Đại Địa Chủ

Chương 264 : Hung hăng đả kích

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


Tình cảnh ở quân doanh Dung Quốc khá bi thảm. Quân doanh Đại Á lại đang chúc mừng trận đầu thắng lợi.



Trận này thắng lợi khích lệ binh lính rất nhiều, thì ra họ cũng có thể ngược quân đội Dung Quốc đến hoa rơi nước chảy, lấy một địch nhiều cũng không phải vấn đề. Chiếu theo tình huống này, về sau cho dù đối mặt với quân đội Tử Vi Quốc, họ chưa chắc sẽ thua.



Miên giáp không được đề cập nhiều. Mấy ngày hôm trước, đợt miên giáp thứ hai đã tới Vạn Dặm thành. Số lượng không nhiều lắm, không đến mười vạn binh lính có thể mặc miên giáp chân chính. Nếu họ biết thắng lợi có phần công rất lớn của miên giáp, những binh lính không có miên giáp sẽ dễ bị lay động.



Thắng được trận đầu, Phó Vô Thiên truyền lệnh tất cả binh lính không được đàm luận về miên giáp. Cũng bởi vậy, bá tánh ở Vạn Dặm thành không biết nguyên nhân thắng trận chân chính.



Ngày thứ ba, quân đội địch quốc đột kích, chiến tranh lần thứ hai khai hỏa.



Quân địch tấn công Đại Á lần này lại là quân đội Tử Vi Quốc. Quân đội Tử Vi Quốc có tiếng dã man, đã từng có người lấy cho họ biệt danh man tộc, có thể thấy được thực lực của Tử Vi Quốc không phải do thổi phồng.



Tướng lãnh dẫn đầu là Trâu Ngọc Thanh. Tử Vi Quốc phái mười vạn đại quân chi viện, hắn chỉ suất lĩnh ba vạn, còn ít hơn số lượng binh Dung Quốc xuất ra. Đây là thể hiện sự tự tin, cũng là miệt thị Đại Á.



Ngày mới lên, ba vạn đại quân Tử Vi Quốc đã kêu gào ngoài cửa thành.



“Hắn chính là Trâu Ngọc Thanh?” Trên tường thành xuất hiện vài thân ảnh. Quản Túc nhìn tướng lãnh trẻ dẫn đầu, chưa bao giờ nghe nói Tử Vi Quốc có người như vậy.



Chính như Phó Vô Thiên đã nói, tướng lãnh Tử Vi Quốc phái ra xác thật là một kẻ vô danh. Tuy rằng tính tình cùng tính cách hắn đều thực ngạo mạn, nhưng tuyệt không phải vì thực lực mà là sau lưng có tòa núi lớn Tử Vi Quốc mà thôi.



“Nhảy nhót vai hề.” Cung Vân nhàn nhạt nhìn phía dưới, hoàn toàn không để Trâu Ngọc Thanh vào mắt.



Họ đã sớm nghiên cứu về tướng lãnh Tử Vi Quốc sẽ phái tới. Trâu Ngọc Thanh dù văn hay võ đều chỉ là gà mờ, hoàn toàn không có phong thái của cha hắn Trâu Nghiêm Dũng. Trâu Nghiêm Dũng tốt xấu vẫn là đại tướng có danh tiếng ở Tử Vi Quốc, tuy rằng không thể so với Yến Bắc, nhưng cũng từng mang binh đánh hơn trăm trận.




Quân đội Tử Vi Quốc nhanh chóng rút lui, tuy không bại thê thảm giống quân đội Dung Quốc nhưng cũng mất mặt khônh kém.



Không nói tướng quân của họ bị tướng lãnh của đối phương bức cho chật vật như vậy, cái gọi là ba vạn binh kiêu dũng thiện chiến của Tử Vi Quốc cũng bị hai vạn binh của đối phương làm cho tổn thất mất một vạn. Đây chính là lần đầu tiên từ trước tới nay.



Tuy rằng lại thua Đại Á nhưng binh lính Dung Quốc lại cao hứng trong lòng. Tự cho là đúng đi, kiêu ngạo đi, hiện tại mới biết mình có bao nhiêu ngu xuẩn đi!



Mấy vị tướng lãnh của Dung Quốc đều chạy ra ‘nghênh đón’ Trâu Ngọc Thanh.



Địch Giải Dương tiến lên nói: “Lý phó tướng, Trâu tướng quân không có chuyện gì đi?”



Lý phó tướng thấy rõ họ tới để chê cười Tử Vi Quốc, cưỡng chế tức giận, ngoài cười nhưng trong không cười trả lời: “Đa tạ Địch tướng quân quan tâm, tướng quân của chúng ta không có chuyện gì, chỉ là so mấy trăm chiêu với tướng lãnh Đại Á, có chút mệt nhọc thôi.”



“Vậy nhanh đỡ Trâu tướng quân đi xuống nghỉ ngơi.” Địch Giải Dương thiện giải nhân ý nói.



“Cáo từ!”



Khi họ đi rồi, Tống tướng quân mới ‘phi’ một tiếng, mạnh miệng cũng không thấy mặt đỏ, thằng ngốc đều nhìn ra Trâu Ngọc Thanh bị dọa choáng váng. Sắc mặt trắng bệch rõ ràng là bị ngược thảm, còn không biết xấu hổ nói so mấy trăm chiêu với Cung Vân, chỉ sợ mấy chiêu đã thua, còn mệt nhọc? Tám phần là tinh thần bị thương.



Họ đã sớm có tư liệu về Cung Vân. Nam nhân từng biến mất một thời gian này không phải là tiểu nhân vật bình thường, Địch Giải Dương rõ ràng nhất, đó là một mãnh tướng dưới trướng Phó Vô Thiên, thực lực lợi hại, há là tên nhãi Trâu Ngọc Thanh có thể đối phó.



“Chúng ta đi thôi.” Địch Giải Dương nói. Tử Vi Quốc thất bại thật ra nằm ngoài dự liệu của họ, nhất định phải làm rõ ràng rốt cuộc chuyện là như thế nào.