơn. Ông à, ông nói đi?



- Ha ha!



Mã Chính Phong cười ha hả:



- Gọi ông tốt hơn, tên nhóc, con cứ gọi như Hiểu Mai đi.



- Hừ!



Mã Hiểu Mai hừ lạnh, quay đầu không thèm nhìn Long Vũ.



Dừng một chút, Mã Chính Phong giải thích:



- Tuy rằng sau khi vào Huyền cảnh thì không thể đi ra, nhưng các con không phải là người Huyền cảnh cho nên vẫn có thể đi ra ngoài, chuyện này để cho ông đi.



- Chủ nhân, ta có cách



Đột nhiên, thanh âm của La Lâm lại xuất hiện trong đầu của Long Vũ:



- Theo như tính toán của tôi, ngọc bội trên cổ của Mã Chính Phong có thê mang chúng ta trở ra… Nó có thể là phượng hoàng lệnh của phượng sào.



Long Vũ nghe vậy thì hỏi lại:



- Có chắc chắn không, nếu là Phượng hoàng lệnh thì tôi nên làm cái gì?



- Có lẽ ngay cả Mã Chính Phong cũng không biết đó là phượng hoàng lệnh, cậu nếu có được nó, tôi có biện pháp kích hoạt nó, mang chúng ta trở về.



Đối với phân tích vủa La Lâm, Long Vũ không hề nghi ngờ chút nào. Hắn liền đưa mắt nhìn vào cổ của Mã Chính Phong, nhãn châu nhìn thẳng vào khối ngọc bội mà Mã Chính Phong đang đeo.



- Anh nhìn cái gì đấy?



Mã Hiểu Mai vừa quay lại liền thấy Long Vũ nhìn chằm chằm vào cổ của ông nội liền quát lên.



Mã Chính Phong nghe vậy mới chú ý đến ngọc bội trên cổ của mình.