Đại Địa Chủ
Chương 108 : Hội đèn lồng
Ngày đăng: 17:02 18/04/20
Hai người dựa theo gợi ý trên tờ giấy đi tới sạp đậu hủ đường.
Bởi vì quần áo bọn họ đẹp đẽ quý giá, một thân lộ ra khí chất hơi bất phàm, lập tức khiến cho mọi người chú ý.
Đang bưng đậu hủ đường cho khách nhân, lão phụ xoay người liền nhìn thấy hai người, lau hai tay lên chiếc khăn quấn trên cổ một chút lập tức đi tới, “Nhị vị công tử là tới ăn đậu hủ đường sao?”
Hai người chỉ cần liếc mắt nhìn qua là có thể đoán được người có thân phận có địa vị, rất ít người tự hạ xuống thân phận của mình ngồi ở sạp ven đường ăn cái gì như bọn họ vậy, tuy rằng trước đó đã có hai người An Tử Nhiên, thế nhưng lão phụ vẫn là lễ phép hỏi một câu.
Nam tử nho nhã ôn hòa trả lời: “Lão bà bà, chúng ta điều không phải đến ăn đậu hủ đường, không biết ngài có thấy qua loại giấy này hay không?” Nói xong liền lấy ra một tờ giấy đưa cho lão phụ xem.
Lão phụ vừa nhìn, nhất thời lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.
“Nguyên lai là các ngươi, có có có!”
Hai người lập tức liếc mắt nhìn nhau, dĩ nhiên thật sự có!
Không bao lâu, nam tử nho nhã lấy tờ giấy từ bên trong ngọn đèn kia, chủ nhân của tờ giấy cũng không phải viết nguyện vọng tốt đẹp cái gì như những ngọn đèn khác, mà là một trò chơi nhỏ, đối phương để cho bọn họ dựa theo gợi ý trên tờ giấy, nếu có thể thành công đi tới bước cuối cùng sẽ gặp được một kinh hỉ ngoài mong đợi.
Nam tử nho nhã cảm thấy rất thú vị, loại trò chơi này hắn là lần đầu tiên nhìn thấy, vừa lúc bọn họ tiếp theo cũng không có việc gì, vì vậy liền xuất hiện ở nơi này.
Hai người cũng không có lo lắng là có người tâm hoài bất quỷ hay không, cố ý nhằm vào bọn hắn, loại chuyện ngọn đèn như vậy tính ngoài ý muốn rất cao, ai cũng vô pháp bảo chứng là ai vớt được, chính vì vậy, hai người mới dám không hề cố kỵ đi tới sạp đậu hủ, sự thực chứng minh, quả thực là một trò chơi nhỏ.
“Trước đây không lâu, có hai người ở chỗ này ăn một bát đậu hủ đường, sau đó có một công tử trẻ tuổi cầm một tờ giấy màu vàng giao cho lão phu, nói là một lúc nữa có thể sẽ có người tới lấy tờ giấy này, nếu như không có thì để lão phu vứt đi.” Lão phụ nói đúng sự thực.
Nam tử nho nhã nói: “Như vậy, lão bà bà có thể đem tờ giấy kia cho chúng ta không?”
Lão phụ nở nụ cười: “Cái này tạm thời không được, vị công tử kia có nói phải hoàn thành một cái nhiệm vụ mới có thể đem tờ giấy kia giao cho các ngươi.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau.
Nam tử nho nhã nhìn bốn phía một vòng, sau cùng tập trung đoán đố đèn và đốt đèn sơn, hai loại trò chơi nhỏ này độ khó tương đối khá cao, hơn nữa cũng có tính khiêu chiến, “Trước tiên đi xem đoán đố đèn.”
Đố đèn cách bọn họ gần, bất quá đương nhiên không có được đáp án, hơn nữa đố đèn cuối cùng đã bị người cầm đi.
Hai người thay đổi tuyến đường đi đốt đèn sơn, quả nhiên từ chỗ người phụ trách lấy được tin tức mong muốn, bất quá điều kiện tiên quyết cầm được tờ giấy là châm ngọn đèn cuối cùng ở tầng một trăm.
Nhiệm vụ này đối với người bình thường mà nói rất khó.
Không phải mọi người đều có thể có khinh công trác tuyệt như Phó Vô Thiên.
An Tử Nhiên kỳ thực cũng biết đạo lý này, nhưng hắn vẫn đưa ra nhiệm vụ cửa thứ hai rất cao, bất quá hắn cũng chưa nói không thể tìm người hỗ trợ, cho nên vẫn là lưu lại đường lui.
May mà hai người đều không phải là người thường.
Ngọn đèn cuối cùng bị nam nhân đốt, thành công lấy được phần thưởng và tờ giấy gợi ý.
Bất quá hai người cũng từ trong miệng người phụ trách nghe được chuyện của người hoàn thành ngọn đèn ở tầng chín mươi chín, cùng lão phụ nói như nhau, đúng là hai nam nhân.
Nam tử nho nhã cười a a nói: “Toàn bộ người ở tết hoa đăng sợ là chỉ có chúng ta mới có thể rãnh rỗi như vậy.”
“Bất quá đối phương cũng coi như ‘làm” chúng ta kiếm được ngọn đèn ngọc lưu ly.” Nam nhân nói tiếp, đèn ngọc lưu ly quả thực điều không phải thứ tốt thông thường, mặc dù hai người cũng không thiếu.
Hai người trực tiếp đi tới mục tiêu kế tiếp.
。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。
Hùng sư: con sư tử hùng dũng mãnh mẽ.