Đại Địa Chủ
Chương 112 : Trước khi xuất phát
Ngày đăng: 17:02 18/04/20
Úc phủ và Phó vương phủ đều lớn như nhau, bất quá phụ thân của Úc quý phi Úc Chính là trọng thần hai triều, Binh bộ thượng thư, nỗ lực đối với Đại Á cùng trưởng tôn Thành Đức hầu như tương xứng.
Sau tiên hoàng niệm tình hắn đối với Đại Á nỗ lực nhiều, liền đem phủ đệ chỗ này ban cho Úc Chính, trước đây thời gian tu kiến (xây dựng lại) là dựa theo kiến tạo (xây dựng) quy cách thân vương, bởi vậy so với những phủ đệ của các quan viên khác sinh ra mấy phần khí thế uy nghiêm.
Cung Vân ngẩng đầu nhìn đại môn một chút ngay phía trên có hoành phi viết hai chữ Úc phủ, con ngươi khôn khéo rũ xuống, lập tức xoải bước đi vào.
Thị vệ cửa Úc phủ gặp qua hắn, biết hắn là tâm phúc của lão gia, năm ngoái mới lên nhậm chức Phó thống lĩnh cấm vệ quân, bởi vậy thái độ rất cung kính, liền ân cần đem người mới đi đến, không dám chậm trễ chút nào.
Cung Vân cho dù đã tới vài lần cũng không dám coi nhẹ quy củ của Úc phủ, an an phận phận ở dưới sự hướng dẫn của quản gia đi tới thư phòng của Úc Bá Phi.
Úc Bá Phi là ca ca của Úc hoàng quý phi, năm nay đã bốn mươi lăm tuổi, sinh dục được một nhi tử một nữ nhi, con lớn nhất đã hai mươi ba tuổi, từ nhỏ chính là thư đồng của tam hoàng tử Phó Nguyên Dương, so với Phó Nguyên Dương tính tình không tốt lắm, cáu kỉnh bất thường, con của hắn ngược lại là người có tâm tư tinh tế, hai người bù trừ cho nhau rất tốt.
“Tiến vào!”
Úc Bá Phi thanh âm theo thói quen uy nghiêm từ trong thư phòng truyền ra.
Cung Vân lấy lại bình tĩnh, đẩy cửa ra đi vào, quản gia không có rời đi, trái lại canh giữ ở cửa thư phòng, tựa hồ muốn phòng ngừa có người nghe trộm.
“Thống lĩnh, người tìm thuộc hạ có chuyện gì?” Cung Vân đi tới quỳ trước thư án ngẩng đầu nhìn Úc Bá Phi trước mặt, thần sắc như thường hỏi.
Úc Bá Phi rốt cuộc ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt cương nghị, đã bốn mươi lăm tuổi hắn thoạt nhìn như chỉ có hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt không giận tự uy, đường nhìn rơi vào trên người Cung Vân, một lúc sau mới mở miệng.
“Cung Vân, ta nhớ kỹ ngươi vẫn là người luôn có chừng mực, ngươi nên biết người đứng sau sòng bạc Bảo Hoa là Ngũ hoàng tử, hắn có Triệu gia là chỗ dựa, sau còn có Nhị hoàng tử tại triều giúp đỡ, lần này vì sao không nói với ta một tiếng liền công nhiên chống lại cùng bọn chúng?”
Cung Vân giơ lên đôi mắt: “Thống lĩnh, người cũng đã nghe nói qua chuyện sòng bạc Thiên Long.”
Vương Tình Lam biết hắn mất hứng, liền lại giải thích: “Ngươi đừng hiểu lầm, ta không có thăm dò chuyện của ngươi cùng Phó Vương gia, chính là có một hôm ngẫu nhiên từ sau vách tường nghe được hạ nhân Vương phủ đang xôn xao, cho nên ta đoán các ngươi là muốn xuất môn phải không, tuyệt đối không phải là cố ý hỏi thăm.”
An Tử Nhiên vẻ mặt nghiêm túc nhất thời thư hoãn không ít, mấy ngày nay động tĩnh quả thực rất lớn, nàng nếu như là đứng ở chân tường, nghe được ngược lại cũng không phải không có khả năng.
“Ngươi tìm ta qua đây chính là vì nói chuyện này?”
Vương Tình Lam nói: “Ta chỉ sợ là vạn nhất có chuyện gì muốn tìm ngươi thương lượng lại tìm không được người, cho nên mới muốn cùng thương lượng với ngươi, đến lúc đó ta cần thì biết tìm đến ai thương lượng.”
An Tử Nhiên nói: “Ta cũng là không biết, Tứ di nương còn có bản lĩnh biết trước.”
Vương Tình Lam nghe ra trào phúng trong lời của hắn, trên mặt hiện lên một tia cứng ngắt, “Tứ di nương chỉ là muốn dự phòng vạn nhất mà thôi.”
An Tử Nhiên biết nàng khẳng định có mục đích khác, bằng không sẽ không cố ý tìm hắn qua hỏi chuyện này, bất quá nàng cũng quả thực nhắc nhở hắn, trong khoảng thời gian này Vương Tình Lam biểu hiện quá an phận, càng an phận lại càng có chuyện, tựa như bình tĩnh trước bão táp.
Chỉ là hai ba tháng kế tiếp hắn cũng không ở Quân Tử thành, nếu là thật có cái gì vạn nhất, hắn quả thực ngoài tầm tay với, xem ra vẫn là tìm một người trông chừng nàng mới được.
“Ta đã biết, nếu là có vấn đề không thể giải quyết được, ngươi có thể đi tìm đại quản gia Phó vương phủ, hắn sẽ giúp ngươi giải quyết.”
Vương Tình Lam trên mặt vui vẻ, “Được, Tứ di nương đã biết.”
An Tử Nhiên thật sâu nhìn nàng một cái, lúc này mới rời đi.
Vương Tình Lam nhìn bóng lưng hắn rời đi, sắc mặt vui mừng trên mặt rốt cục nhịn không được càng khuếch trương càng lớn, An Tử Nhiên cho là nàng có mục đích gì, quả quả thực có, nhưng không phải là âm mưu gì, nàng chỉ là muốn mượn danh tiếng Phó vương phủ dùng, khiến cho những người khinh thường nàng cho là nàng cùng Phó vương phủ có quan hệ tốt mà thôi.