Đại Địa Chủ

Chương 51 : Khởi động lại kế hoạch

Ngày đăng: 17:01 18/04/20


Buổi chiều hôm sau.



Khi An Tuyết Yến về đến nhà, phát hiện cha nương đều ở trong đại đường, hơn nữa sắc mặt vô cùng khó coi, nghĩ là chuyện mình lén chạy ra ngoài đã bại lộ, đang tính trộm trở về phòng thì phát hiện cha nương căn bản không có chú ý tới nàng.



Nàng biết gần đây hai người đều vì đường đệ An Tử Nhiên nhà Nhị bá mà phát sầu; đối với An Tử Nhiên nàng vẫn luôn khinh thường, bộ dáng béo ú khó coi, nếu không phải huyết thống khó dứt bỏ, nàng dù nghĩ thôi cũng không muốn nhận thân thích này. An Tuyết Yến không nghĩ bị cha nương giận chó đánh mèo, vẫn là thay đổi một lộ trình khác trở về phòng.



Tại chỗ rẽ hành lang trùng hợp bắt gặp An Diệu Tông có hành vi lén lút.



Lấy tên Diệu Tông, phu thê An Thường Đức hy vọng đại nhi tử tương lai sẽ có tiền đồ, giống phụ thân thi đỗ công danh làm rạng rỡ tổ tông, kết quả là hắn không những không thích đọc sách, hơn nữa lại còn là một con ma cờ bạc.



(Diệu là hay đẹp, quý báu, hoàn toàn; Tông ở đây hiểu là dòng họ)



Tiền bạc trong nhà đưa cho hắn mỗi tháng tất cả đều nướng tại sòng bạc, thậm chí còn lấy trộm của phu thê An Thường Đức không ít ngân lượng, chuyện này chỉ có An Tuyết Yến biết, An Diệu Tông phải nhét cho nàng một khoản mới đảm bảo được chuyện này không lộ ra ngoài.



“Ca, ngươi lại muốn ra ngoài ăn chơi đàng điếm?” An Tuyết yến thấy hắn ăn mặc chải chuốt, trên tay còn cầm cây quạt chuyên dùng để trang (giả vờ) nhã nhặn có học vấn, lập tức đoàn được hắn chuẩn bị ra ngoài, sắc trời đã không còn sớm, đi ra ngoài lúc này nhất định là cùng đám hồ bằng cẩu hữu (bạn xấu) đi thanh lâu hoặc sòng bạc.



An Diệu Tông đang trốn tránh cha nương, thấy là muội muội nhất thời thở phào một hơi:”Hóa ra là ngươi, Tuyết Yến, làm ta sợ chết đi được, ta vừa mới cùng cha nương nói qua đêm nay sẽ khêu đèn đọc sách đến đêm, để họ không tới quấy rầy ta, ngươi ngàn vạn lần đừng nói với họ ta không có nhà.”



An Tuyết Yến lập tức xòe tay đến trước mặt hắn:”Nào, lần này ta muốn mười hai lượng.”



An Diệu Tông đẩy tay nàng ra:”Chớ theo ta đòi tiền, việc hôm nay ngươi trốn ra ngoài ta sẽ không nói với cha nương, ngươi còn dám tìm ta đòi phí bịt miệng, hôm nay coi như hòa.”



An Tuyết Yến nghĩ đến hậu quả khi cha nương biết chuyện, về sau nhất định sẽ bị cấm túc nên không tiếp tục nữa, lại hưng trí bừng bừng nói:”Ca, ngươi đoán xem hôm nay ta trên đường nghe được chuyện gì, ngươi nhất định không đoán được.”



“Còn có thể là cái gì, nhất định có liên quan đến An Tử Nhiên.” An Diệu Tông liếc nhìn nàng.




Ngày hôm qua, Tiểu Dạ đem đến báo cáo giám thị trong khoảng thời gian An Tử Nhiên đến Quân Tử thành, nội dung hiển nhiên đã được sắp xếp cẩn thận, không có những chuyện vô nghĩa, tất cả đều là trọng điểm, điều này làm An Tử Nhiên không khỏi cảm khái hắn quả thực là một nhân tài.



Thư trong tay đột nhiên bị đoạt đi.



An Tử Nhiên ngẩng đầu lên liền nhìn đến Phó Vô Thiên không biết từ lúc nào đã ở, nhíu nhíu mày, hắn thế nhưng không hề phát hiện ra, bất quá hắn không cho rằng tính cảnh giác của mình giảm xuống mà là do con người này so với tưởng tượng của hắn còn muốn khó nhìn thấu hơn.



“Trả lại cho ta.”



An Tử Nhiên vươn tay lấy thư về, hoàn toàn không có chút xấu hổ khi chuyện mình cho người giám thị nhà Đại bá bị y phát hiện, hắn tin tưởng Phó Vô Thiên đã sớm điều tra mọi chuyện của hắn.



Phó Vô Thiên buông lỏng ngón tay, để hắn dễ dàng lấy lại, một bàn tay chống lên ghế dựa bên cạnh, có cảm giác như đang bao phủ lấy An Tử Nhiên, chân thành nói:”Người này không tồi.”



An Tử Nhiên liếc mắt nhìn y:”Là rất không tồi.”



Chỉ đọc thư một đoạn ngắn, y muốn gặp người này một lần, nếu bối cảnh sạch sẽ không vấn đề, y sẽ trọng dụng người này.



“Vương phi, ngươi thế nhưng nói một nam nhân khác không tồi, bổn Vương sẽ ghen tỵ.” Phó Vô Thiên đột nhiên cúi người, thân thể nghiêng đến trước mặt hắn, khí tức nóng hổi phun lên cổ hắn, bằng mắt thường có thể nhìn thấy một mảng da thịt nhanh chóng chuyển màu phấn hồng.



An Tử Nhiên nguýt y một cái, loại đề tài thiếu dinh dưỡng này hắn từ chối thảo luận.



Phó Vô Thiên thiếu chút nữa thì bật cười.



Vương phi của y ngày càng đáng yêu.