Đại Địa Chủ

Chương 197 : Thông báo

Ngày đăng: 17:04 18/04/20


Sùng Minh năm thứ 29, mồng 1 tháng 2, vạn vật sống lại



Biên quan chiến hỏa bay tán loạn.



An Tử Nhiên đã thu được tin tức, hạt giống bông từ A Lí Hương vận chuyển đến Xương Châu đã tới. Quản Túc có kinh nghiệm, hẳn sẽ xử lý rất khá nên hắn không tính lập tức nhích người đi Xương Châu, sau khi thương lượng với Phó Vô Thiên, hai người liền lưu lại.



Vui mừng nhất không ai hơn tiểu bao tử, đại khái cho rằng hắn lại muốn đi, trong khoảng thời gian này bé dính đến đặc biệt chặt, buổi tối còn muốn ngủ cùng ca ca. An Tử Nhiên thương đệ đệ, đương nhiên sẽ không cự tuyệt. Vì thế, Phó Vô Thiên bị đuổi ra phòng, lý do là khổ người hắn quá lớn, tiểu bao tử sẽ không an toàn.



Phó Vô Thiên còn chưa kịp kháng nghị đã bị tam chấn loại trừ.



Tối hôm sau, tiểu bao tử lại lặp lại kế hoạch, dùng đồng dạng kỹ xảo muốn đuổi Phó Vô Thiên đi. Lúc này, chiến thần đại nhân đã sớm có chuẩn bị. Tiểu bao tử thất bại, vẻ mặt héo héo bị lão Vương gia ôm vào trong ngực.



“Tử Minh buổi tối phải ngoan ngoãn, không thể quấy tổ phụ, biết không?” An Tử Nhiên vuốt tóc tiểu bao tử đang ủ rũ cụp đuôi.



Lão Vương gia muốn cùng tiểu bao tử ngủ một đêm, hắn cũng không có cách nào. Tuy biết đây là chiêu của Phó Vô Thiên, nhưng trong khoảng thời gian họ rời Quân Tử Thành, lão Vương gia đã rất nhiều lần vì hống tiểu bao tử khóc nháo không ngừng mà ngủ với bé. Vài lần ở chung, tiểu bao tử ngày càng thân cận với lão Vương gia. Một bên là tổ phụ, một bên là ca ca, hai bên đều luyến tiếc.



“Tổ phụ, Tử Minh phiền toái ngài chiếu cố.” An Tử Nhiên quay đầu nói với lão Vương gia. Vì an toàn thì vẫn nên tìm người thủ bên ngoài, tránh phát sinh chuyện gì.



Lão Vương gia khốc khốc lên tiếng, sau đó ôm tiểu bao tử rời đi.



Tiểu bao tử nằm trên vai lão Vương gia, vẫy vẫy bàn tay nhỏ bụ bẫm, đôi mắt ngập nước, “Ca ca, tái kiến!”



An Tử Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, cùng tổ phụ ngủ một đêm thôi mà nói như sinh ly tử biệt, tính cách không biết di truyền từ ai.



Đương nhiên, Phó Vô Thiên được như ý nguyện ôm Vương phi nhà hắn ngủ.



……
“Sao lại chạy tới đây rồi?”



An Tử Nhiên nói: “Ăn bẹp ở chỗ người khác, thuận đường tới thăm tiểu thúc.”



Phó Dịch hiểu rõ cười, “Chuyện này ta cũng vừa nghe từ chỗ Trịnh cô nương. Thương hội đoán hai đứa sẽ chọn Quân Tử Thành, âm thầm thông báo với thương nhân ở Nam tập khu, ai mua cửa hàng cũng đều không bán, những thương nhân cấp thiết muốn bán cửa hàng thì được cấp một khoản trợ cấp, tình huống này đại khái sẽ liên tục hai đến ba tháng.”



“Quả nhiên……” Hai người một chút cũng không bất ngờ.



An Tử Nhiên châm chước một chút, nói: “Tiểu thúc, tiệm vải Vô Vi chỉ bán tơ lụa, thúc không thấy đơn điệu sao?”



Phó Dịch vuốt cái cằm không có râu, đột nhiên cười rộ lên, “Ta đang định bàn với hai đứa chuyện này, không nghĩ hai đứa cũng có cùng ý tưởng, như vậy cũng tốt.”



Lấy thanh danh của Phó Dịch ở Nam tập khu, nếu hắn muốn mua một cửa hàng thì chỉ sợ không có ai không cho hắn mặt mũi, cho nên để Phó Dịch ra mặt là tốt nhất. Tuy rằng người khác sẽ đoán tiệm vải Dệt Tâm cùng tiệm vải Vô Vi có quan hệ, nhưng sớm muộn gì cũng bại lộ, cũng không cần cố kỵ nhiều như vậy.



“Nếu như vậy, nên tìm thời gian ngồi xuống nói chuyện.”



An Tử Nhiên gật đầu nói: “Trịnh cô nương thì phiền tiểu thúc.”



“Có thể. Ngày mai không có việc gì, ta hẹn Trịnh cô nương đến An gia tửu lầu. Đến lúc đó chúng ta cùng nhau thương lượng.”



“Vậy làm phiền tiểu thúc.”



Phó Dịch cười một tiếng, “Người một nhà, không cần khách khí.”



Hai người rời tiệm vải Vô Vi.