Đại Đường Song Long Truyện

Chương 721 : Phân hóa ly gián

Ngày đăng: 13:21 19/04/20


Phong Đức Di nghe xong câu chuyện của Từ Tử Lăng, trầm ngâm một chút, rồi nhận xét:



- Việc các ngươi giả làm Tư Đồ Phúc Vinh thì không có vấn đề gì ngoài chuyện liên quan đến Thạch Chi Hiên, vì cho đến hiện tại chưa có ai tỏ ra nghi ngờ cả. Có điều cần phải đặt ra các kế ứng biến để khi bị phát hiện còn có thể nhanh chóng trốn chạy.



Ông ta nói tiếp:



- Kiến Thành và Nguyên Cát sẽ lần lượt trở về trong vài ngày tới. Lý Uyên đã từng giận dữ với việc lần lữa của Tần vương, nhưng cũng không còn cách nào khác. Tướng ở bên ngoài, quân mệnh có thể không theo, huống chi Đỗ Phục Uy lăm le làm loạn, Tần Vương phải sắp xếp ổn thỏa mới trở về được, Lý Uyên cũng không cách gì quở trách. Nhưng việc này nhất định sẽ làm xấu đi mối quan hệ cha con của bọn họ, vì trước kia cũng đã có tiền lệ.



Từ Tử Lăng biết Phong Đức Di muốn nói đến chuyện Lý Uyên đã từng liên tục hạ chiếu ép Lý Thế Dân quay về Trường An sau trận Lạc Dương. Lúc đó nếu không phải do Lý Nguyên Cát đối đầu với Lưu Hắc Thát thất bại, phải nhờ cậy vào Lý Thế Dân, thì y có thể đã sớm chịu kết cục bi thảm rồi.



Phong Đức Di lại tiếp:



- Trong nội đình chỉ có Lý Thần Thông là ủng hộ Tần vương, ở ngoại đình có Tiêu Vũ và Trần Thúc Đạt. Nhưng bọn họ vì việc Lưu Văn Tĩnh bị xử tử mà trở nên sợ hãi. May mà ba người này đều là dạng trung nghĩa nên nếu biết được tình hình có biến chuyển ta tin là có thể thay Tần vương thuyết phục được họ.



Từ Tử Lăng lắc đầu:



- Phong lão thật không nên nhúng tay vào vì bọn Lý Thần Thông sẽ nghi ngờ rằng ngài thay Lý Uyên thử lòng bọn họ. Chỉ cần bọn ta biết được bọn họ là những người có thể mua chuộc được là đủ rồi.



Phong Đức Di gật đầu:



- Tử Lăng nói có lý, ta luôn được xem là người của phe ủng hộ thái tử.



Tử Tử Lăng hỏi:



- Bùi Tịch là kẻ như thế nào?



Phong Đức Di đáp:



- Hắn ta là cận thần của Lý Uyên, rất biết cách gió chiều nào theo chiều nấy, là kẻ xu nịnh Lý Uyên, đầu tàu trong phe ủng hộ Thái tử. Sau khi Lưu Văn Tĩnh bị xử tử, thế lực của hắn càng lớn mạnh, chuyên câu kết với Doãn Tổ Văn làm việc gian ác. Có lúc ta cũng không rõ tại sao kẻ không hề ngu ngốc như Lý Uyên lại dựa dẫm, tin tưởng vào bọn chúng.



Từ Tử Lăng nhớ lại việc Doãn Tổ Văn vì Lý Uyên mà an bài trò vui chơi tiêu khiển, trong lòng tự nhiên hiểu tõ, nhưng tạm thời không nói ra, gã hỏi:



- Vì sao Lý Kiến Thành không thấy được việc cấu kết với Đột Quyết như là cõng rắn cắn gà nhà, đối với hắn sẽ trăm hại mà không lợi.



Phong Đức Di mỉm cười:



- Ngươi dù có đem chuyện này đi hỏi Lý Thế Dân y cũng không có câu trả lời đâu. Đây thực ra là kế một ná hai chim của Lý Kiến Thành. Nếu Hiệt Lợi sang xâm lược, Lý Kiến Thành sẽ thừa cơ đại phá Lưu Hắc Thát, tâu lên Lý Uyên để cho y tự thân dẫn quân đi phá giặc. Hơn nữa thực lực của Đột Quyết quá hùng mạnh, Đường thất phải huy động toàn bộ tinh binh, kể cả Huyền Giáp tinh binh và các tướng ở Thiên Sách phủ của Lý Thế Dân cũng sẽ bị trưng dụng. Điều đó cũng giống như tước hết binh quyền của Lý Thế Dân, biến y thành một gã thất phu, tùy ý có thể giết đi.



Từ Tử Lăng nhíu mày hỏi:



- Lý Kiến Thành nếu có ý này sao còn trọng dụng Khả Đạt Chí, lại còn mời Tất Huyền đến Trường An nữa?


Trầm Lạc Nhạn nói:



- Việc Lý Kiến Thành giết Lưu đại ca của ngươi lại càng gây phản cảm cho hắn. Từ việc này cũng có thể nhìn ra được cách hành xử của hắn.



Khấu Trọng đồng ý:



- Việc giết Lưu đại ca là bất trí, để đại ca làm một chức quan nhỏ ở Trường An mới là thượng sách, như thế thì có thể hàng phục Sơn Đông mà chẳng cần tốn giọt máu nào.



Trầm Lạc Nhạn bảo:



- Việc sách động Ngụy Trưng cứ để cho ta, lúc nào có tin ta sẽ báo. Các ngươi đang ở đâu?



Khấu Trọng đáp:



- Tạm thời cứ để bọn ta đến tìm nàng thì thích hợp hơn.



Trầm Lạc Nhạn tức giận:



- Lần sau bảo Tử Lăng đến gặp ta, không thì ta chẳng thốt nửa câu đâu.



Khấu Trọng cười cầu tài:



- Chuyện này thì đương nhiên rồi, tiểu đệ cáo lui đây!



o0o



Từ Tử Lăng triển khai thuật dạ hành, nhô cao hụp thấp chạy về phía lối vào bí mật của Dương Công bảo khố ở kênh Vĩnh An.



Lúc này đã canh ba, đường phố vắng lặng không một bóng người, thỉnh thoảng vang lên tiếng chân của tuần binh. Lúc này trời đất lạnh lẽo băng giá mang vẻ yên tĩnh tiêu điều trước cơn biến loạn.



Từ Tử Lăng tăng tốc độ nhờ sự yểm trợ của cây cối bên tả ngạn kênh Vĩnh An. Chỉ cần gã tiến vào trong kênh rồi thì đảm bảo không ai có thể theo vết gã.



Chợt trong lòng phát sinh cảm ứng, gã vội vàng nấp sau một gốc cây.



Một bóng đen chợt hiện bên bờ đối diện rồi đột ngột biến mất, xẹt nhanh về phía Tây thị.



Từ Tử Lăng trong lòng chợt động, thuận tay bẻ một cành cây ném vào giữa sông rồi phi người rời bờ, chân điểm vào cành cây, mượn lực nổi nhỏ bé này để bắn mình qua bờ đối diện, đuổi theo hướng mục tiêu vừa biến mất.



Nếu gã không nhìn lầm thì kẻ đó phải là Tứ Xuyên Bàn Cổ An Long. Thân thể mập mạp của hắn chính là tiêu kí để nhận biết.



(