Đại Ma Vương
Chương 114 : Biến cố trong đầm lầy
Ngày đăng: 03:51 19/04/20
Hàn Thạc dùng sức nhún mạnh vào nhánh cây mềm mại, lực phản hồi khiến cả người hắn bay lên không. Đợi đến khi hết đà rơi xuống lại dùng hai chân đạp mạnh vào thân cây, vút lên như tia chớp.
Lặp đi lặp lại vài lần như vậy, Hàn Thạc bay lên với biên độ càng lúc càng lớn, tốc độ cũng mỗi lúc một nhanh. Đoàn người kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, dường như cũng đang lên xuống theo nhịp chuyển động của hắn.
Cảm thấy tốc độ chuyển động đã lên đến tối đa, Hàn Thạc hô lớn:
- Angelina, chuẩn bị phát ra lệ phong thuật đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Dứt lời, Hàn Thạc đột nhiên biến đổi phương hướng, dưới tác dụng cực mạnh của lực quán tính, cả người đột ngột bay vụt đi về phía bờ đầm bên kia. Ngay khi rời khỏi cành cây, Hàn Thạc lấy cái tàu lượn thô sơ từ trong không gian giới chỉ ra khoác vào, thân hình hắn lúc này trông như mọc ra thêm một đôi cánh.
Cùng lúc đó, Angelina vẻ tràn đầy tự tin ngâm xướng một khúc chú ngữ, phát ra lệ phong thuật. Từ trong hư không nổi lên một cơn lốc mãnh liệt thổi Hàn Thạc trôi đi về phía đầm lầy.
Nếu không có tàu lượn, Hàn Thạc nhất định sẽ phóng ra như một tia chớp rồi sau đó có lẽ sẽ rơi tõm xuống một chỗ nào đó ở sâu bên trong đầm. Nhưng giờ đã có tàu lượn, thêm cả lệ phong thuật hỗ trợ nên hắn từ từ bay lướt một cách thần kỳ về phía trung tâm đầm lầy.
- Ôi trời ơi, hắn thật sự thành công rồi!
Ni Á reo lên, trên mặt hiện rõ vẻ không thể tin nổi.
Những người cùng quan sát khác cũng tỏ vẻ cực kỳ kinh ngạc, chỉ có Đặc Lan Khắc Tư còn giữ được tỉnh táo, vẻ mặt nghiêm túc mà thấp giọng nói:
- Khí độc ở chỗ trung tâm đầm lầy là mạnh nhất, thực vật ăn thịt người ở chỗ ấy cũng không dễ đối phó. Muốn trong khoảng thời gian ngắn tìm được trái Dagmar cũng không phải là dễ dàng, hy vọng hắn có thể thành công.
Nghe Đặc Lan Khắc Tư nói như vậy, mọi người mới chợt nhớ ra mục đích của Hàn Thạc lúc này không chỉ là vượt qua ao đầm mà quan trọng nhất là hái được trái Dagmar. Tất cả như bị dội cho một gáo nước lạnh, vẻ mặt mọi người lại trở nên nặng nề.
Mũi tên kia bị Hàn Thạc đánh bạt hướng đi một chút, nhưng lại đâm trúng vào chiếc tàu lượn, làm cho nó bắt lửa cháy bùng lên.
- Cẩn thận, hắn muốn thoát lên bờ đấy!
Có mười mấy người đứng trên bờ đầm đối diện, tất cả đều sẵn sàng chờ Hàn Thạc bay đến sẽ phát động tấn công. Quần áo bọn họ, người thì trông giống kiểu dong binh, kẻ thì giống như là tư binh của một đoàn đội nào đó, chức nghiệp gì cũng có.
Hàn Thạc trong lòng tràn đầy phẫn nộ, hận lúc này không thể đuổi tận giết tuyệt những kẻ đứng trước mặt đang gây cản trở. Những người này rõ ràng đã gặp may mới có thể đến được bờ đối diện bởi vì mấy người Đặc Lan Khắc Tư ở bờ bên kia cách xa nguyên cả cái đầm lầy rộng lớn. Hơn nữa bọn họ lại đang quá chú ý đến Hàn Thạc khiến cho tinh thần cảnh giác có chút lơi lỏng, nên không phát hiện ra sự tồn tại của đám người lạ này, cuối cùng đã để chúng đánh lén hắn.
Trái Dagmar sớm đã bị Hàn Thạc thu vào không gian giới chỉ. Hiện tại, Hàn Thạc bị trúng một mũi hoả tiễn cắm trên bắp chân rất đau đớn, tàu lượn đang dần dần cháy to lên làm hai ống tay áo Hàn Thạc cũng cháy sém, da thịt những chỗ đó đau nhức như dao cắt.
Tuy nhiên, Hàn Thạc cùng với tàu lượn đang bốc cháy vẫn tiếp tục giữ nguyên hướng bay về phía bờ đối diện. Trong khi bọn đánh lén, có mấy kẻ tiếp tục giương cung tên lên, muốn nhân cơ hội này bắn chết Hàn Thạc ngay trên không trung.
Thì đột nhiên vang lên tiếng hạt vĩ sư gầm gừ phẫn nộ, sau đó Hàn Thạc ngay lập tức thấy Đặc Lan Khắc Tư đằng đằng sát khí cầm kiếm xông thẳng vào đám người này. Ở đằng xa, Aphra cùng mấy mạo hiểm giả cũng phẫn nộ tới cực điểm, chạy nhanh về phía bờ đối diện.
Lúc này, Lục Ma Phong đã chém nát bàn tay do thổ hệ ma pháp sư ngưng tụ bùn đất tạo thành. Đến loạt tên tiếp theo, Lục Ma Phong cũng đã kịp trở về bên cạnh Hàn Thạc, chém tan nát những mũi tên liên tiếp bắn đến.
Hàn Thạc chịu đựng sự đau đớn đến cực điểm, da thịt hai cánh tay đã bị đốt cháy phần lớn, tóc cũng bị cháy sém mất một mảng. Hắn mang theo cừu hận thấu xương, cùng với tàu lượn đang bốc cháy rừng rực cuối cùng cũng rơi xuống trên bờ đối diện.
Xuống đến nơi, Hàn Thạc cầm mũi tên cắm ở bắp chân giật mạnh ra, sắc mặt lộ ra vẻ dữ tợn khủng bố, kiên cường đứng thẳng lên, ánh mắt lạnh lẽo thấu xương chiếu vào mấy kẻ đánh lén.
Đại Ma Vương