Đại Địa Chủ

Chương 8 : Địa vị của thương nhân

Ngày đăng: 17:00 18/04/20


Trở lại thư phòng, An Tử Nhiên giống như không có việc gì tiếp tục cầm lấy bút lông luyện bảng chữ mẫu theo kiểu chữ Âu Dương Tuần, quản gia nói đây là kiểu chữ cơ bản, chỉ cần học được loại chữ này, về sau liền đơn giản.



Lúc Tô quản gia tiến vào, vừa lúc nhìn đến hắn đang viết chữ, biểu tình bình tĩnh làm người ta đoán không ra hắn không lâu trước tại đại sảnh cùng Đại bá và Đại bá mẫu trở mặt, trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc phức tạp.



Thay đổi của Đại thiếu gia mấy ngày này hắn đều xem ở trong mắt.



Nói thật, hắn thật không ngờ bệnh nặng đại một hồi lại làm Đại thiếu gia thay đổi triệt để như vậy, có lẽ là như mọi người vẫn nói, có một số người chỉ khi mất đi người thân mới có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, cũng coi như là một lần niết bàn trọng sinh đi!



Tô quản gia là thở dài, cũng là vui mừng, hắn nhìn An Tử Nhiên lớn lên, hắn cũng không phải thực thích An Tử Nhiên trước kia, không có chí tiến thủ, tiêu tiền như nước, An gia nếu giao vào tay hắn, tuyệt đối sẽ lụi bại, cho nên hắn cảm thấy vô cùng may mắn, Đại thiếu gia lần này là thật sự trưởng thành.



Bất quá vừa nghĩ tới chuyện đã xảy ra ở đại sảnh, hắn lại lo lắng, mày nhăn thành chữ xuyên, biểu tình muốn nói lại thôi, An Tử Nhiên muốn không chú ý đến cũng khó.



Rốt cục, hắn ngừng lại động tác trên tay, lạnh nhạt nhìn về phía Tô quản gia.



“Quản gia, có chuyện gì cứ nói đi.”



Tô quản gia cũng không khách khí, hắn đã sớm nhịn không nổi, “Đại thiếu gia, lão nô tuy rằng chỉ là cái hạ nhân, nhưng là có những điều không thể không nói, ngài hôm nay ở đại sảnh đắc tội Đại lão gia cùng phu nhân của hắn, quả thật là hành động không khôn ngoan.”



An Tử Nhiên cùng Tô quản gia tiếp xúc nhiều, cũng hiểu cách làm người của hắn, trong lòng biết hắn không phải loại người không hiểu chuyện, hắn nói như vậy nhất định có đạo lý của hắn, liền hỏi: “Giải thích thế nào?”


An Tử Nhiên không rõ, hoàng đế Đại Á đến tột cùng là xuất phát từ suy nghĩ gì, mà sẽ ban phát pháp lệnh như vậy, bên cạnh, quản gia còn tại trần thuật hậu quả khi đắc tội An Thường Đức.



“Bất quá người Đại thiếu gia phải cẩn thận không phải là Đại lão gia, mà là phu nhân của Đại lão gia Ngô thị.”



“Đây là vì sao?” An Tử Nhiên kinh ngạc nói.



Tô quản gia lo lắng lo lắng nói: “Tỷ tỷ Ngô thị là Nhị phòng di thái của Chi phủ Vĩnh Châu, tuy chỉ là thiếp thất, nhưng lão nô nghe nói nàng rất được Giang Tri phủ tin sủng ái, nếu Ngô thị để tỷ tỷ của nàng trước mặt Giang Tri phủ thổi chẩm biên phong (kích động, nói xấu, xúi bẩy người bên cạnh), lão nô lo lắng, bọn họ sẽ xuống tay với An gia.”



Tri phủ quyền lực có thể lớn bằng Huyện lệnh, muốn làm khó An gia tuyệt đối dễ dàng.



Trước mắt An gia đang bị vây ở thế yếu, dễ dàng bị người thừa dịp hư mà trục lợi, còn cả An Thường Đức ở bên mơ ước, nếu Tri phủ Vĩnh Châu thực sự có cái gì ý tưởng, An gia phải ngăn cản như thế nào?



An Tử Nhiên nhăn mi, hắn đối An gia sản nghiệp còn không phải rất quen thuộc, huống hồ dân không cùng quan đấu không là không có đạo lý.



“Quản gia, ngươi giúp ta tìm cái tin cậy người, để hắn theo dõi gia đình Đại bá, nếu Đại bá cùng Đại bá mẫu có cái gì dị thường, chúng ta cũng có thể tùy cơ đối phó.”



Giám thị nhà Đại bá mình việc này mà truyền ra, khẳng định sẽ làm cho người lên án, Tô quản gia cảm thấy không thực thỏa đáng, nhưng trước mắt chỉ có biện pháp này,đành không nói cái gì nữa, ngày kế, hắn liền phân phó người thực hiện.



Bất quá bọn hắn không nghĩ tới An Thường Đức động tác sẽ như vậy nhanh.



Nhất thời trở tay không kịp.