Đại Địa Chủ

Chương 279 : Tuyên ngôn

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


Nữ nhân lôi thôi chính là Giả Mai. Bị giam hai ngày, nàng sớm đã không còn hình tượng như khi mọi người lần đầu tiên nhìn thấy.



Nàng không chú ý tới tất cả mọi người đều tụ tập ở đại đường, thấy Phó Dịch như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, Định mở miệng gọi hắn, một giọng nói khác vang lên.



“Chính là nàng.”



Giả Mai quay đầu thấy một nam tử ăn mặc bình thường có vẻ mặt khẳng định chỉ vào nàng, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì. Nàng hiện tại mới chú ý tới trong đại đường có rất nhiều người.



Nam tử tiếp tục nhấn mạnh: “Chính là nữ nhân này, ta không nhớ lầm. Lúc ấy nàng mặc một kiện áo gai màu nâu sẫm, cổ đeo trân châu, không khác gì chiếc này.”



Giả Mai cúi đầu nhìn kiện vật phẩm quý trọng duy nhất trên người, đây là món bảo bối còn sót lại từ khi Vu phủ rơi đài. Nam nhân này rốt cuộc đang nói cái gì, nàng chưa từng gặp hắn, áo gai màu nâu sẫm? Nàng sao có thể mặc loại áo thô ráp rẻ tiền đó……



Đoạn ký ức quen thuộc đột nhiên từ một góc nhảy ra, sắc mặt Giả Mai trắng bệch, áo gai…… Nàng năm trước xác thật vì một chuyện mà mặc vài lần, nhưng lúc ấy nàng là vì……



“Nhớ ra?”



Giọng nói của Phó Dịch truyền vào tai nàng, mang theo lạnh nhạt xưa nay chưa từng có. Giả Mai dùng sức lắc đầu, hoảng loạn phủ nhận: “Ta không biết ngươi đang nói cái gì, cái gì chính là ta, các ngươi nhất định là nhận sai người. Dịch ca, ngươi nhất định phải tin tưởng ta, ta thật sự không làm gì cả.”



“Tiếp cận thiếp thất của Lâm Hâm, cho các nàng một loại thuốc bột, mặt ngoài là vì trợ giúp các nàng thoát khỏi Lâm gia, trên thực tế là vì mượn các nàng để thí nghiệm hiệu quả của thuốc bột. Ngươi hẳn không ngờ hiệu quả sẽ tốt như vậy, hoang mang rối loạn trốn đi. Nhưng ngươi không biết, có người tận mắt nhìn thấy ngươi trộm gặp thiếp thất của Lâm Hâm.”



“Ta không có, ta không có, thật sự không phải ta!” Giả Mai cực lực phủ nhận, nàng sao có thể thừa nhận, kia chính là vài mạng người, nàng nếu thừa nhận thì sẽ khó thoát khỏi cái chết.



An Tử Nhiên liếc nhìn Phó Nguyên Kiến. Phó Nguyên Kiến tức khắc hiểu ý lấy ra một bao thuốc bột dùng giấy vàng gói lại ném tới trước mặt nàng.
Phó Dịch cũng cho rằng đã giấu được nàng, vội vàng đi qua đỡ nàng vào trong, bất đắc dĩ nói: “Nàng sao lại qua đây?”



Trịnh Quân Kỳ giận dữ trừng hắn một cái, “Ngươi thật cho rằng ta cái gì cũng không biết, phát sinh chuyện lớn như vậy cũng không nói cho ta.”



“Ta chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến nàng và hài tử trong bụng, nên mới bảo họ gạt nàng.” Phó Dịch vội vàng giải thích.



Trịnh Quân Kỳ đương nhiên biết, nàng không phải thật sự oán giận. Nghĩ vậy, nàng nhìn về phía Giả Mai, trùng hợp thấy được ánh mắt oán độc kia, cũng không giận, gợi lên khóe miệng nói: “Sao, ngươi không phục? Ngươi nếu có mắt thì sẽ không từ bỏ Phó Dịch đi gả cho một nam nhân thê thiếp thành đàn, đây là con đường chính ngươi lựa chọn. Nữ nhân dơ bẩn như ngươi, đừng tùy tùy tiện tiện lấy ta ra so sánh, bởi vì căn bản không thể so tính.”



“A!!!” Giả Mai hận không thể nhào lên xé nát cái miệng kia, xé nát cái bụng kia, dám nói nàng dơ, dám nói nàng dơ?!



Những người khác cũng trợn mắt há hốc mồm, họ chưa từng thấy Trịnh Quân Kỳ sắc bén như vậy, đặc biệt là câu cuối cùng, quả thực là xát muối lên miệng vết thương của đối phương.



“Cuối cùng, nói cho ngươi một điều.” Trịnh Quân Kỳ chiếm hữu ôm cánh tay Phó Dịch, tiếp tục hung hăng đả kích, “Nam nhân này là của ta, hắn vĩnh viễn không thuộc về ngươi, trước kia không phải, hiện tại không phải, về sau càng không phải. Cuộc đời của ngươi đã xong rồi.”



Tất cả đã có thể dự kiến kết cục của Giả Mai. Giả Mai trong lòng cũng rất rõ ràng, nhưng nghe Trịnh Quân Kỳ nói ra làm nàng vẫn bị kích thích mãnh liệt. Nữ nhân này dựa vào cái gì mà trên cao nhìn xuống nàng rồi nói những lời này!



Giả Mai nổi điên nhào về phía Trịnh Quân Kỳ, lại bị người gắt gao đè lại, khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo thập phần khủng bố. Ghen ghét có thể làm một người biến thành như vậy, không khỏi làm người thổn thức.



Phó Vương phủ không lén xử trí Giả Mai mà giao cho quan phủ. Có nhân chứng vật chứng, quan phủ trực tiếp phán Giả Mai tử hình, ba ngày sau chấp hành.



Một nữ nhân cố chấp rốt cuộc biến mất khỏi tầm nhìn. Sự tình cuối cùng được giải quyết viên mãn.