Đại Đường Tửu Đồ
Chương 3151 : Ảnh Tử và mật chỉ (thượng)
Ngày đăng: 20:29 18/04/20
Tiêu Duệ ngạc nhiên:
- Nương nương, Tiêu Duệ không biết nương nương…
Lý Nghi vội vàng đứng dậy tiến tới nhẹ nhàng đấm bả vai cho Võ Huệ Phi, cười nói:
- Mẫu phi à, Tử Trường nhà con mặc dù có chút tiền, nhưng không đến mức làm cho Thọ Vương huynh để vào trong mắt chứ?
- Quả nhiên là nữ sinh hướng ngoại à, mới thành hôn mấy ngày mà đã bắt đầu nói chuyện giúp người ngoài.
Võ Huệ Phi thở dài một tiếng, lạnh lùng liếc Tiêu Duệ:
- Tiêu Duệ, con biết rõ bổn cung có ý gì, nhưng con vẫn ra sức giả bộ khước từ bổn cung. Có phải con cảm thấy được hoàng thượng tin tưởng, liền không đặt bổn cung vào mắt hay không?
Lời này vừa nói ra, ngay cả Lý Nghi cũng cảm thấy có chút nặng. Không nói cái khác, Võ Huệ Phi là mẹ ruột của Lý Nghi, luôn là trượng mẫu của Tiêu Duệ, trưởng bối danh chính ngôn thuận. Đến giờ phút này, Tiêu Duệ biết mình không thể giả bộ được nữa, hắn cười khổ khom người nói:
- Tiêu Duệ không dám.
- Nếu không dám, con cần gì phải giả bộ?
Võ Huệ Phi nghĩ. Tiêu Duệ dù sao cũng là con rể mới, hắn dường như cũng không có lý do gì đối nghịch với mình, sắc mặt liền có chút dịu xuống.
- Nương nương à. Theo ý kiến của Tiêu Duệ, hoàng thượng tuổi xuân đang thịnh, trước mắt còn không có lòng lập thái tử ---- Tiêu Duệ đề nghị hay là nương nương tạm gác lại ý niệm này… Nếu không, chỉ sợ hoàng thượng sẽ mất hứng ---- Về phần Tiêu Duệ, từ đầu đến cuối Tiêu Duệ đều là môn sinh thiên tử. Tiêu Duệ đã đáp ứng hoàng thượng, không tham dự bất cứ chuyện gì giữa các hoàng tử…
Tiêu Duệ nhỏ giọng nói, hắn tự nhủ trong lòng, ám chỉ này đủ rõ ràng đi? Nếu Võ Huệ Phi vẫn “nghe không rõ”, vậy chỉ có thể nói nàng quá mê muội nóng lòng.
Nhưng Võ Huệ Phi từ mười mấy tuổi đã tiến cung, hô phong hoán vũ trong cung 20 năm, sủng ái thủy chung không giảm, sao có thể là nhân vật bình thường. Lời này của Tiêu Duệ có thể nói là một lời làm tỉnh người đang mộng. Nhớ tới vị hoàng đế mình đang phụng dưỡng coi hoàng quyền như mạng kia, tính tình tâm cơ thâm trầm, nàng không khỏi âm thầm đổ mồ hôi lạnh toàn thân. Khua ống tay áo, che mặt lấy lại bình tĩnh, nàng mới chậm rãi nói:
- Tiêu Duệ, con nói có lý, là bổn cung quá mức chấp nhất.
Hóa ra, hóa ra hoàng đế vốn không có lòng lập thái tử. Hóa ra hắn muốn nắm hết quyền hành liên tục chiếm lấy ngôi vị hoàng đế ---- chẳng lẽ hắn còn muốn trường sinh bất lão phải không? Võ Huệ Phi không cam lòng nghĩ, không kìm nổi vẫn nói:
- Như vậy, ngươi có biết tại sao trẫm lại phải phong nặng thưởng nặng Bì La Các làm Vân Nam Vương?
- … Thần nghĩ rằng, hoàng thượng sắc phong Bì La Các làm Vân Nam Vương, quyết định giúp đỡ Nam Chiếu, làm cho Nam Chiếu chống đỡ sự xâm lược của người Thổ Phiên ở biên cảnh tây nam Đại Đường. Nam Chiếu vừa vặn ở giữa Đại Đường và Thổ Phiên, có Nam Chiếu trì hoãn, đối với Đại Đường mà nói ý nghĩa trọng đại.
Tiêu Duệ cúi đầu trả lời.
- Ánh mắt không tồi, trẫm quả nhiên không có nhìn lầm ngươi. Tiêu Duệ, khó được ngươi tuổi còn nhỏ đã có phần kiến thức này. Từ khi trẫm đăng cơ tới nay, dốc sức nâng đỡ Nam Chiếu thống nhất Lục Chiếu, kiềm chế người Thổ Phiên. Nhưng, nhưng trẫm lại có chút lo lắng …
Lý Long Cơ đang nói đột nhiên ngừng lại, thần sắc có chút nghiền ngẫm liếc Tiêu Duệ:
- Tiêu Duệ, ngươi có biết trẫm đang lo lắng cái gì?
Tiêu Duệ ngẩn ra, đột nhiên nhớ tới hoàng đế Đại Đường am hiểu và chủ trương “đạo chế hành”. Nghĩ nhĩ, liền trả lời:
- Hoàng thượng tất nhiên là lo lắng Bì La Các kia kiêu ngạo, Nam Chiếu thống nhất Lục Chiếu thế lực tăng cường chưa từng có, tương lai chắc chắn tạo thành uy hiếp với Đại Đường.
Lý Long Cơ ha ha cười:
- Khó được, khó được. Không sai, không sai!
Lý Long Cơ dừng cười, thản nhiên nói:
- Tiêu Duệ, loại lo lắng này không chỉ có trẫm, văn võ bá quan cả triều cũng đều dâng tấu với trẫm, muốn trẫm đề phòng Nam Chiếu độc bá tây nam, lo lắng Đại Đường nuôi hổ.
- Lúc này làm trẫm không ngờ chính là, Lý Lâm Phủ, Trương Cửu Linh những người này ngày thường chính kiến không hợp lần này lại cực kỳ nhất trí, quần thần đều nhất trí yêu cầu trẫm bố trí trọng binh tại tây nam. Trừ Đô Hộ phủ Diêu Châu và Đô Hộ phủ Nhung Châu ra, lại thiếp lập thêm Đô Hộ phủ ở Thái Hòa, trực tiếp đặt Nam Chiếu dưới quyền cai trị… Trẫm đang do dự trong lòng, ý kiến của ngươi như thế nào? Nói cho trẫm nghe một chút.
Tiêu Duệ trầm ngâm, trong lòng mặc dù có một cái nhìn, nhưng hắn lại khom người trả lời:
- Hoàng thượng, thần tuổi trẻ tài sơ học thiển, bậc đại sự nước nhà, thần không dám vọng ngôn!