Đại Địa Chủ

Chương 356 : Tới cửa

Ngày đăng: 17:06 18/04/20


Kim béo mất tích.



Người hầu thấy công tử mang theo mười tên hộ vệ rời nhà, vốn tưởng rằng là chuyện nắm chắc, còn chờ công tử trở về chúc mừng, nào ngờ thái dương xuống núi rồi cũng không thấy cái bóng.



Người hầu không dám tưởng tượng đã xảy ra chuyện gì. Đối phương là người ngoài tới, dù không thể bắt được người, công tử cũng không nên xảy ra chuyện. Hắn không dám nói cho gia chủ, nhưng giấy không gói được lửa, Kim lão bản vừa về nhà đã phát hiện có gì đó không đúng.



Nếu một mình Kim béo không ở nhà thì có thể hiểu, bởi vì hắn thường xuyên ăn nhậu chơi bời với đám hồ bằng cẩu hữu, ngẫu nhiên buổi tối cũng không về. Nhưng lần này biến mất còn có mười tên hộ vệ, những hộ vệ đó đều là Kim lão bản dùng nhiều tiền thuê, sao có thể không phát hiện.



“Nói, Bảo Nhi có phải lại giấu ta làm chuyện gì?” Kim lão bản gọi người hầu của nhi tử tới, nhìn bộ dạng hắn sợ hãi rụt rè liền biết đoán đúng rồi, tức khắc giận sôi máu.



Người nào mà phải dùng đến cả mười tên hộ vệ, chẳng lẽ lại phát sinh mâu thuẫn với Hình Hà?



Kim lão bản bị đứa con thứ hai này làm cho tức chết rồi. Hình Hà người này ngay cả hắn cũng không dám chính diện đối đầu, ấy vậy mà đứa con trai này của hắn bị giáo huấn một lần rồi mà vẫn ngại mệnh quá dài, chỉ nghĩ làm thế nào để trả thù, kết quả là ông già này lại phải đi dọn dẹp thay hắn.



Người hầu co rúm lại, “Lão gia, công tử……”



“Hắn cái gì mà hắn, nhanh nói!” Kim lão bản không kiên nhẫn nghe hắn ấp úng.



Người hầu chân mềm nhũn, khai hết.



Kim lão bản nghe xong, tức giận đến tay đều run lên, đột nhiên đập bàn đứng dậy, “Ý ngươi là Bảo Nhi sáng nay mang theo hộ vệ ra ngoài bắt hai người kia, kết quả cả ngày không trở về, hiện tại người không thấy phải không?”



Người hầu quỳ rạp trên mặt đất.



“Vì sao không nói sớm?” Kim lão bản rống lớn.



Người hầu vẻ mặt đưa đám. Hắn nào dám nói a, công tử dặn hắn không thể nói cho lão gia, nếu công tử phát hiện hắn nói cho lão gia, nhất định sẽ không tha cho hắn.




Kim lão bản nhăn mày, “Ý của các hạ là không tính toán thả người? Vậy chỉ có thể giải quyết bằng phương thức Kim mỗ không thích.”



“Phương thức của Kim lão bản?” Phó Vô Thiên quét mắt qua đám hộ vệ phía sau, đột nhiên vỗ tay, “Là như vậy sao?”



Tiếng nói vừa dứt, mấy chục hộ vệ đột nhiên xuất hiện ở cửa, bao vây họ. Kim lão bản thương yêu con, hành sự lại kiêu ngạo, họ sao có thể không có chuẩn bị.



Kim lão bản biến sắc. Người hầu của Bảo Nhi nói họ đã điều tra về Phó An phủ. Hạ nhân không nhiều lắm, cũng không có nhiều hộ vệ, phủ đệ to như vậy mà không tới hai mươi cá nhân, cho nên hắn mới dám dẫn người xông vào. Nhưng hiện tại rõ ràng tình báo có sai lệch, xem ra con hắn bị này nhóm người này chơi.



Nếu đánh lên, không nói có thể thắng hay không, khẳng định sẽ chuyện bé xé ra to. Quan phủ sẽ tham gia vào, Trương tri phủ khẳng định sẽ bắt thóp hắn không buông tay.



“Tính các ngươi tàn nhẫn. Các ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới bằng lòng thả nhi tử của ta?” Suy nghĩ cho nhi tử, Kim lão bản không thể không thoái nhượng một bước. Trừ Hình Hà, còn chưa từng có người làm hắn nghẹn khuất như vậy, sớm muộn gì có một ngày hắn sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời.



Quản Túc nói: “Kim lão bản thật là quý nhân hay quên. Vừa rồi đã nói cho ngươi, Kim công tử không ở chỗ chúng ta, chúng ta cũng không gặp Kim công tử, Kim lão bản vẫn là đi nơi khác tìm đi. Nói không chừng lệnh lang đang ở thủy mương nào đó chờ ngươi đi cứu.”



Kim lão bản trầm mặt, “Cho rằng có Hình Hà chống lưng thì Kim mỗ không làm gì được các ngươi phải không? Các ngươi chờ mà hối hận đi.” Nói xong liền mang người phẫn nộ rời đi.



“Vương phi, bổn vương nghĩ đến một biện pháp không tồi.” Phó Vô Thiên đột nhiên tiến đến bên tai An Tử Nhiên, phát ra tiếng cười không có ý tốt.



Đóng thuyền rất tốn kém. Hình Hà cung cấp kỹ thuật, cho nên đầu tư chủ yếu dựa vào An Tử Nhiên cùng quốc khố, nhưng quốc khố hiện tại tương đối hư không, cho nên vẫn phải dựa vào An Tử Nhiên.



Không cần hỏi, An Tử Nhiên tâm ý tương thông lập tức đoán được. Không thể không nói, xác thật rất hấp dẫn.



“Vậy thử một lần đi.”



Kim lão bản vừa ra khỏi Phó An phủ đột nhiên rùng mình một cái.