Đại Địa Chủ
Chương 307 : Chèn ép
Ngày đăng: 17:06 18/04/20
Thiên Thọ năm thứ nhất, cuối tháng 8
Ánh nắng mãnh liệt xuyên thấu tầng mây, thiêu đốt đường phố và bá tánh vội vã đi lại. Cảm giác nóng rực kéo dài từ buổi sáng đến buổi chiều, thái dương sắp xuống núi mới có chút hòa hoãn.
Buổi tối mùa hè là thời điểm náo nhiệt nhất ở Quân Tử Thành. Chợ đêm từ giờ Dậu bắt đầu liên tục đến giờ Hợi. Đường phố được vô số đèn lồng chiếu sáng như ban ngày. Người đến người đi còn náo nhiệt hơn cả ban ngày.
Lúc này, không chỉ bình dân bá tánh, rất nhiều nhà giàu cũng sẽ ra ngoài hóng gió.
Vào mùa nắng gay gắt này mà Điểm Trang Các vẫn trước sau như một khách khứa nườm nượp.
Trịnh Quân Kỳ mang thai, Điểm Trang Các liền tạm thời do Phó Dịch xử lý, sau khi An Tử Nhiên trở về, Phó Dịch lại giao lại cho hắn. An Tử Nhiên tiếp nhận nhưng cũng không thường xuyên hỏi đến, rất nhiều chuyện đều giao cho Diêu Thời Vũ đi làm.
Diêu Thời Vũ kế thừa bản lĩnh kinh doanh từ cha hắn Diêu Thiên Tường, lại mưa dầm thấm đất từ nhỏ cho nên hắn còn tính có đầu óc. Vì báo thù, hắn cơ hồ dành toàn bộ tinh lực cho Điểm Trang Các, còn liều mạng hơn cả chủ nhân là Trịnh Quân Kỳ, ngẫu nhiên không thể không khuyên hắn nghỉ ngơi một chút.
Chỉ là trước khi chưa báo thù xong, Diêu Thời Vũ sẽ không có một tia trễ nải. Trịnh Quân Kỳ biết hắn đã quyết tâm nên không nhiều lời nữa.
Điểm Trang Các từ khi khai trương đến giờ đã hơn một năm, hiện giờ đã trở thành thương hiệu son phấn lớn nhất Quân Tử Thành, Ngọc Đường Các từng vang bóng một thời cũng chịu Điểm Trang Các chèn ép mà dần xuống dốc.
Ngọc Đường Các không phải kẻ thù của Diêu Thời Vũ, nhưng nó lại hợp tác với kẻ thù của hắn. Ngọc Ngưng Các muốn mượn Ngọc Đường Các để chen chân vào thị trường son phấn ở Quân Tử Thành, nếu Diêu Thời Vũ không may mắn gặp được Trịnh Quân Kỳ thì có lẽ họ đã sớm đạt tới mục đích.
Diêu Thời Vũ từ các bí truyền tổ truyền để phối ra nhiều loại sản phẩm có hiệu quả càng tốt, không chỉ chèn ép Ngọc Đường Các về giá, chất lượng cũng cao hơn một bậc.
Chủ nhân của Ngọc Ngưng Các hiểu rõ thế cục, tầm tháng 11 năm trước đã rút khỏi Quân Tử Thành, từ bỏ thị trường ở Quân Tử Thành. Không có Ngọc Ngưng Các ở sau lưng chống đỡ, Ngọc Đường Các mau chóng xuống dốc không phanh.
Nhưng đây không phải mục tiêu chân chính của của Diêu Thời Vũ.
Điểm Trang Các hoàn toàn nổi danh ở Quân Tử Thành, hắn liền về Vân Châu mở mấy cửa hàng Điểm Trang Các.
Họ chuẩn bị rời đi, lại ngoài ý muốn gặp được hai người. Hai người tựa hồ cũng không ngờ lại ở chỗ này gặp được họ.
An Vu Chi lập tức lộ vẻ vui sướng, nhưng nàng cũng không ngờ sẽ gặp cả Phó Vô Thiên nên vẻ vui mừng cũng phai nhạt đi nhiều, thay thế là càng nhiều co quắp, nhỏ giọng chào họ một tiếng rồi không dám mở miệng.
“Ngươi tới nơi này mua son phấn?” An Tử Nhiên đánh vỡ trầm mặc.
An Vu Chi do dự gật gật đầu.
An Tử Nhiên nhướng mày nói: “Nơi này son phấn rất đắt, ngươi có bạc mua?”
An Vu Chi trở về, hắn không hề bạc đãi nàng ở khoản ăn mặc, nhưng khoản tiêu dùng thì lại không đưa nhiều, mỗi tháng chỉ chi cho nàng năm lượng bạc giống như nàng lúc trước ở An gia, so với bá tánh bình dân thì không tính thiếu, nhưng muốn mua son phấn lại không đủ.
Sản phẩm của Điểm Trang đều không thấp hơn năm mươi lượng, phổ biến ở khoảng một trăm lượng và có thể lên tới vài trăm lượng. An Vu Chi nếu muốn mua, phải tích cóp ít nhất mấy tháng mới có thể mua được loại rẻ nhất.
An Vu Chi quẫn bách cúi đầu. Xảo Nhi lập tức giải thích, “Hồi Vương phi, tiểu thư bán một ít trang sức mới tích cóp đủ tiền. Ngài không biết, da của tiểu thư có chút mẫn cảm, son phấn bình thường làm da bị dị ứng, chỉ dùng son phấn của Điểm Trang Các mới sẽ không.”
An Tử Nhiên xác thật không biết, số lần hắn nói chuyện với An Vu Chi có thể đếm trên đầu ngón tay, nơi nào biết làn da An Vu Chi có mẫn cảm hay không.
“Vương gia có mang ngân phiếu trên người?”
Phó Vô Thiên thấy lông mày hắn động một chút cũng đã đoán được hắn nghĩ gì, từ vạt áo lấy ra một chồng ngân phiếu, rút ra mấy tấm đưa đi.
An Tử Nhiên đưa ngân phiếu cho An Vu Chi, “Chỗ này có năm trăm lượng, cầm đi.”
An Vu Chi ngơ ngác. An Tử Nhiên đưa ngân phiếu cho Xảo Nhi, sau đó đi về cùng Phó Vô Thiên.