Đại Địa Chủ

Chương 230 : ‘Mỹ mãn’

Ngày đăng: 17:04 18/04/20


Phó Vô Thiên trở về, An Tử Nhiên nhắc lại chuyện này.



Hắn hoài nghi những người đó rất có thể là người nước khác, lại xuất hiện khi Đại Á xảy ra nội chiến hiển nhiên không phải hiện tượng tốt. Tuy rằng mục tiêu của họ hình như chỉ là bài cùng mạt chược bài, nhưng khó bảo toàn họ sẽ  không lợi dụng mấy thứ này để che dấu mục đích chân chính, cho nên An Tử Nhiên cảm thấy cần chú ý một chút.



“Còn có một việc.”



Phó Vô Thiên hỏi: “Chuyện gì?”



“Về tiểu nông trường ở ngoại ô, ta cảm thấy phải tăng mạnh phòng ngự.” An Tử Nhiên ngẩng đầu nhìn sườn mặt đao tước rìu đục cương nghị.



Phó Vô Thiên vừa nghe liền biết Vương phi đang lo lắng cái gì, dắt tay hắn: “Điểm này Vương phi cứ yên tâm, thuộc hạ của bổn vương đều rất lợi hại, nhiệm vụ giao cho họ đều sẽ không chậm trễ mảy may.” Dĩ vãng cũng từng phát sinh mấy chuyện thế này, nhưng họ chưa từng thất thủ, thậm chí bắt được vài người, công lao có thể nói không nhỏ.



“Ta đương nhiên tin tưởng họ, nhưng hiện tại là thời kỳ phi thường, vẫn cần chú ý một chút.” An Tử Nhiên không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.



“Vậy nghe Vương phi.”



“Mặt khác, mấy người kia mấy ngày nữa hẳn sẽ đi tìm Tô Tử cùng Lý Chấn hỏi rõ tình huống, Vương gia có muốn phái người theo dõi?”



Phó Vô Thiên không chút do dự khẳng định, “Đương nhiên, theo như lời Vương phi, mấy người kia hiển nhiên không phải tầm thường, không nhìn chằm chằm, nếu họ ở thời khác mấu chốt thọc ra cái gì thì đều không tốt, bổn vương mới thu được tin, Phó Nguyên Dương đã hội hợp với Úc Bá Phi, hiện tại hẳn đã bắt đầu hành động.”



“Phó Nguyên Thành thì sao, hắn có phản ứng gì?” An Tử Nhiên ngay sau đó hỏi.



“Hắn đang triệu tập binh lính cùng cấm vệ quân trong thành, nhưng toàn bộ cũng chỉ có hai vạn người, muốn đối kháng với mười vạn đại quân của Úc Bá Phi thì còn kém lắm.”



Úc Bá Phi tuy rằng là chủ soái nhưng lại không phải đặc biệt có uy tín. Hắn nhiều nhất chỉ có thể kích động mười vạn đại quân đi theo, bên trong có tới một phần ba đã đi theo Úc gia từ ban đầu, tuy rằng không bằng một phần năm đại quân biên quan, nhưng đối phó với hai vạn binh lính của Phó Nguyên Thành thì dư dả.



An Tử Nhiên nhẹ nhàng cười, “Hắn hiện tại nhất định thực sốt ruột đi?”
Lúc ấy Phó Nguyên Thành còn nhỏ, còn tưởng rằng mẫu phi thật lòng yêu phụ hoàng, đến khi thành niên, một lần ngoài ý muốn phát hiện mẫu phi cùng thái giám bên người có tư tình, điều tra một hồi mới phát hiện thân phận của hắn. Hắn đã muốn giết nam nhân này, nhưng mẫu phi lại rất thích hắn, Phó Nguyên Thành không muốn thấy mẫu phi khổ sở, vì thế nhất thời mềm lòng lưu lại.



Nhắm mắt lại, Phó Nguyên Thành dấu đi thần sắc phức tạp trong mắt.



“Mẫu hậu sao lại tới?”



“Mẫu hậu nghe nói Hoàng Thượng gần đây bận rộn công vụ, không ăn uống đầy đủ nên bảo ngự trù hầm một chung canh. Công sự cố nhiên quan trọng, nhưng cũng phải chú ý long thể.” Thi Vân Linh lập tức ra hiệu cho nam nhân đằng sau.



Nam nhân lập tức dâng lên, ôn nhu nói: “Hoàng Thượng, đây là tâm ý của Thái Hậu.”



Phó Nguyên Thành không nói gì, nhìn lại nam nhân. Nam nhân không dấu vết run lên một chút, cảm thấy ánh mắt kia có thâm ý khác, nhưng đã sống trong cung hơn hai mươi năm, vì vĩnh viễn được ở bên Thi Vân Linh, hắn đã sớm rèn luyện giống như tường đồng vách sắt, bởi vậy vẫn chưa lộ ra sơ hở.



Thi Vân Linh cũng không nhìn ra. Nữ nhân này mặc dù có thủ đoạn, nhưng ở trước mặt hai người thân yêu lại biến thành nữ nhân đơn thuần, quan tâm an ủi nhi tử vài câu mới cùng nam nhân rời đi.



“Chu Thành.” Phó Nguyên Thành đột nhiên gọi.



“Hoàng Thượng có gì phân phó?” Chu Thành ngẩng đầu.



Phó Nguyên Thành đẩy cái lồng tới, mặt vô biểu tình nói: “Chung canh này thưởng cho ngươi.”



Chu Thành có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra không đúng. Hoàng Thượng giống như có chút không cao hứng khi Thái Hậu đến? Không nên a, nhưng hắn không nghĩ ra, bởi vì hắn không hề biết quan hệ giữa Thái Hậu cùng Hứa Vạn Kiên. Phó Nguyên Thành chưa từng nói cho bất luận kẻ nào, bao gồm cả tâm phúc.



Thi Vân Linh còn đang vui vui vẻ vẻ phác hoạ ra sinh hoạt tương lai mỹ mãn của ba người. Hiện giờ nhi tử thành hoàng đế, nàng cũng thành Thái Hậu dưới một người trên vạn người, bên cạnh lại có ái nhân, chưa từng được cao hứng như vậy.



Thi Vân Linh lại không biết, có những thứ tốt đẹp chỉ là mặt ngoài mà thôi.