Đại Địa Chủ

Chương 303 : Đánh bại

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


“Ổ Ngọc Sương muốn gặp ta?” Nghe Chu quản gia thông báo, An Tử Nhiên có chút bất ngờ.



Hiện tại Đại Á đang cùng Vạn Thanh Quốc bàn luận chuyện liên hôn, kết quả còn chưa có.



Hắn biết mấy ngày hôm trước kế hoạch của Vạn Thanh Quốc muốn Ổ Ngọc Sương gả đến Phó Vương phủ bị cự tuyệt, bị vả mặt trước mặt mọi người tư vị khẳng định không dễ chịu, còn tưởng rằng sẽ ngừng nghỉ mấy ngày, hôm nay lại quang minh chính đại tìm tới Phó Vương phủ, đây là muốn xuống tay từ phía hắn?



“Vương phi, có nên đuổi nàng đi?” Chu quản gia hỏi, hắn cũng nghe nói về vị công chúa Thanh Quốc này, ấn tượng về nàng cũng không tốt.



“Không cần, cho nàng vào.”



Một lát sau, Ổ Ngọc Sương mang theo hai thị nữ cùng năm hộ vệ đi đến, ngẩng đầu ưỡn ngực, vừa thấy là biết rất có tự tin. Tuy rằng nàng lớn lên thật sự thật xinh đẹp, nhưng Phó Vương phủ lại không có một người thích nàng.



Ánh mắt Ổ Ngọc Sương dừng trên người An Tử Nhiên. Đây là lần thứ hai nàng nhìn thấy Vương phi của Phó Vô Thiên, bề ngoài xác thật rất xuất sắc, trong những nam nhân nàng từng gặp, dung mạo của hắn thuộc hàng thượng đẳng, khí chất cũng số một số hai.



Ngay từ đầu nàng xác thật không quá để hắn vào mắt, nhưng hiện tại nghĩ đến lời đồn bên ngoài, Ổ Ngọc Sương cũng kinh ngạc mình sẽ có lúc nhìn lầm, vốn tưởng rằng Vương phi chỉ là tiểu bạch kiểm có mỗi diện mạo, chỉ có thể gả cho nam nhân.



Vạn Thanh Quốc không rộng rãi đến độ cho phép thành viên hoàng thất cưới nam nhân làm vợ giống Đại Á. Trong mắt họ, nam nhân mà nằm dưới hầu hạ nam nhân khác thì không khác gì tiểu quan, cho dù là gả cho nhà giàu cũng sẽ bị người coi khinh.



Ổ Ngọc Sương từ trước đến nay không có hảo cảm với tiểu bạch kiểm, thậm chí hận không thể làm họ trực tiếp biến mất. Phụ thân của nàng đã từng bao dưỡng một nam nhân, bị phát hiện thì không chỉ không hối cải, thậm chí nói cái gì buồn cười chân ái, cuối cùng hai người đều chết.



May mà nàng còn biết nơi này không phải Vạn Thanh, An Tử Nhiên cũng không phải tiểu bạch kiểm. Đây là nam nhân ở phương diện kinh thương có thành tựu lớn, nhất định không phải nhân vật đơn giản, cho nên nàng tự nhủ phải cẩn thận.



“Ngọc Sương tham kiến Vương phi.” Ổ Ngọc Sương tư thái ngạo mạn hành lễ, tư thế công chúa mười phần.



An Tử Nhiên ngước mắt liếc nhìn nàng, cơ hồ đoán ra được ý tưởng trong đầu nàng, “Ngọc Sương công chúa tìm ta có chuyện gì?”



Ổ Ngọc Sương trực tiếp bị nghẹn, nàng cho rằng An Tử Nhiên ít nhất mặt ngoài sẽ vẫn khách khách khí khí, nàng tốt xấu cũng là công chúa Vạn Thanh Quốc thân phận tôn quý.




Khi nàng đánh giá đối phương, đối phương tựa hồ đã nhận ra nàng. Ổ Ngọc Sương rốt cuộc nhớ ra, nàng từng hỏi thăm về Phó Vương phủ, biết An Tử Nhiên gả cho Phó Vô Thiên là bởi vì muội muội của hắn đào hôn, hiện tại muội muội này đã trở lại, lại còn sống trong An phủ, trong lòng cô ta nhất định không thoải mái.



“Ngươi chính là muội muội của Vương phi đúng không, nếu ngươi không đào hôn, vị trí Vương phi hẳn chính là của ngươi, thật là đáng tiếc!”



Sắc mặt An Vu Chi hơi đổi, lại khôi phục bình thường, “Bỏ lỡ liền bỏ lỡ, chỉ có thể nói ta vận khí không tốt, không có gì mà đáng tiếc. Còn Ngọc Sương công chúa, nghe nói ngài rất muốn gả cho Quận Vương, nhưng bổn tiểu thư thật đáng tiếc nói cho ngươi, nguyện vọng của ngươi vĩnh viễn không có khả năng thực hiện.”



Ổ Ngọc Sương lạnh lùng nói, “Không thử sao biết? Có một số việc đừng kết luận quá sớm.”



“Quận Vương rất yêu ca ca, ngươi cho rằng Quận Vương vì sao đã ba năm mà không hề có lấy một trắc phi, chỉ bằng ngươi cũng muốn chen chân vào tình của họ? Ngươi đang nằm mơ đi, một nữ nhân tự động đưa tới cửa, dù ngươi là công chúa, có ai sẽ quý trọng a!”



An Vu Chi nói rất khắc nghiệt, nàng bề ngoài nhu nhược nhưng trong lòng sớm đã không nhu nhược. Ổ Ngọc Sương hoàn toàn là loại nữ nhân nàng không thích nhất, nàng ta có điều cố kỵ nhưng nàng thì không.



“Xin khuyên ngươi một câu, tốt nhất đừng tiếp tục si tâm vọng tưởng, Quận Vương tuyệt đối không có khả năng cưới ngươi, bàn tính của ngươi chú định sẽ thất bại.”



“Phải không?” Ổ Ngọc Sương khí cười, “Bản công chúa không tin.”



“Rửa mắt mong chờ.”



Nhìn vẻ mặt nàng ta không lúc nào là không trào phúng nàng, Ổ Ngọc Sương trong lòng xếp An Tử Nhiên và nàng ta vào vị trí đầu bảng những kẻ thống hận nhất.



Ổ Ngọc Sương đi rồi, Xảo Nhi lo lắng nói: “Tiểu thư, làm vậy có ổn không, Ngọc Sương công chúa thoạt nhìn không giống như là người lòng dạ rộng lớn, nàng về sau nếu trả thù thì làm sao bây giờ?”



“Yên tâm đi, nơi này là Đại Á, không phải Vạn Thanh Quốc, vì tâm tư của bản thân mà phá hỏng cuộc liên hôn, trừ phi nàng không muốn sống nữa.” An Vu Chi không để bụng, trước khi trở về lại ngước nhìn Phó Vương phủ bề mặt trang nghiêm, không biết Tử Nhiên ca ca khi nào mới có thể tiếp nhận nàng.



Xảo Nhi gật gật đầu. Hai người lại về An phủ.