Đại Đường Tửu Đồ
Chương 4154 : Ngắm chân thành đông nam
Ngày đăng: 20:29 18/04/20
Lý Đằng Không duyên dáng đứng ở nơi đó, một mực không nhìn đủ loại ánh mắt từ bên ngoài trông lại, chỉ có điều hai mắt sưng đỏ phát ra chút mong chờ mơ hồ nhìn chằm chằm Tiêu Duệ. Tiêu Duệ thở dài trong lòng một tiếng, thầm nghĩ cô bé này thật sự có cá tính ---- chính mình đối với nàng mặc dù có vài phần hảo cảm, nhưng loại hảo cảm này xa xa còn không đến cảm tình nam nữ…
- Tiêu Duệ, chàng vẫn không trả lời ta.
Lý Đằng Không nhanh chân chạy tới, chắn trước ngựa Tiêu Duệ.
Tiêu Duệ thở dài một tiếng, nhảy xuống ngựa, nhẹ nhàng kéo vạt áo tiểu nha đầu, hai người cùng nhau đi vào trong lương đình.
- Đằng Không tiểu thư. Nàng cần gì chấp nhất như thế…
Tiêu Duệ xấu hổ cười.
- Không. Chàng trả lời ta, chàng đồng ý hay không?
Lý Đằng Không quật cường mím chiếc miệng nhỏ nhắn, sắc mặt có chút tái nhợt.
Tiêu Duệ ngồi trên lưng ngựa quay đầu nhìn lại. Thấy trong làn khói bụi dày đặc kia, Lý Đằng Không phóng ngựa trở về thành mà lệ ảnh dần dần bắt đầu trở nên mơ hồ. Tiêu Duệ không khỏi thở dài một tiếng, thầm nghĩ nàng còn là một đứa bé, có lẽ không cần bao lâu nàng sẽ quên mình đi. Là con gái thứ sáu được sủng ái nhất của Lý Lâm Phủ quyền cao chức trọng, nói vậy nàng rất nhanh sẽ có vô số người đăng môn cầu hôn.
Tiêu Duệ vung roi ngựa, nhìn mặt trời chói chang nắng hè nhô lên cao, thuận tay lau mồ hôi trên trán, cao giọng hô:
- Mau chóng khởi hành!
Roi ngựa vang lên, xe ngựa nhấp nhô, tinh kỳ phấp phới. Trên quan đạo từ Trường An đi đất Thục bụi mù nổi lên bốn phía, tiếng vó ngựa lao nhanh như khóc như bão.
Trong thành Ích Châu.
Trong hậu hoa viên nhà Chương Cừu Kiêm Quỳnh, Chương Cừu Liên Nhi si ngốc đứng trên lầu các, mắt nhìn đám mây phía chân trời đông nam. Bên tai truyền đến tiếng ve cuồng loạn kêu to không biết mỏi mệt, trong lòng ngày càng buồn bực bất an.
- Trước mắt, hoàng thượng coi trọng nhất đúng là Kiếm Nam Đạo. Không chỉ bởi vì Kiếm Nam Đạo giàu có và đông đúc, là trọng trấn thuế má của triều đình, cũng bởi vì Kiếm Nam Đạo ở xa phía tây nam, kiềm chế Thổ Phiên và Nam Chiếu. Nếu chẳng may Kiếm Nam Đạo thất thủ, làm cho người Nam Chiếu và Thổ Phiên tiến quân thần tốc, Đại Đường sẽ nguy.
Chương Cừu Liên Nhi ồ một tiếng, liền không nói nữa. Nàng không có hứng thú quá lớn đối với quốc gia đại sự này đó. Tâm tư trong bụng nàng hiện giờ đều bởi vì Tiêu Duệ sắp đến Ích Châu mà trở nên khẩn trương và lo sợ không yên. Nàng vừa hận Tiêu Duệ không thể lập tức xuất hiện trước mặt nàng, lại sợ hãi Tiêu Duệ giáp mặt ---- bởi vì, nàng không biết đối mặt với Tiêu Duệ như thế nào. Hết thảy những điều này lại lặp lại mấy ngày sau, đối với mình mà nói, không chừng lại là một hồi luyện ngục tình cảm.
Nàng đang u oán mà suy nghĩ tâm sự của mình, lại nghe Chương Cừu Kiêm Quỳnh nói:
- Tiêu Duệ phụng chỉ đi tuần Nam Chiếu, xem lễ Nam Chiếu Vương đăng vị đại điển. Ta cũng sẽ làm cho Tiết Độ Phó Sứ Tiên Vu Trọng Thông mang 1000 sĩ tốt tiến tới làm đặc sứ xem lễ của ta, cũng tiện đường bảo hộ Tiêu Duệ đi Nam Chiếu.
Chương Cừu Liên Nhi cả kinh, run giọng nói:
- Huynh trưởng, Tiên Vu Trọng Thông kia cùng Tiêu Duệ có hiềm khích. Huynh làm cho Tiêu Vu Trọng Thông đi Nam Chiếu với Tiêu Duệ, có thể hay không…
Chương Cừu Kiêm Quỳnh chẳng thèm ngó tới bĩu môi:
- Tiên Vu Trọng Thông kia tuy rằng âm hiểm giả dối, lại đầu phục Khánh Vương Lý Tông, nhưng hắn bất quá chỉ là một con chó săn mà thôi… Trước khác nay khác, ngày đó Tiêu Duệ bất quá chỉ là một bình dân dân chính. Mà Tiêu Duệ hiện giờ đã là tâm phúc thiên tử, phò mã công chúa, phụng chỉ khâm sai. Hắn xu nịnh nịnh bợ còn không kịp, sao dám sinh lòng ác ý? Sợ là cho hắn hai lá gan, hắn cũng không dám. Trừ phi, hắn không muốn mấy trăm tính mạng Tiên Vu gia của hắn.
Chương Cừu Liên Nhi nhíu mày, đối với lời huynh trưởng nói nàng có phần không cho là đúng. Tiên Vu Trọng Thông tự nhiên là tiểu nhân, giỏi nịnh bợ; nhưng chính bởi vì hắn là một tiểu nhân âm hiểm, mới càng nguy hiểm. Hơn nữa, hắn còn là một thương nhân không lợi ích không làm. Vì ích lợi, hắn bất kể điều gì cũng làm được.
Mẹ con huynh muội ba người đang tán gẫu trong sảnh, đề tài dần chuyển tới người Tiêu Duệ, còn nói một số ít chuyện nhà, đã thấy một người nhà báo lại:
- Hồi bẩm lão gia, Tiên Vu Trọng Thông đại nhân đến cầu kiến lão gia!
- Hắn tới làm gì?
Chương Cừu Kiêm Quỳnh nhíu mày. Mặc dù có chút chán ghét, nhưng Tiên Vu Trọng Thông dù sao cũng là Tiết Độ Phó Sứ Kiếm Nam Đạo kiêm Thứ Sử Ích Châu triều đình bổ nhiệm, là phó của hắn. Phó thủ đăng môn cầu kiến, hắn làm chủ quan nếu không gặp vẫn có chút không thể nói nổi.