Đại Địa Chủ

Chương 128 : Xé rách mặt

Ngày đăng: 17:02 18/04/20


Hai lão Chu gia lần thứ hai tìm tới Từ phủ là năm ngày sau.



Ngay từ đầu Từ Vĩ Nghiệp nghi ngờ bọn họ có phải có kế hoạch gì hay không, trùng hợp Chu Lung Linh hai ngày trước vì tìm sổ sách vẫn không có ngủ, dẫn đến khuôn mặt thập phần tiều tụy, hắn hoài nghi càng thêm sâu sắc, cho nên hắn để cho Linh Chi mấy ngày tiếp theo nghiêm mật giám thị Chu Lung Linh.



Không qua hai ngày hắn liền từ bỏ cái phỏng đoán này, bởi vì Chu Lung Linh sau đó đều rất an phận, thành thực mà ở trong phòng của mình.



Linh Chi cảm thấy phu nhân có thể là bởi vì tưởng niệm phụ mẫu, cho nên buổi tối mới có thể ngủ không yên, nhiều lần nàng ở ngoài cửa nghe thấy bên trong có âm thanh lăn qua lộn lại.



Từ Vĩ Nghiệp cũng nghĩ là nguyên nhân này, liền tạm thời bỏ đi hoài nghi đối với bọn họ, hai lão Chu gia tới cửa cũng cho rằng chỉ là tưởng niệm Chu Lung Linh mà thôi, hơn nữa lần này An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên không ở, không suy nghĩ nhiều liền đồng ý cho bọn họ gặp mặt nhau.



Lần này, Từ Vĩ Nghiệp không lại cho phép bọn họ nói chuyện riêng.



Hai lão cũng không có kiên trì, cùng nữ nhi nói chuyện nửa nén hương mới bị Từ Vĩ Nghiệp tách ra. (Một nén hương là phương pháp tính thời gian của người xưa, thường thì một nén hương được tính là một canh giờ, một canh giờ thì bằng 2 tiếng đồng hồ. Vậy suy ra nửa nén hương là 1 tiếng:)))



Lưu luyến không rời đi khỏi Từ phủ, hai lão ngựa không ngừng vó về đến nhà, Quản Túc và Thiệu Phi bất ngờ đã ở bên trong chờ bọn họ.



"Các người thực sự sẽ giúp Lung Linh thoát khỏi Từ phủ, đồng thời làm cho hắn không bao giờ có thể tìm đến chúng ta gây phiền phức sao?" Chu lão vẫn là không yên lòng hỏi một câu, này là chuyện trọng đại, nếu như thất bại, Từ Vĩ Nghiệp nhất định sẽ tìm bọn họ gây phiền phức, đến lúc đó chịu khổ nhất định là Lung Linh, nữ nhi của bọn họ đã đủ khổ rồi.



Quản Túc nói: "Đều đến bước này, hai vị còn có cái gì hoài nghi, Vương gia Vương phi chúng ta nếu đã hứa hẹn với nhị vị, liền nhất định sẽ làm được."



Chu lão không có nói cái gì nữa.



Lúc này, Chu lão phụ lại do dự hỏi: "Vị công tử này, nếu như, nếu như các người lấy được sổ sách, A Sơn nó có đúng hay không..."



"Bà nó." Chu lão cảnh cáo bà một câu.


Chu phú hộ lại cười rộ lên, "Vương phi thật đúng là người bận rộn, ngay cả thời gian uống một chén trà cũng không có."



"Nếu biết ta bận, vậy tốc chiến tốc thắng đi." An Tử Nhiên đột nhiên ý vị thâm trường hướng ngoài đại sảnh nhìn thoáng qua, hơn nữa hắn quả thực bề bộn nhiều việc, không có hứng thú cùng y dây dưa.



"Ha ha ha!"



Một tiếng cười quen thuộc đột nhiên từ bên ngoài truyền vào đến, An Tử Nhiên nhìn sang, không bất ngờ thấy thân ảnh Từ Vĩ Nghiệp đi tới, biểu tình có vẻ rất đắc ý, ở phía sau hắn còn theo một nam tử độc nhãn, sắc mặt bất thiện.



"Xem ra Vương phi đã sớm phát hiện ta ở bên ngoài, ngươi đã muốn tốc chiến tốc thắng, ta cũng chỉ có liều mình bồi quân tử."



Hai đôi ngươi sắc bén của hai phu phu rơi vào trên người Từ Vĩ Nghiệp.



Từ Vĩ Nghiệp lần này có phấn khích, chống lại tầm mắt của bọn họ đặc biệt tự tin mà lại không hề nao núng, đột nhiên lạnh lùng nói: "An Tử Nhiên, Phó Vô Thiên, ngày hôm nay chính là ngày chết của các ngươi."



"Từ Vĩ Nghiệp, ngươi thật to gan."



Phó Vô Thiên biểu tình bình tĩnh nhìn y.



Từ Vĩ Nghiệp vỗ vỗ y phục trên người, lơ đễnh, "Vương gia cũng không phải không biết, lá gan Từ Vĩ Nghiệp ta từ trước đến nay chính là đều rất lớn."



Lá gan của hắn nếu là không lớn, dám từ trong tay hoàng thất Đại Á mưu đoạt A Lí Hương sao?



"Xem ra ngươi cũng không sợ chết, như vậy liền coi là Bản vương giết cả nhà ngươi, ngươi cũng sẽ không nháy nửa con mắt." Phó Vô Thiên thủy chung một bộ dáng dấp hời hợt, thật giống như trời sập xuống cũng không thể làm hắn thay đổi.



Nam tử độc nhãn đột nhiên nheo mắt, không biết vì sao, từ mới vừa bắt đầu da mắt của hắn vẫn nháy liên tục không ngừng, đặc biệt sau khi thấy Phó Vô Thiên thì nháy càng lợi hại hơn, nam nhân trong lời đồn này không hổ là chiến thần Đại Á, hiện tại bất quá là mặt đối mặt, y cũng đã mơ hồ có loại khiếp sợ khí thế của hắn.