Đại Đường Tiểu Lang Trung
Chương 49 : Chuẩn bị đón Tết
Ngày đăng: 14:16 18/04/20
- Trước kia còn nghĩ họ kiếm cớ ì nợ, bị ta giục gấp mới vội vàng gom tiền trả, xem ra hôm nay thì đúng là cùng đường rồi, tình nghĩa bao năm, ta không dồn ép người ta quá mức. Làm người ấy, luôn cần để lại một phần tình nghĩa, không phải vạn bất đắc dĩ đừng quá đáng. Triệu Tam Nương ném hạt dưa vào miệng, nhai cái rắc, phì một tiếng nhổ bỏ ra, nhai nhân ngon lành: - Hơn nữa, ngươi có biết Nhị chưởng quầy Huệ Dân Đường tới làm gì không?
- Biết, mua phương thuốc của Quý Chi Đường, vừa rồi nói thế còn gì.
- Thế không phải xong sao, ngươi nghĩ mà xem, ở cái huyện này, Huệ Dân Đường mà nhận là hiệu thuốc thứ hai thì không ai dám nhận là thứ nhất. Ngươi đã bao giờ nghe nói bọn họ phải đi mua phương thuốc của người ta chưa, vậy mà hôm nay phải chạy tới Quý Chi Đường mua phương thuốc. Đừng nghe mấy lý lẽ rắm thối của ông ta, chỉ là vớt vát thể diện thôi, lại còn lợi dụng cái khó của người ta chèn ép, rõ ràng là thèm khát phương thuốc của người ta lắm, chỉ có điều ăn nói khó nghe, chọc giận người ta nên mới trở mặt. Ha, lão gia đó tưởng ta là phụ nhân ít học thì nghe không hiểu sao?
Đại hán vỗ đầu: - Chuẩn, chẳng lẽ Quý Chi Đường có bí phương gì đó thật?
- Nói thừa, nếu không có thì Huệ Dân Đường có bỏ thể diện xuống tới tận nhà thế không?
- Nhưng mà người ta bán không thành, vẫn chả có tiền, ích gì cho chúng ta.
- Ngươi chỉ biết, tiền, tiền tiền. Triệu Tam Nương phun vỏ hạt dưa vào hắn: - Tự suy nghĩ đi, không dựa vào nắm đấm sống mãi được đâu, phải dựa vào cái đầu.
- Hắc hắc, ta không phải sống bằng cái đầu à? Đại hán này là biểu ca của Triệu Tam Nương, họ Đồ, luyện chút võ công, nghe nói là Thiết đầu công, nên người ta gọi là "Đồ Thiết Đầu", là tên lưu manh, bình thường làm việc cho đổ trường, bảo kê thu nợ gì đó. Triệu Tam Nương từ nhỏ khôn khéo thông minh, hắn chỉ có cái sức trâu nên phục nàng lắm, nhiều lần vướng rắc rối toàn nhờ Triệu Tam Nương đầu óc nhanh nhẹn gỡ cho, nên chưa bao giờ lên mặt biểu ca, lâu dần thành ra quen bị phun hạt dưa vào người cũng chả giận.
- Đó không phải đầu, đó là óc heo. Triệu Tam Nương chanh chua nói:
Hồi Hương thấy cha mẹ tạm vượt qua khó khăn thì hơi yên tâm một chút: - Vậy để con cắt hoa dán lên cửa sổ đã rồi về, mùng 2 bọn con sẽ tới chúc Tết cha mẹ.
Hồi Hương đi cắt hoa, Lương thị dẫn Tả Thiếu Dương đi sắm đồ Tết. Vì đã là 30, phần lớn quán xá đóng cửa rồi, đi vòng quanh nửa thành mới kiếm đủ đồ cần mua. Ba thứ thịt, là thịt trâu, thịt lợn và thịt dê, mỏng như lá lúa vậy, Tả Thiếu Dương giơ lên tưởng chừng nhìn thấu qua được, có khi cho vào nồi nước là tan mất không nhìn thấy đâu, giá chẳng rẻ gì, có điề tượng trưng cho tam sinh tế tổ không thể thiếu được nên mẹ y mới cắn răng mà mua.
Ngoài ba "miếng thịt", hai mẹ con họ còn mua một túi bột mì đen, một bầu rượu, mấy cái bánh năm mới, một nắm củ tải to bằng bắp tay, một đôi nến đỏ, một thẻ hương, tiền giấy và pháo trúc và hai khối bùa gỗ đào mà sau này thay bằng câu đối tết, trên khắc tượng hai vị môn thần.
Bùa đào là thứ thời cổ đại dùng để trấn tà, rất cầu kỳ, nhưng với nhà nghèo chỉ là hai miếng gỗ, viết tên hai vị thần "Thần Đồ"," Úc Lũy", hoặc là khắc tượng, treo ở cửa cầu phúc trừ họa. Tới thời Ngũ Đại nó phát triển thành viết lên đó lời cát tường thay cho hai vị thần, rồi tới thời Tống biến thành câu đối Tết duy trì tới tận bây giờ.
Trước kia hai tấm bùa đào của Quý Chi Đường là chữ cát tường, "pháo nổ bình an, đón xuân năm mới.", cái này mỗi năm đổi một lần. Bài ( Trừ Nhật) của Vương An Thạch làm chứng cho điều này.
Bạo trúc thanh trung nhất tuế trừ Xuân phong tống noãn nhập Đồ Tô Thiên môn vạn hộ đồng đồng nhật Tổng bả tân đào hoán cựu phù.
....
Hết năm pháo nổ đón giao thừa Hơi rượu ấm nồng gió thoảng đưa Vạn hộ ngán nhà đều thắp sáng Bùa đào năm mới tiễn năm xưa.