Đại Ma Vương
Chương 112 : Hợp lực trảm xà
Ngày đăng: 03:51 19/04/20
Thân thể xà phát quái từ trong đầm lầy dần dần hiện ra, Hàn Thạc lúc này mới thấy nó thực sự to lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn. Trên đầu xà phát quái nhung nhúc những tiểu xà to như thùng đựng nước, thân mình bọn chúng không ngừng uốn éo, khi duỗi ra có thể dài đến năm, sáu thước.
- Đến lúc rồi, ta thấy xà phát quái sắp rời đi săn mồi đó!
Nhờ Nguyên Ma, Hàn Thạc thấy được rất rõ ràng động tĩnh của xà phát quái, liền lập tức cảnh báo cho mọi người.
Liền sau đó một tiếng thét vang lên từ trong lòng hắn:
- Người xấu, người xấu, ngươi là người rất xấu!
Ngơ ngác một lúc, mọi người mới nhận ra tiếng thét đó là của nữ tinh linh xinh đẹp mà Hàn Thạc đang bồng. Nàng đã tỉnh táo trở lại, vẻ mặt hoảng hốt, vừa giãy giụa vừa không ngừng dùng nắm đấm nhỏ bé của mình mà đấm như mưa vào ngực hắn.
Hàn Thạc lập tức buông nàng ra, Lục Ma phong bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay, hai mắt lạnh lùng quan sát bốn phía, tìm kiếm một địa điểm thích hợp để đối phó xà phát quái.
- Ngươi… ngươi muốn gì?
Nữ tinh linh lúc này lại càng kinh hãi. Nàng nghĩ rằng Hàn Thạc muốn giết người diệt khẩu, bất giác lùi lại hai bước, trong tay đột nhiên xuất hiện ma pháp trượng, miệng niệm chú ngữ ma pháp, phát ra một đạo phong nhận lợi hại nhằm đầu hắn chém tới.
- Quỷ tha ma bắt ngươi đi, sao lại công kích ta?
Thân thể đồ sộ của nó bỗng chốc có sự biến hóa, xà phát đột nhiên bay khắp trời, tạo thành hơn trăm ngàn con tiểu xà cuồng vũ trong không trung, giống như những xúc thủ (xúc tu) dày đặc ngăn cản công kích của Đặc Lan Khắc Tư và Hàn Thạc.
Đấu khí màu trắng sữa của Đặc Lan Khắc Tư cùng Lục Ma phong của Hàn Thạc lao thẳng vào giữa đám phi xà. Chỉ thấy một màn huyết vụ giăng khắp nơi, những đoạn thân rắn bị chém nhỏ bay tán loạn, rơi xuống mặt đất kêu "lộp bộp".
Trong lúc cần kề với tử vong, xà phát quái cũng chỉ còn cách hy sinh một phần thân thể, thế công của hai người đồng thời bị cản lại, hoàn toàn không thể tiếp cận chỗ yếu hại của nó. Đám tiểu xà tuy bị chặt đứt trên mặt đất nhưng vẫn vặn vẹo di chuyển về phía Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư, tìm cách cắn vào thân thể bọn họ.
- Hừ, muốn chết! - Đặc Lan Khắc Tư hừ lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, nhưng không phải là thanh kiếm bản rộng đã bị Lục Ma phong đánh thủng trước đây.
Toàn thân hắn được bao phủ bởi đấu khí màu trắng, đi đến đâu thì nơi đó đất đá bay tán loạn, những tiểu xà đến gần hắn đều bị nổ tung, từ từ tiến thẳng về phía xà phát quái. Ở phía đối diện, một thân ảnh như thiểm điện bay tới, chính là hạt vĩ sư sớm đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước, duy trì tốc độ tương đương với Đặc Lan Khắc Tư cũng nhằm phía xà phát quái.
Hàn Thạc thì đứng bất động tại chỗ, nhắm mắt tập trung toàn bộ tinh thần điều khiển Lục Ma Phong. Chỉ thấy đám tiểu xà nhung nhúc trên đầu xà phát quái rít lên đau đớn rồi biến thành một mảng huyết vũ bay khắp trời. Lục Ma phong vô cùng sắc bén, không gì cản nổi, trong chốc lát đã khiến cho hơn một nửa đám xà phát trên đầu xà phát quái bị chém đứt.
Đám mạo hiểm giả đứng đằng xa, vừa thấy xà phát quái bị chặn mất đường lui, bây giờ lại bị trọng thương, đồng loạt từ phía sau dũng mãnh xông lên. Mọi người hợp lực cùng công kích. Lúc này Đặc Lan Khắc Tư và hạt vĩ sư vô cùng hung mãnh đã tiến sát đến trước mặt xà phát quái, Đặc Lan Khắc Tư hóa thành một màn đấu khí màu trắng, mỗi lần chạm vào đều chém cho xà phát quái huyết nhục bay tứ tung.
Còn hạt vĩ sự bản thân cũng là cao cấp ma thú tương đương, lại chiếm địa lợi nên cũng không có gì phải cố kỵ, nó thoải mái bay vòng quanh xà phát quái, lợi trảo sắc như đao nhọn để lại trên thân thể xà phát quái vô số vết thương sâu hắm lộ xương trắng hếu. Cho đến khi đám tiểu xà trên đầu bị Lục Ma Phong của Hàn Thạc chém đứt toàn bộ, xà phát quái đột nhiên trở nên vô lực phản kháng, thân hình đang vặn vẹo kịch liệt dần dần trở nên yên lặng.
Đại Ma Vương