Đại Địa Chủ
Chương 94 : Công nhân
Ngày đăng: 17:02 18/04/20
Sòng bạc Bảo Hoa
Bởi vì vẫn luôn không tra được người sau màn vẫn luôn gây khó khăn cho họ, cho nên mấy ngày nay tính tình La Dương có chút nóng nảy, mấy ngày trước chủ tử đã tới hỏi về chuyện này, đối với chuyện hắn vẫn chưa bắt được sòng bạc Phong Hoa cảm thấy rất không hài lòng.
La Dương cũng có chút sốt ruột, nhưng kết quả điều tra rất không vừa ý người, hắn vốn tưởng rằng người sau màn ít nhất sẽ xuất hiện 1 lần, chỉ cần nhìn thấy ké đó một mặt, hắn liền có thể từ trong Quân Tử thành đào hắn ra, kế quả người kia giống như đã bốc hơi, thế nhưng đem tất cả mọi chuyện trong sòng bạc đều giao cho Trương Thiên Trung.
Tín nhiệm Trương Thiên Trung vậy sao?
La Dương từng cho rằng người sau màn rấ có thể là người quen của Trương Thiên Trung.
Sau đó hắn từ manh mối này tra tiếp, tiếc nuối là, hắn đoán sai, nếu Trương Thiên Trung quen biết người như vậy, sòng bạc Phong Hoa của hắn sẽ không dễ dàng bị bọn hắn chỉnh sụp như vậy.
Cuối cùng, vấn đề lại về tới điểm xuất phát.
“La gia, không bằng chúng ta phái người ẩn vào trong sòng bạc kia, nói không chừng bên trong sẽ có manh mối?” Lý quản sự thấy hắn đi tới đi lui, vẻ mặt bực bội, ông là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng này của La gia, cho nên đưa ra đề nghị.
“Không được!” La Dương suy nghĩ một chút liền phủ định đề nghị này, “Bọn họ nhất định đã có chuẩn bị, nếu chúng ta tùy tiện phái người đi, bị bắt được sẽ gây ra phiền phức cho chủ tử, tới lúc đó hai ta đều sẽ xong đời.”
Lý quản sự vừa nghĩ tới chủ tử có thể sẽ nổi nóng, lập tức đánh mất suy nghĩ.
La Dương nheo lại đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm vào trong góc, đột nhiên một quền nện xuống bàn, trong mắt lộ ra một tia âm ngoan, “Nếu chúng ta điều tra làm sao cũng không có kết quả, vậy thì không thể quá tiện nghi bọn họ, dám cướp đồ vật từ trong tay sòng bạc Bảo Hoa liền phải có giác ngộ này.”
La Dương nói xong, đến ban đêm, năm bóng người lén lút liền xuất hiện ở bên ngoài sòng bạc Thiên Long, trên tay bọn họ đều có một thùng dầu lửa, thừa dịp bóng đêm yên tĩnh, không có bóng người trên đường liền muốn hất dầu lửa vào trước cửa sòng bạc Thiên Long.
Nhưng bọn hắn còn chưa kịp làm bước thứ nhất, bốn người liền đã bị một bóng đen đánh ngất.
Phó Vô Thiên nói: “Ngươi không cảm thấy A Lý Hương thực thích hợp sao?”
Đồng tử của An Tử Nhiên hơi mở to một chút.
Hai người trở lại thư phòng, An Tử Nhiên lập tức từ giá sách lấy ra tư liệu mô tả tỉ mỉ về quốc thổ của Đại Á, không bao lâu liền lật tới tờ mô tả A Lý Hương.
A Lý Hương bất luận là địa lý vị trí hay hoàn cảnh sinh trưởng đều thực thích hợp gieo trồng cây đay, mấu chốt là, A Lý Hương là đất phong của công công Phó Khiếu, sau khi Phó Khiếu qua đời, A Lý Hương vẫn thuộc về Phó vương phủ, Sùng Minh đế không có cách thú về, ngoại trừ cái này, bản thân của Phó Vô Thiên còn có thể muốn thêm một miếng đất phong.
“Trước tiên ở A Lý Hương thử xem.” Phó Vô Thiên làm ra quyết định.
An Tử Nhiên không có ý kiến khác, hắn tạm thời vẫn chưa muốn rời đi Quân Tử thành, cho nên tìm Sùng Minh đế muốn đất phong tuyệt đối không thể là hiện tại.
Hiệu suất làm việc của Phó Vô Thiên rất cao, công tượng còn chưa cho hắn trả lời cuối cùng, y cũng đã tìm được chỗ thích hợp, nói đến cũng khéo, chỗ kia dĩ nhiên là ở phía sau sòng bạc Thiên Long, hai nơi cơ hồ chỉ cách một phố.
Ngoại trừ năm gương mặt quen ngày đó, những gương mặt khác đều là lần đầu tiên nhìn thấy, phần lớn là hướng về 4 quán tiền mà tới.
An Tử Nhiên không để cho 5 công tượng giữ bí mật chuyện này, chỉ cùng bọn họ nói có thể tìm đồng hành hoặc đồng hương của mình, cho nên những người khác chỉ biết là muốn điêu khắc đồ vật, nhưng không rõ ràng là cái gì, bất quá cửa hàng vẫn chưa chuẩn bị xong, An Tử Nhiên làm cho bọn họ báo danh trước, chờ chuẩn bị xong liền thông tri bọn họ chạy tới làm việc.
Về chuyện khác, Quản Túc lại bị cắt cử nhiệm vụ.
A Lý Hương cách Quân Tử thành rất xa, sau khi quyết định trồng thử ở A Lý Hương, Phó Vô Thiên liền truyền tin cho hắn, kêu hắn chở mầm mống cây đay tới A Lý Hương bảo tồn cho tốt.
An Tử Nhiên đã từng dặn dò cần rất nhiều mầm mống, cho nên Quản Túc kêu người cướp đoạt rất nhiều, đầy tràn mấy thùng lớn, mặc dù có chút mầm móng ở trên đường liền hư, nhưng may mà phần lớn đều được bảo tồn rất tốt.
Mới về Quân tử thành lại phải rời đi, Quản Túc liền trực tiếp kéo Thiệu Phi dám cười nhạo hắn làm culi, sau đó nghênh ngang mà đi.