Đại Đường Tửu Đồ

Chương 6341 : Bí mật của Ảnh Tử và Hồng Môn yến (1)‎

Ngày đăng: 20:33 18/04/20


‎‎‎Tiêu Duệ nhíu mày, sắc mặt tức thì trở nên âm trầm, thân ảnh kia đi tới trước một bước, đang do ‎dự tựa như muốn bước vào cửa. Người đó ngẩng đầu lên, một ánh mắt phức tạp và khuôn mặt tuyệt ‎mỹ chạm đập thẳng vào mắt hắn.







Cảm nhận được ánh mắt âm trầm của Tiêu Duệ, Dương Lan đôi mắt rưng rưng nước mắt.







‎- Dương Lan…



Tiêu Duệ lạnh lùng nói, đưa tay nắm lấy bả vai đối phương:



‎- Nói cho ta biết, đám nữ nhân các nàng rốt cuộc đang làm trò quỷ gì vậy?







Thân hình mềm mại của Dương Lan run lên, run giọng nói:



‎- Quân vương, gia không có… Mời quân vương đi theo nô gia.







Dương Lan nói xong, vùng vẫy thoát khỏi tay Tiêu Duệ, quay đầu bước ra ngoài.







Tiêu Duệ do dự một lát rồi đi theo, yên lặng đi theo phía sau Dương Lan, đi lên một chiếc xe ngựa đã ‎chờ sẵn ở cổng sau, người đánh xe vung roi chiếc xe lao đi vun vút.







‎....







‎...........







Ngoài dự liệu của quần thần Đại Đường, Trung Vương Lý Hanh, kẻ được Lý Long Cơ phái đến Kiếm ‎Nam đốc quân không ngờ mang theo vài tên hộ vệ quay trở về Trường Thành, mà càng khiến cho người ‎ta ngoài ý muốn đó là, ngày đầu tiên hắn trở lại Trường An lập tức tiến cũng bái kiến hoàng đế Lý Kỳ, tỏ ‎vẻ thần phục.







Hắn khiêm tốn và cúi mình như vậy ngược lại khiến cho Lý Kỳ có chút khó xử. Sau khi an ủi hắn vài câu, ‎thậm chí y còn cùng hắn đi bái kiến thái thượng hoàng Lý Long Cơ.







Mặc dù Lý Long Cơ bị giam lỏng trong thâm cung, suốt ngày chỉ xem ca múa và uống rượu, thỉnh ‎thoảng còn diễn kịch mua vui trong ngự hoa viên, nhưng ánh mắt của lão vẫn không rời khỏi triều đình ‎Đại Đường. Trơ mắt nhìn Tiêu Duệ thi hành tân chính, sự tức giận của Lý Long Cơ không cần nghĩ cũng ‎có thể biết được.







Ở bên ngoài cửa của tẩm cung nơi Lý Long Cơ ở, Lý Kỳ và Lý Hanh mơ hồ nghe được tiếng đổ vỡ của ‎đồ vật và tiếng gầm gừ già nua của Lý Long Cơ. Lý Hanh mặt không đổi sắc, bước chân không dừng lại, ‎Lý Kỳ nhưng lại thoáng dừng lại.







Người khác có thể không biết tình huống gần đây của Lý Long Cơ, nhưng hắn thì biết rất rõ. Từ sau khi ‎thoái vị, tính tình của Lý Long Cơ trở nên thô bạo vô cùng, động một chút liền trút giận lên người đám ‎thái giám, trong mấy tháng ngắn ngủi, thái giám phục vụ thái thượng hoàng đã đổi vài lượt. Hơn nữa có ‎vài tên tay chân không được lanh lẹ không ngờ bị Lý Long Cơ phái người tươi sống đánh chết.







Những lúc như vậy, cho dù là Cao Lực Sĩ, kẻ luôn trung thành bên cạnh Lý Long Cơ, cũng cảm thấy kinh ‎sợ, không lúc nào là không cảnh giác.







Lý Kỳ hiểu rằng đây là Lý Long Cơ phát tiết lửa giận chuyện hắn đoạt quyền, nhưng Lý Kỳ lại không thể ‎ý, để mặc cho lão làm loạn trong cung.







Trong lúc đang suy nghĩ thì nhìn thấy Lý Hanh đã bước lên bậc thang. Lý Kỳ lấy lại bình tĩnh, trong vòng ‎vây của một đám thái giám, cũng bước vào trong cung.







‎- Hoàng thượng giá lâm!




Dương Lan ngượng ngùng cười:



‎- Quận vương sao lại nói như vậy, đây là chuyện nô gia nên làm mà… Phụ thân ta trước khi đi để ta ‎chuyển cáo với Quận vương, người đã nản lòng thoái chí, sau khi âm thầm cứu Ngọc Chân điện hạ, ‎người vĩnh viễn ẩn cư nơi thâm sơn không xuất thế nữa…







Tiêu Duệ thở dài:



‎- Như thế cũng tốt… Dương Lan, ngày mai, nàng bảo vệ Ngọc Chân đi trước Tây Vực, đi đến nơi đó ‎dựa vào Vương A Đại, đây là thư của ta, kính nhờ nàng!







Dương Lan gật đầu:



‎- Xin Quận Vương yên tâm, nô gia dù mất mạng cũng phải chu toàn bảo vệ Ngọc Chân điện hạ… Chỉ ‎là …







Dương Lan muốn nói lại thôi.







Tiêu Duệ thần sắc bình tĩnh lại, đi tới nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay trắng mịn của Dương Lan, nhẹ nhàng ‎nói:



‎- Có lời gì nàng cứ nói với ta, tin tưởng ta, không bao lâu nữa chúng ta sẽ gặp lại.. .







Dương Lan trong lòng ấm áp, đây là lần đầu tiên người đàn ông trước mắt này dịu dàng với mình. Nước ‎mắt rưng rưng, nàng ngoan ngoãn tựa vào lòng ngực ấm áp của Tiêu Duệ, nằm trong lồng ngực Tiêu ‎Duệ thủ thỉ:



‎- Nô gia vẫn muốn ở bên cạnh bảo vệ quận vương… Thái thượng hoàng… Ảnh Tử…







Tiêu Duệ ngẩn người:



‎- Làm sao nàng biết Ảnh Tử? Chẳng lẽ…







Dương Lan buồn bã thở dài:



‎- Quận vượng, kỳ thật Ảnh Tử là lực lượng sát thủ mà phụ thân ta thay thế thái thượng hoàng âm thầm ‎bồi dưỡng mấy chục năm, bọn họ…







Nụ cười trên miệng Tiêu Duệ đột nhiên cứng đờ, cười lạnh nói:



‎- Nàng nói là, thái thượng hoàng muốn hạ độc thủ với ta?







Suy nghĩ một lát, Tiêu Duệ đột nhiên mỉm cười nói:



‎- Ta thật muốn nhìn xem, Ảnh Tử này…







Dương Lan có chút lo lắng thở dài nói:



‎- Quận vương, người nên cẩn thận một chút vẫn tốt hơn… Ảnh tử tổng cộng có 12 người…







Tiêu Duệ nhíu mày:



‎- Lan nhi, chẳng lẽ Ảnh Tử…‎