Đại Địa Chủ

Chương 101 : Tìm tới tận cửa

Ngày đăng: 17:02 18/04/20


Sau khi khai trương sòng bạc Thiên Long quả nhiên như mặt trời ban trưa.



Vừa qua bảy ngày, Trương Thiên Trung liền tự giác đem sổ sách hạng mục thu nhập bảy ngày của sòng bạc giao cho Dạ Vũ, từ hắn đưa đi cho An Tử Nhiên.



Trương Thiên Trung cũng vẫn không biết thân phận chân chính của An Tử Nhiên, hắn chỉ có thể đoán được thân phận địa vị của An Tử Nhiên ở Quân Tử thành không thấp, những thứ khác cũng không biết gì.



Về phần người đột nhiên xuất hiện Dạ Vũ. Người đàn ông này luôn luôn trưng khuôn mặt gỗ, nhãn thần cũng đặc biệt trống rỗng, bước đi vô thanh vô tức, mỗi lần thấy hắn, Trương Thiên Trung liền có loại cảm giác lưng phát lạnh, hắn biết An Tử Nhiên còn không có tín nhiệm hắn trăm phần trăm, sở dĩ Dạ Vũ đến ngoài mặt là hỗ trợ, trên thực tế còn là giám thị hắn.



Trương Thiên Trung không có tức giận, đổi lại là hắn mà nói, hắn cũng sẽ làm như vậy.



Không có người có thể làm cho một người vô duyên vô cớ tin tưởng, đặc biệt hai người đều có thể xem là thương nhân, thương nhân trong lúc đó nặng thành tín, thế nhưng tâm phòng người cũng không thể không có, bằng không chỉ biết vốn gốc một đi không trở lại.



Sinh ý sòng bạc càng làm càng tốt, mỗi lần Trương Thiên Trung thấy tiền thu nhập trên sổ sách cứ đắc ý vui vẻ cười toe toét, tuy rằng không phải bạc của hắn, thế nhưng hắn cũng thật  vui vẻ.



Mấy tháng trước, thời gian sòng bạc Phong Hoa đóng cửa, hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới chính mình còn có thể Đông Sơn tái khởi, càng không nghĩ qua quay về Kim Sơn, nếu như chiếu theo tình hình này, nếu tiếp tục phát triển, sòng bạc Thiên Long không ngoài một năm là có thể trở thành sòng bạc lớn nhất Quân Tử thành.



Bất quá chân chính khiến hắn cảm thấy thống khoái từ đáy lòng là thảm trạng của những sòng bạc khác.



Sòng bạc Bảo Hoa tuyệt đối không nghĩ đến, sòng bạc Thiên Long dĩ nhiên có thể làm đến bước này, không chỉ có mặt trời ban trưa, còn đem đổ khách của bọn họ đoạt mất.



Vừa nghĩ tới khuôn mặt biến thành vặn vẹo của La Dương, Trương Thiên Trung buổi tối ngủ nằm mơ đều có thể cười tỉnh.



La Dương a La Dương, không nghĩ tới ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay đi?



Cùng lúc đó, La Dương lại cũng không có nổi trận lôi đình như trong tưởng tượng của Trương Thiên Trung vậy, chủ tử bây giờ đối với hắn cảm thấy thất vọng, sự tình dĩ nhiên chỉ giao phó cho Giang Thắng, hắn đã không còn tâm tư để suy nghĩ những chuyện khác, phải mau chóng làm ra thành tựu cho chủ tử xem, nếu hắn không phải là người ở bên người chủ tử thì rất có khả năng địa vị của hắn thực sự sẽ bị Giang Thắng thay thế.


Mà Lý Chấn bởi vì có Phó vương phủ làm chỗ dựa vững chắc, cho nên cũng không có lo lắng quá mức, cho đến khi La Dương cùng người của hắn tìm tới cửa, y vẫn đang yên tâm thoải mái đợi ở trong khắc phường.



“Lý Chấn, người ngay không nói lời mờ ám, chỉ cần ngươi đem hàng mẫu của quân bài giao ra đây, đồng thời nói cho ta biết người hợp tác với ngươi là ai, ta có thể tha cho ngươi một cái mạng.” La Dương nhìn chằm chằm sắc mặt không một tia khủng hoảng của Lý Chấn hơi nheo mắt lại, bị hắn phát hiện vẫn không có sợ hãi, lẽ nào người ở sau lưng hắn thân phận thực sự không bình thường?



Lý Chấn mỉm cười, không chút hoang mang nói: “La gia khẩu khí thật là lớn a, bất quá rất xin lỗi, ta không thể đáp ứng ngươi, hơn nữa cho dù ta đồng ý, kim chủ sau lưng ta cũng chưa chắc sẽ tán đồng, thương nhân chú trọng thành tín, Lý Chấn còn muốn ở chỗ này tiếp tục kiếm ăn, nếu là bị người biết ta tùy tùy tiện tiện bán đứng tư liệu khách nhân, sau này ai còn dám cùng ta hợp tác!”



“Ngươi bây giờ không nói, chỉ sợ cũng không có sau này.”



La Dương ngầm có ý uy hiếp nói, hắn cũng không phải là chỉ lên tiếng đe dọa.



Lý Chấn nghiêm sắc mặt, “La Dương, nơi này chính là dưới chân thiên tử, giết người là phạm pháp ngươi không phải không biết đi, lẽ nào ngươi muốn biết pháp mà phạm pháp, trong mắt ngươi, còn có vương pháp hay không?”



“Vương pháp?”



La Dương phảng phất như nghe được chuyện gì buồn cười, ngửa mặt lên trời cười ha hả, một lát sau mới dừng lại, nhìn hắn gằn từng chữ “Lý Chấn, ngươi rốt cuộc là khờ thật hay ngu ngốc, ngươi cho là nếu như không có chỗ dựa, ta dám nói lời như vậy sao?”



“Ta đương nhiên tin!” Lý Chấn nói.



Trên thực tế, toàn bộ người của Quân Tử thành đều biết, nếu phía sau cửu đại sòng bạc không có đại nhân vật làm chỗ dựa vững chắc là không có khả năng phát triển đến bây giờ.



“Thế nhưng, cho dù ngươi nói như vậy, ta vẫn như cũ sẽ không đáp ứng ngươi.”



La Dương nhìn biểu tình kiên quyết trên mặt hắn một lúc, trong lòng biết mình không có biện pháp khiến cho hắn thay đổi chủ ý, vẻ mặt âm trầm, chợt quăng mạnh ống tay áo, để lại một câu uy hiếp liền rời đi khắc phường.



“Lý Chấn, nhớ kỹ lời ngày hôm nay của ngươi!”