Đại Địa Chủ

Chương 99 : Bức họa

Ngày đăng: 17:02 18/04/20


Hai ngày sau, thẻ hội viên sòng bạc Thiên Long đã truyền ra khắp các tầng lớp thượng lưu ở Quân Tử thành.



Theo thẻ hội viên được phơi bày còn có sự tồn tại của tiểu lâm viên, để tăng lợi thế, An Tử Nhiên đem tin tức trong tiểu lâm viên cũng có trò chơi mới truyền ra.



Đây là hắn trước kia đã tính toán tốt.



Nếu như là ưu đãi giống nhau, người giàu có ở Quân Tử thành chắc chắn sẽ không rút lui, đến lúc đó có thể liền thực sự bị khai trừ giống như cửu đại sòng bạc đã đoán, nhưng là có trò chơi mới lại bất đồng.



Trong Quân Tử thành, hiện tại người nào mà không biết trò chơi quân bài trong sòng bạc Thiên Long có bao nhiêu náo nhiệt.



Đổ khách bị quân bài hấp dẫn không chỉ là người bình thường trà trộn vào sòng bạc, nguyên bản một vài người không có hứng thú với đánh bạc, cũng đều biểu hiện hứng thú với trò chơi bài, cũng có một ít người chưa bao giờ bước chân vào sòng bạc, cũng vì vậy mà phá lệ.



Bất quá đây chỉ là một trong nhiều lí do, chân chính làm bọn họ không hề ngăn cách tiếp nhận từ khi bắt đầu nhưng thật ra là kết cấu của sòng bạc.



Sòng bạc Thiên Long không chỉ có bên trong rộng lớn, hơn nữa bố trí độc đáo mới lạ, mỗi căn phòng nhỏ đều tách biệt nhau, lại có màu xanh lá cây làm nền, cho nên không giống các sòng bạc khác đi vào liền cảm thụ được một bầu chướng khí mù mịt, tâm tình thoáng cái thay đổi.



Hiện tại, trò chơi bài đã truyền khắp Quân Tử thành, dựa vào có nó, mọi người không khỏi đối với trò chơi mới trong tiểu lâm viên vô cùng hiếu kỳ.



Tiểu lâm viên có phong cách tao nhã, rất mới mẻ, cũng có những người chơi qua trò chơi thật khá, sau khi vừa lúc nghênh đón một loại chơi mới đã muốn truy cầu hưởng thụ sinh hoạt mới mẻ dễ chịu của phú thương và quý tộc, bởi vậy ngày đầu tiên tuyên bố thẻ hội viên thì đã có mười mấy phú thương trực tiếp làm một tấm thẻ vàng.



Bởi vì mới vừa khai trương sòng bạc, để thu hút khách hàng, An Tử Nhiên cố ý hạ thấp yêu cầu, một tấm thẻ vàng năm trăm lượng, có thể sử dụng một năm, một năm sau nếu như còn muốn sử dụng, như vậy lại giao năm trăm lượng.



Cái giá tiền này nghe phi thường đắt, thế nhưng đối đại bộ phận phú thương Quân Tử thành mà nói, vẫn còn trong phạm vi thừa nhận, muốn nói chỗ nào có nhiều phú thương nhất, không phải Quân Tử thành thì không còn chỗ nào khác, trừ cái đó ra, An Tử Nhiên còn để cho người thả vài tin đồn, nếu như trong năm nay làm thẻ vàng hay thẻ bạc đều có giảm giá, sang năm sẽ tăng gấp đôi.



Việc này không thể nghi ngờ rất rõ rệt.
Thiếu niên tốc độ vẽ rất nhanh, hai người chỉ chờ một khắc(15 phút), một bức họa đen liền xong.



Nam tử tuấn lãng nhìn thoáng qua, công lực của người vẽ rất cao, hầu như cùng chân nhân không sai chút nào, hoàn toàn không cần lo lắng một ngày kia sẽ không nhận ra.



Tiếp theo nam tử tuấn lãng ứng trước hai trăm năm mươi lượng tiền đặt cọc, chi xong, hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, liền hỏi: “Nếu như ta đột nhiên đổi ý không muốn làm thẻ vàng nữa, bạc của ta còn có thể cầm trở về sao?”



Thiếu niên vẽ tranh nhìn hắn một cái, thần sắc một chút ngoài ý muốn cũng không có, hiển nhiên không phải là lần đầu tiên có người hỏi vấn đề này, hắn trả lời: “Công tử có nói, nếu như ngài hiện tại đổi ý, ngài chỉ có thể cầm lại hai trăm lượng.”



“Vì sao chí có hai trăm lượng?” Nam tử tuấn lãng hỏi.



Thiếu niên chỉ vào bức tranh mình vẽ xong nói: “Công tử cho rằng, tiểu nhân vẽ bức họa này như thế nào?”



Nam tử tuấn lãng lại nhìn một chút: ” Bức tranh của các hạ kỹ nghệ cao cực kỳ, bút pháp thành thạo, bức tranh sinh động, tại hạ đã gặp qua rất nhiều bức tranh của người khác vẽ, các hạ xứng đáng tiến vào hàng ngũ trước năm.”



Thiếu niên vẽ tranh nở nụ cười: “Tại hạ vẽ một bức tranh năm mươi lượng.” Nụ cười của hắn rất tự tin.



Nam tử tuấn lãng vốn muốn nói thật đắt, thế nhưng nghĩ đến điều chính mình vừa nói, này nếu như nói ra chẳng phải là đánh vào mặt mình sao, nhất thời bật cười, chiêu này đủ cao, hắn là tâm phục khẩu phục, bất quá càng như vậy, hắn càng đối với người phía sau điều khiển sòng bạc Thiên Long cảm thấy hứng thú.



Sau khi hai người đi, thiếu niên đem hai ba mươi bức họa mà hắn vẽ giao cho một hạ nhân, để cho hắn đưa đi.



Nhiều bức họa như vậy, thế nhưng thiếu niên lại không có vẻ uể oải, mấy ngày trước, hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến bức họa của mình có thể bán được năm mươi lượng.



Hắn có thể có thành tựu của ngày hôm nay, đây hết thảy đều phải cảm tạ người kia.