Đại Đường Song Long Truyện
Chương 404 : Hạnh trung phó xa
Ngày đăng: 13:17 19/04/20
Ngoại Tân quán nằm ở phía tây Hoàng thành, chỉ cách Hoàng thành có một con đường kêu là An Hóa đại nhai. Nó gồm có tổng cộng mười viện, mỗi viện đều có khuôn viên riêng, bao gồm hàng chục tòa kiến trúc lớn nhỏ, chiếm một diện tích rộng lớn.
Do gần đây tuyết rơi rất đậm, các mái nhà đều phủ một lớp tuyết dày, cả cây cối cũng kết thành băng tuyết, đối với việc dạ hành trên cao thật sự bất lợi phi thường, đêm nay lại càng khó khăn hơn. Toàn bộ khuôn viên của Ngoại Tân quán được trang trí đèn hoa, nhiệt náo suốt đêm, ánh đèn sáng rỡ như ban ngày, muốn thần bất tri quỷ bất giác mà đột nhập, e chỉ là si tâm vọng tưởng.
Diệu thủ dịch dung thuật của Lôi Cửu Chỉ đã biến Từ Tử Lăng, Khấu Trọng và Hầu Hy Bạch thành ba gã giang hồ thô bỉ. Mấy gã cứ quanh quẩn ở bên ngoài Ngoại Tân quán nơi đoàn sứ thần của Đông Đột Quyết tá túc đến hai vòng mà vẫn chưa tìm được cách nào để lọt vào trong. May mắn là trên đường toàn những người muốn xem nhiệt náo, bọn hắn cũng không dại gì mà gây chú ý khiến người ta nghi ngờ.
Cuối cùng ba người đành ngồi xuống tựa vào một tượng thú bằng đá ở hai bên cửa tân quán, nhìn nhau cười khổ.
Tiếng cổ nhạc vang lừng vẫn vọng lại từ phía Hoàng cung. Lúc này đã là giữa giờ Hợi, chỉ còn hơn nửa giờ nữa là đến giao thừa, trên đường khắp nơi đều bắn pháo hoa, đốt pháo nổ, người người phấn khởi tham gia nhiệt náo, đón mừng năm mới. Một bộ phận bắt đầu tiến về phía bờ sông để xem vũ điệu trục quỷ, hy vọng hưởng được chút khí cát tường và một năm mới bình an.
Khấu Trọng lấy bản đồ tân quán mở ra nhận xét:
- Nếu chúng ta đột nhập từ phía tường ở hậu viện, có thể dựa vào khu vườn phía Đông Bắc làm bình phong yểm hộ, nhưng sau đó thì bước thêm một bước cũng khó khăn, trừ phi chúng ta định đánh lớn một trận.
Từ Tử Lăng lắc đầu:
- Đó là hạ hạ chi sách, đánh lớn một trận với chúng ta chỉ có hại vô ích.
Hầu Hy Bạch nói:
- Đối với chuyện giết Triệu Đức Ngôn mà nói thì cơ hội đêm nay thật hiếm có. Ít nhất chúng ta đã biết Khả Đạt Chí, Khang Sao Lợi cùng bọn tay chân Đột Quyết có thân phận địa vị đều đã tới Hoàng cung dự yến cả rồi.
Khấu Trọng cười khổ:
- Đó gọi là người thông minh thì khiến bọn ngốc làm thay cho mình. Loan yêu nữ hiện tại thật đã dắt mũi chúng ta rồi đó.
Hầu Hy Bạch liền đề nghị:
- Giờ chúng ta thử tới hậu viện xem sao, nếu không có cơ hội đột nhập thì ai về nhà nấy mà ngủ vậy.
Khấu Trọng và Từ Tử Lăng hết cách liền đồng ý, cả bọn vòng một vòng ra phía hậu viện, con đường này rất nhỏ, không nhiệt náo giống như đường lớn ở ngoài kia, lâu lâu mới thấy một người đi lại.
Bỗng nhiên cửa hậu viện hé mở, một bóng người đội mũ sụp xuống che kín cả mắt âm thầm lén lút lách qua cửa, rồi hoà vào dòng người mà đi.
Khấu Trọng và Từ Tử Lăng đồng thời chấn động.
Hầu Hy Bạch chỉ kịp nhìn thấy thân ảnh phía sau của người đó, bèn hỏi:
- Ai thế?
Khấu Trọng song mục đột nhiên lộ ra sát khí mãnh liệt, trầm giọng nói:
- Hương Ngọc Sơn!
oOo
Ba người đứng ở phía đông của kênh Vĩnh An, cùng nhìn theo con thuyền nhỏ chở Hương Ngọc Sơn đi ra giữa dòng cập vào một chiến thuyền lớn. Lúc này trong kênh Vĩnh An, thuyền lớn thuyền nhỏ có đến hàng nghìn, thuyền nào cũng treo đèn kết hoa, phản chiếu xuống mặt nước lấp loáng, muốn tìm cách lẻn lên thuyền địch thật muôn phần khó khăn.
Khấu Trọng nhíu mày hỏi:
- Cuối cùng thì thuyền đó là của ai? Hương Ngọc Sơn tới Trường An để làm gì nhỉ?
Hai gã kia đương nhiên không có đáp án, mục quang của Từ Tử Lăng quét qua những người đang tham gia nhiệt náo ở bờ sông, nói:
- Vô luận mạo hiểm thế nào, ta cũng phải dò xem Hương Ngọc Sơn đến đó gặp ai. Chỉ cần có thể tiếp cận, chui xuống đáy thuyền, ta sẽ có cách nghe xem Hương Ngọc Sơn nói những gì.
Hầu Hy Bạch le lưỡi nói:
- Tử Lăng quả là lợi hại, bất quá khi ngươi trồi lên mặt nước để hoán khí, rất dễ bị người khác nhìn thấy.
Mục quang của Khấu Trọng quét khắp thượng hạ du của con sông, cuối cùng dừng lại ở một con thuyền nhỏ đỗ gần bờ nói:
- Chỉ cần chúng ta đoạt lấy con thuyền nhỏ kia là có thể giải quyết chuyện đi lại lên xuống rồi.
Rồi gã vỗ vai Hầu Hy Bạch, cười nhẹ:
- Nếu Hương tiểu tặc không nói chuyện quá ba ngày hai đêm, ta và Lăng thiếu gia không cần phải trồi lên mặt nước để hoán khí đâu, đi thôi!
oOo
Hầu Hy Bạch nói:
- Thạch sư phụ có giải thích về mặt lý luận về đặc tính của Huyền Tẫn Xá Nữ pháp. Ông ta nói: "Huyền giả diệu dã , tẫn giả thị hữu sở thụ nhi năng sanh vật giả dã , thị thần khí chi căn , hư vô chi cốc , tu tại thân trung cầu chi bất khả vu tha”
(Tạm dịch:Huyền chính là huyền diệu, tẫn chính là có khả năng chứa đựng sinh vật, là gốc của thần khí, cũng là chỗ hư vô, chính là tu trong dục vọng, không thể nhờ vào việc khác)
Khấu Trọng ngưng thần lắng nghe một lúc lâu, nói:
- Vừa có nam nữ lại liên quan đến "thụ" và "sinh", có khả năng là chỉ chuyện nam nữ giao hợp. Ài! Nghĩ nhiều vô ích, lên thuyền mà xem thôi.
Từ Tử Lăng hỏi lại:
- Thế con thuyền nhỏ này làm sao đây?
Khấu Trọng đáp:
- Đằng nào nó cũng đã đắc tội với chủ nhân rồi, nhấn chìm nó là xong chuyện.
Từ Tử Lăng liền vận lực vào song cước, tống xuất ám kình, ấn nhẹ bàn chân, tức thì con thuyền từ từ chìm xuống. Hầu Hy Bạch không giấu nổi vẻ ngạc nhiên:
- Tử Lăng thật sự công lực đại tiến, ta đã hiểu tại sao cả Hoảng Công Thác cũng phải bại dưới tay ngươi.
Khấu Trọng lại áp tai vào thân thuyền nghe ngóng, bỗng nhiên cả người bay lên cao, Hầu Hy Bạch còn đang dõi theo thì gã đã sử dụng thủ pháp chấn cho cửa sổ mở ra rồi chui người vào, động tác mẫn tiệp linh hoạt như quỷ mị.
Lúc này nước cũng tràn vào mạn thuyền nhỏ.
Khấu Trọng ở bên trên ló đầu ra khỏi cửa sổ, ra dấu hiệu “an toàn”.
Từ Tử Lăng nói:
- Mời Hầu huynh lên trước.
Hầu Hy Bạch dán mình vào thân thuyền bò lên, chui vào trong phòng hội hợp với Khấu Trọng.
Khấu Trọng lúc này đã thụt đầu vào, đóng cửa lại, hạ giọng nói với Hầu Hy Bạch đang đứng bên cạnh:
- Thuyền này chia thành ba tầng, tầng đáy dùng để chứa hàng và các vật dụng linh tinh, hai tầng trên là các phòng ngủ, khoang chính ở tầng giữa, tầng trên cùng là nơi bố trí hoa lệ nhất. Dương tiểu tử và Vinh yêu nữ nhất định phải ở một trong những phòng này. Nhìn kết cấu thì phòng rộng nhất kéo dài đến tận đầu kia hành lang, Bất Tử Ấn quyển của ngươi chắc là ở chỗ đó thôi.
Hầu Hy Bạch ngạc nhiên:
- Ngươi bất quá mới lên đây trước ta một chút, sao đã nhanh chóng tìm hiểu được nhiều chuyện thế.
Khấu Trọng nói:
- Đó là chỗ lợi của việc ngồi thuyền nhiều, đi đi lại lại cũng không ra ngoài vài chủng loại quen thuộc.
Lúc này có người đi bên ngoài cửa, nghe kỹ thì chỉ là hai nha hoàn thôi, thấy một ả thở dài nói:
- Tân xuân giai tiết, tự nhiên lại bị giam hãm ở trên cái thuyền này nhìn người ta nhiệt náo. Nếu chúng ta còn ở Lạc Dương, tối nay sẽ vui vẻ lắm đây!
Tiểu tỳ kia nói:
- Để người khác nghe được xem ngươi làm sao. Xuống xem Tạ thúc làm xong canh sâm chưa đi? Sau đó có thể lên mặt thuyền mà xem pháo hoa.
Tiếng bước chân xa dần.
Từ Tử Lăng lúc này đã đến sau lưng hai gã, nhíu mày hỏi:
- Nếu bọn chúng đang luyện cái gì “Xá Nữ đại pháp”, sao lại còn khiến nhà bếp nấu canh sâm làm gì?
Khấu Trọng âm thầm tính toán, hốt nhiên mở cửa phòng, khẽ khàng bước ra.
Hầu Hy Bạch còn đang kinh hãi thì Từ Tử Lăng vỗ vai gã, cùng Khấu Trọng đi ra ngoài.
Hầu Hy Bạch không còn lựa chọn nào hơn, đành phải cùng Khấu Từ hai người ra khỏi phòng. Bỗng nhiên y cảm thấy tối nay có hành sự thành công hay không, phải trông vào tài trộm gà bắt chó của hai gã, để xem có phải cao minh như Khấu Trọng khoác lác chăng.
(