Đại Địa Chủ
Chương 176 : Biểu quyết
Ngày đăng: 17:03 18/04/20
Ngày hôm sau, Phó Dịch hẹn gặp Trịnh Quân Kỳ. Trịnh Quân Kỳ có chút bất ngờ, đến bây giờ nàng cũng không biết An Tử Nhiên rốt cuộc muốn hai vị sư phó đi làm cái gì, hai người chỉ am hiểu và có tài nghệ về nghề dệt mà thôi, khẳng định có liên quan đến phương diện này.
Nàng không biết sự tồn tại của bông nên nghĩ nát óc cũng không ra. Phó Dịch cũng không nói cho nàng, quan hệ của hai người chưa được xác định, hắn sẽ không nói chuyện quan trọng như vậy cho người ngoài, chỉ chuyển lời của An Tử Nhiên.
Trịnh Quân Kỳ cảm thấy kinh ngạc, “Còn cần mượn thêm hai người nữa?”
Phó Dịch hỏi: “Có phải có khó khăn gì không?”
Trịnh Quân Kỳ lắc lắc đầu, “Không có vấn đề gì, chỉ là có chút bất ngờ mà thôi.” Thiếu người thì có thể chiêu người mới. Trịnh gia đã từ từ ổn định, vì mối quan hệ hợp tác với Phó Vương nên có rất nhiều người đến xin vào làm.
Nàng bất ngờ vì hai người mà vẫn chưa đủ, càng tò mò hơn chuyện An Tử Nhiên nhờ hai vị sư phó làm, nhưng hai vị sư phó đã đáp ứng sẽ không tiết lộ ra ngoài nên cũng không nói cho nàng.
“Ta sẽ mau chóng chọn hai người, ngày mai có thể chứ?” Trịnh Quân Kỳ thu hồi suy nghĩ rồi nói.
Phó Dịch cười nói: “Chuyện này không nóng nảy, hơn nữa Tử Nhiên nói, hai người này tốt nhất cũng thành thật bổn phận như Hà sư phó và Tôn sư phó, tính cách không nên quá nổi bật, làm việc đến nơi đến chốn, đương nhiên cũng không thể lắm miệng.”
Trịnh Quân Kỳ gật đầu đồng ý, không cần nhắc nhở, nàng cũng sẽ làm như vậy.
Nói xong chính sự, hai người đột nhiên không nói gì nữa.
Trịnh Quân Kỳ cẩn thận nhìn hắn một cái. Diện mạo của Phó Dịch thuộc loại hình anh tuấn, có người gọi hắn là hồ ly biết cười, người từng giao tế với hắn đều biết, hắn bốn mươi mốt tuổi lại trông như chỉ có hơn ba mươi, hơn nữa là nam nhân thành thục rất có mị lực, ờ cùng hắn càng lâu thì càng bị hắn hấp dẫn.
Người như vậy sẽ có rất nhiều người theo đuổi, hắn sao có thể sẽ theo đuổi mình? Trịnh Quân Kỳ lắc lắc đầu, không phải nàng xem nhẹ bản thân, nàng có tự mình hiểu lấy, nàng không xinh đẹp, tuổi lại lớn, không phải thiếu nữ kiều nộn, hiện tại nàng đã qua tuổi yêu đương, nàng chỉ muốn giữ vững Trịnh gia, như vậy mới không thẹn với phụ thân đã mất.
“Phó đại ca, nếu không còn chuyện gì, Quân Kỳ cáo từ trước.” Trịnh Quân Kỳ không muốn ở lâu, đứng dậy từ biệt.
Trịnh Quân Kỳ không phát hiện, nàng đang dặn dò hai người chuẩn bị tốt để ngày mai dẫn họ đi báo danh, nàng không nói ra sẽ tới Phó Vương phủ làm việc cho Vương phi, những người khác cũng không biết.
“Có chuyện phải nói trước với các ngươi, ta không thể cam đoan đối phương cho các ngươi tiền công sẽ cao như Hà sư phó cùng Tôn sư phó, đối phương không nói gì về điểm này nên các ngươi phải chuẩn bị tâm lý, chưa chắc sẽ tốt như các ngươi nghĩ.” Trịnh Quân Kỳ sợ bọn họ chờ mong quá cao rồi thất vọng nhiều, cho nên phải nói trước.
“Tiểu thư xin yên tâm, chúng ta không dám nghĩ nhiều, có thể được cơ hội này, ta cùng Đường Thư đã thật cao hứng.” Người trung niên hàm hậu nói. Đường Thư vội vàng gật gật đầu, hắn cũng có ý này.
Trịnh Quân Kỳ vui mừng cười cười, “Vậy là tốt rồi.”
Ngày hôm sau, hai người đều đến Trịnh gia tìm Trịnh Quân Kỳ sớm 30 phút, làm nàng có chút dở khóc dở cười. Hôm qua nàng đã phái người đi thông tri Phó Dịch, hôm nay sẽ đưa người tới Phó Vương phủ, thời gian đã định ra, hai người đến sớm như vậy chỉ tổ phải chờ lâu, nhưng nàng cũng biết bọn họ hiện tại đang rất thấp thỏm, cũng không nói gì thêm, miễn làm cho bọn họ càng khẩn trương.
Sau nửa canh giờ, họ xuất hiện ở cổng lớn của Phó Vương phủ. Người trung niên cùng Đường Thư há to miệng, đến khi hai vị chủ nhân của Vương phủ xuất hiện, bọn họ mới sực tỉnh lại, sau đó, không sau đó.
Đầu óc trống rỗng……
Trịnh Quân Kỳ cũng là lần đầu tiên tới Phó Vương phủ, nhưng nàng lại có vẻ như đã tới thường xuyên, rất tự nhiên giới thiệu Đường Thư cùng người trung niên Lý Trình Chu cho Phó Vô Thiên, còn lo lắng An Tử Nhiên cảm thấy Đường Thư quá trẻ, lại nói tốt cho hắn, cuối cùng thấy An Tử Nhiên không lộ vẻ nghi hoặc mới yên tâm rời đi.
“Dịch thúc, có thể phiền toái ngài đưa Trịnh tiểu thư về sao?” An Tử Nhiên nói với Phó Dịch, có người ngoài nên không thể gọi tiểu thúc.
Nghe thế, vẻ mặt Trịnh Quân Kỳ có chút khác thường. Phó Dịch nhìn nàng một cái, “Vâng, thưa Vương phi.”
Khi hai người cùng rời đi, An Tử Nhiên mới nhìn về phía hai người đang đứng ngốc ra, hắn cho rằng lại là hai sư phụ già, không ngờ lần này là một thanh niên cùng một người trung niên, vẻ mặt còn ngốc ngốc, thoạt nhìn hoàn toàn là hai tên ngốc. Nhưng hắn không hoài nghi kỹ thuật của họ, hắn biết Trịnh Quân Kỳ tuyệt đối không đưa hai người không có trình độ tới, hơn nữa hắn cũng không phải người đáng giá người khác qua bề ngoài.
Đường Thư cùng Lý Trình Chu bị hắn nhìn đến có chút khẩn trương, đôi tay giấu sau người đã ướt mồ hôi.