Đại Ma Vương
Chương 102 : Vơ vét cống phẩm của ác ma!
Ngày đăng: 03:51 19/04/20
Xem ra Tử Ma Nhãn này bên trong dường như chứa đựng lực lượng tà ác của ác ma Đạt Đạt Lạp. Còn miếng bịt mắt kia tựa hồ lại có chứa năng lực để phong ấn lực lượng đó. Phát hiện này làm Hàn Thạc cảm thấy vô cùng quái dị, hắn không ngừng xăm xoi miếng bịt mắt ngộ nghĩnh trên mặt của Tiểu Khô Lâu, cố tìm chút manh mối.
Chỉ là Hàn Thạc nhanh chóng nhận ra rằng mình đang uổng phí tâm sức. Tử Ma Nhãn được miếng bịt mắt che lại, hắn cố tìm cũng không phát hiện được bất kỳ điều gì dị thường. Trong phòng, ngoại trừ ngọc ngà, châu báu rải rác khắp nơi, cũng không còn gì khác khiến người ta phải chú ý. Hàn Thạc đợi tới lúc không cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm nào mới đứng dậy đi ra trước cửa, gọi lão mục sư của cự ma Sâm Lâm vào.
Lão mục sư sau khi đi vào, ánh mắt lập tức tập trung vào pho thạch tượng Đạt Đạt Lạp đã bị thiếu mất Tử Ma Nhãn rồi kinh ngạc hỏi:
- Cái này... chuyện gì xảy ra đây, tại sao không thấy Tử Ma Nhãn do Đạt Đạt Lạp đại thần lưu lại?
Hàn Thạc chỉ chỉ Tiểu Khô Lâu rồi mỉm cười giải thích:
- Cái con mắt kia đã được thế thân của Đạt Đạt Lạp đại thần tại nhân gian thu hồi lại, ngươi chẳng lẽ không thấy mắt trái của người đang mang miếng bịt mắt sao?
Nghe Hàn Thạc đề tỉnh, lão mục sư lúc này mới có phản ứng, ngạc nhiên đưa mắt nhìn Tiểu Khô Lâu. Sau đó lão lập tức quỳ mọp xuống tung hô:
- Chúc mừng Đạt Đạt Lạp đại thần. Tử Ma Nhãn là do tộc chúng ta luôn thủ hộ theo di nguyện của người. Hôm nay Tử Ma Nhãn đã trở lại với người, tộc chúng ta coi như là không có phụ với sự phó thác của người.
- Ngoại trừ Tử Ma Nhãn ra, các người còn có gì cần phải hiểu kính với Đạt Đạt Lạp đại thần không? - Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi nhìn chằm chằm lão mục sư hỏi.
Lão mục sư ngẩn người, nhíu mày cẩn thận suy nghĩ một chút rồi lắc lắc đầu nói:
(ưng thân nữ yêu: giống như Harpy laddy trong bài magic).
Ưng thân nữ yêu cùng với thâm thủy độc mãng đều là ma thú tam cấp. Nó có khuôn mặt của loài người nhưng lại không nói được tiếng người, trên thân thể quanh năm mang theo mùi tanh hôi, thích gặm thi thể của con người. Chỉ cần người nào bị nó để ý, sẽ không ngừng bị thăm dò, cho đến khi nào tìm được cơ hội thích hợp, sẽ đột nhiên bay vút đến đỉnh đầu của người đó, dùng mùi tanh hôi trên người của nó xông cho người đó hoa mắt choáng váng, rồi sau đó dùng móng vuốt sắt bén để bấu lủng xương đầu mà gặm.
Trong U Ám sâm lâm, bởi vì ưng thân nữ yêu có năng lực bay lượn rất nhanh, cho nên một khi bị nó để ý sẽ là một mối phiền phức lớn. Hàn Thạc thấy con ưng thân nữ yêu này để ý lấy mình liền sẵng giọng nhìn ưng thân nữ yêu đang khoanh chân trên trời, hừ nhẹ trong miệng rồi nói:
- Muốn chết à.
Nói xong hắn vẫn ngồi yên nướng cá chẳng thèm để ý tới ưng thân nữ yêu đang không ngừng thăm dò. Tiểu Khô Lâu cầm cốt đao bên cạnh có vẻ không an phận, tựa hồ định bay lên trời cao, kéo cái con ưng thân nữ yêu đáng ghét này xuống. Nhưng thấy Hàn Thạc vẫn an tĩnh nên nó tạm thời vẫn chưa manh động.
Vào lúc này, xa xa có vài bóng người từ từ xuất hiện. Mấy người này xem ra thuộc về một đoàn mạo hiểm giả trẻ tuổi. Bọn họ có ma pháp sư, cung tiễn thủ, chiến sĩ, tổng cộng sáu người. Cả đám nhìn ưng thân nữ yêu đang khoanh chân trên trời, trong miệng thấp giọng mắng chửi con ưng thân nữ yêu đáng ghét.
Hàn Thạc đang tập trung định đối phó ưng thân nữ yêu, nghe được tiếng mắng chửi trong miệng của bọn họ, đột nhiên ý thức được mục tiêu của con ưng thân nữ yêu này vốn là đám người kia. Chỉ là nó đột nhiên nhìn thấy mình chỉ có một người ở chỗ này, mới đột nhiên thay đổi mục tiêu, ý đồ muốn ăn thịt hắn trước.
Một tên kiếm sĩ trong nhóm ngửi được mùi cá nướng rồi phát hiện thấy Hàn Thạc, sau đó chỉ tiếp cho đồng bọn. Nhóm sáu người mạo hiểm giả có nam có nữ này liền chạy tới bên cạnh Hàn Thạc.
Đại Ma Vương