Đại Đường Tửu Đồ
Chương 3131 : Mở đầu sắc dục trong cung
Ngày đăng: 20:29 18/04/20
Lý Lâm Phủ cười ha ha, dùng âm thanh thấp gần như không thể nghe thấy nói:
- Khải bẩm nương nương, tiểu mỹ nhân trên bức tranh vẽ treo trong phòng thái tử Lý Anh chính là ---- chính là nương nương!
Võ Huệ Phi thốt nhiên biến sắc, đột nhiên nâng người, vung ống tay áo dài hoa lệ rực rõ, xẹt qua gương mặt hiện lên nụ cười cổ quái của Lý Lâm Phủ, quát lên:
- Lý Lâm Phủ, ngươi thực càn rỡ! Dám khinh nhờn bổn cung!
Lý Lâm Phủ thản nhiên cười, cúi người thi lễ:
- Nương nương ---- thần sao dám khinh nhờn nương nương? Chẳng qua, những câu thần nói đều là sự thật, nương nương không tin, thần cũng không có cách nào.
Võ Huệ Phi hít sâu một hơi, chậm rãi ổn định tâm thần phẫn nộ và khiếp sợ, cắn chặt răng:
- Lý Lâm Phủ, mưu hại bổn cung và thái tử, ngươi cũng hiểu rõ, đây chính là tội chết giết chín họ!
- Chuyện tư mật thế này, vốn là chỉ nói với một mình nương nương, nương nương trị tội thần như thế nào?
Lý Lâm Phủ trào phúng cười:
- Mời nương nương bình tĩnh nghĩ lại, có phải những năm gần đây thái tử có mang tâm tư khác với nương nương hay không? Hình như có chút không giống? Cái gọi là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, nương nương không ngại nghĩ lại.
- Trẫm tự có chủ trương, các ngươi không cần nhiều lời. Trẫm nên lựa chọn nhân tài cho triều đình, cho dù vất vả một chút cũng là theo lẽ thường phải làm. Cũng được, Trương Cửu Linh, ngươi giúp đỡ Lý Lâm Phủ sắp xếp việc này đi, nhớ kỹ lời trẫm nói, phàm là người báo danh đều phải đưa vào, không thể bỏ qua một người, hiểu chưa?
Trương Cửu Linh và Lý Lâm Phủ cùng khom người kêu lên:
- Chúng thần tuân chỉ.
- Đi thôi, trẫm mệt mỏi, trẫm phải nghỉ một lát.
Lý Long Cơ thuận tay đưa mấy thánh chỉ sớm đã bao kín trên bàn cho Lý Lâm Phủ:
- Truyền ý chỉ trẫm, từ hôm nay trở đi, mở lại chế cử, phàm là sĩ tử Đại Đường, bất luận xuất thân, không phân biệt nhà cửa, chỉ cần người có tài học, đều có thể tham gia.
Một đám thần tử chia làm hai nhóm, bước trên đường cung điện âm u hiu quạnh. Tình cảnh này nhìn qua có chút quỷ dị, một hàng năm người, Trương Cửu Linh dẫn đầu, mà một hàng, cũng chỉ có một người, chỉ có Lý Lâm Phủ. Đám người Trương Cửu Linh khinh thường liếc Lý Lâm Phủ một cái, chào hỏi qua lại với nhau, mà Lý Lâm Phủ không coi ai ra gì đi nhanh tới, trong mắt lóe ra một hào quang trào phúng.
Mặc dù Lý Lâm Phủ trong triều cũng không cô đơn, nhưng dù sao thời gian hắn đăng đường bái tương ngắn ngủi, cấp bậc thân tín hắn sắp xếp đều thấp, trước mắt là không có tư cách tiến vào ngự thư phòng của hoàng đế nghị sự, nhưng Lý Lâm Phủ lại có tin tưởng vô cùng mãnh liệt, hắn tin tưởng, trong tương lai không xa, bóng dáng một nhóm các đại thần thông thái rởm bên trái sẽ vĩnh viễn rời khỏi triều đình Đại Đường.
Sắc trời dần dần âm u, nhiều đám mây đen chậm rãi bay tới, che khuất bầu trời cung điện Đại Đường. Cuồng phong gào thét, đất đá mù trời, ầm ầm! Từng tiến sấm rền vang lên, tia chớn chói mắt thật lớn, bổ xuống, xẹt qua mái cong tầng tầng của cung điện Đại Đường, dừng lại trên bầu trời Đông Cung, từng đường lấp lóe quỷ dị.
Áp lực và âm trầm không gì sánh nổi chấn động trong lòng các trọng thần Đại Đường, Trương Cửu Linh nâng đôi mắt mờ, thở dài một tiếng:
- Các vị, bão táp sắp tới…