Đại Địa Chủ

Chương 267 : Xử trí

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


“Hoàng Thượng giá lâm!”



Thái giám cao giọng hô, thanh âm vang từ bên ngoài truyền vào trong cung điện của Thái Hậu.



Trác Tĩnh Nguyệt đang khóc lóc kể lể với Thái Hậu không ngờ Hoàng Thượng sẽ tới lúc này, mới qua ba mươi phút từ khi nàng rơi xuống hồ.



Trác Tĩnh Nguyệt lập tức lau nước mắt, bày ra một bộ suy yếu. Để Thái Hậu tin tưởng, nàng trước khi về đã cố ý lăn lộn mình đến thật sự suy yếu, sắc mặt có chút tái nhợt, rất giống như người sắp chết đuối thì được cứu lên. Nàng cho rằng không ai biết nàng biết bơi nên yên tâm thoải mái nói dối.



Một lát sau, một bóng người mặc hoàng bào xuất hiện. Thái Hậu thấy hoàng nhi, lập tức tươi cười, tuy Hoàng Thượng luôn không nghe lời nàng, nhưng dù sao cũng là thân sinh nhi tử, dù không cao hứng cũng sẽ dễ dàng bỏ qua.



“Hoàng Thượng, hôm nay như thế nào có rảnh lại đây?”



Phó Nguyên Phàm chắp tay sau lưng, trầm ổn đi đến trước mặt Thái Hậu, nghe thế liền cười nói: “Trẫm tới thỉnh an mẫu hậu. Hôm nay đã xử lý xong một phần chính vụ cho nên tới thăm mẫu hậu.”



Thái Hậu cầm tay hắn, cười tươi đến đôi mắt đều híp lại, “Hoàng Thượng có tâm.”



Hai mẫu tử hàn huyên vài câu.



Một lát sau, Phó Nguyên Phàm làm bộ bây giờ mới thấy Trác Tĩnh Nguyệt đứng sau Thái Hậu, vẻ mặt không cam lòng. Tầm mắt nàng thập phần mãnh liệt, thấy hắn nhìn lại thì lập tức nở một nụ cười suy yếu thê mỹ, ý đồ đánh động lòng trắc ẩn của hắn.



Thái Hậu chú ý tới tầm mắt hắn, rốt cuộc nhớ ra, “Hoàng Thượng, có chuyện ai gia không thể không nói. Gần đây có người nào đó trong cung ngày càng không coi ai ra gì, thân là quan viên mà dám chạy đến Ngự Hoa Viên, còn đẩy cung nữ của ai gia xuống hồ nước. Hành vi này không thể tha thứ, cần thiết nghiêm trị không tha.”



Trác Tĩnh Nguyệt thông minh không nhắc đến Phó Nguyên Phàm. Nàng tuy được Thái Hậu sủng ái nên hoành hành không cố kỵ hơn cả hậu cung phi tử, nhưng cũng biết Thái Hậu rất để ý Hoàng Thượng, nếu nàng nói xấu Hoàng Thượng, ngày lành của nàng sẽ hết.



Nàng ghi hận tên quan viên làm hỏng chuyện tốt của nàng, còn đẩy nàng xuống nước. Vừa bò lên bờ, nàng trực tiếp trở về, hơn nữa cố ý để Thái Hậu bắt gặp bộ dáng mình ướt đẫm. Thái Hậu quả nhiên truy vấn, nàng liền thuận thế đổ tội lên tên quan viên kia.
“Ngươi hiện tại rất đắc ý đi?” Trác Cao Sinh ánh mắt bén nhọn nhìn hắn.



Trác Cao Diễn sắc mặt bất biến trả lời, “Đại ca nói gì vậy.”



Trác Cao Sinh tự cho thực hiểu biết nói: “Tĩnh Nguyệt lần này đắc tội Hoàng Thượng cùng Thái Hậu, cha sẽ càng  không giao sản nghiệp Trác gia cho ta xử lý, đó chẳng lẽ không hợp ý ngươi, không bao lâu nữa, Trác gia sẽ hoàn toàn nằm trong tay ngươi?”



“Đại ca nghĩ nhiều.” Trác Cao Diễn bình tĩnh nói.



“Cứ làm bộ đi, ta xem ngươi có thể làm bộ tới khi nào, sớm muộn cũng có ngày ta cho mọi người thấy gương mặt thật của ngươi.” Trác Cao Sinh ghen ghét nói xong rồi phất tay áo ra khỏi phòng.



Trác Cao Diễn thu hồi ánh mắt, gương mặt thật? Có lẽ là có, dù chính hắn cũng không biết hắn có hay không.



Vì Trác gia, hắn đã trả giá rất nhiều. Nếu không có hắn, xưởng dệt của Trác gia hiện tại sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Vải bông mở rộng, vải bố đã dần dần bị thay thế, may mà hắn có dự kiến trước, tổn thất vải bố mang đến đã bị triệt tiêu.



Vì Trác gia, hắn trả giá không chỉ một chút, giao toàn bộ Trác gia cho hắn chẳng lẽ không phải sự thật đương nhiên?



Trác Cao Diễn không thể hiểu, vì sao người không có tài hoa gì lại luôn muốn bò lên vị trí cao, rõ ràng sẽ không có kết quả, người không có thật tài lại luôn không muốn từ bỏ, dụ hoặc của tiền tài cùng quyền lợi quả nhiên rất lớn.



Nhưng hắn không tư cách nói ai, bởi vì hắn cũng có dục vọng.



Chuyện của Trác Tĩnh Nguyệt ở Quân Tử Thành chẳng gợi nổi một gợn sóng, chỉ ngẫu nhiên sẽ trở thành đề tài nói chuyện phiếm của bá tánh. Trác Đại thiếu gia bán nữ cầu vinh, kết quả lại chọc đến long nhan giận dữ, mọi việc thế nào, nói nhiều đến vợ chồng Trác Sao Sinh không dám lộ mặt ngoài đường.



Cùng lúc đó, Quản Túc đã tới Tĩnh Sơn Châu. An Tử Nhiên cũng tiến vào giai đoạn nghiên cứu thứ hai.