Đại Ma Vương
Chương 136 : Chênh lệch địa vị
Ngày đăng: 03:52 19/04/20
Hàn Thạc trợn tròn mắt đương trường, sau đó nhìn thấy lão nhân này đứng dậy đi tới. Vừa rồi lúc ngồi đó hắn thực sự không phát hiện ra, đến khi lão nhân đứng thẳng dậy, lập tức hiển lộ vẻ uy mãnh bất phàm, thân hình cao lớn, thoạt nhìn không có vẻ gì là tuổi già sức yếu.
Phoebe lén nhéo Hàn Thạc một cái, ý bảo hắn nhanh nói cái gì đó, bên kia Lawrence cũng đưa mắt ra hiệu cho hắn, tựa hồ thúc giục hắn nhanh nhận lỗi với lão.
Trông thấy lão nhân bước tới, Hàn Thạc cười khổ nói:
- Thính lực lão nhân gia ngài thực vẫn còn minh mẫn a, bất quá ta cũng không nói xấu gì ngài, chỉ muốn giúp ngài giới thiệu một người bạn già mà thôi.
- Ồ? Cái này cũng có chút ý tứ, không nghĩ ngươi có lòng hảo tâm thế.
Sau khi tới, lão nhân liếc hắn, cái nhìn làm hắn cảm thấy hơi phát lạnh, sau đó mới chỉ Phoebe, mỉm cười nói:
- Ngươi chỉ cô nương mĩ lệ này à, nếu như lời ngươi nói, ta sẽ rất mãn ý, ha ha!
Vừa nói xong, Hàn Thạc đang ngạc nhiên, sắc mặt Phoebe đã đỏ bừng lên, hung hăng nguýt hắn, tựa hồ trách hắn tự chuốc lấy hoạ.
- Không phải, vị cô nương đó với tuổi của ngài rõ ràng là không hợp, ta cho rằng lão nãi nãi này mới thích hợp với ngài. - Hàn Thạc trước mặt lão nhân này cảm thấy khí thế mình hơi bị áp chế, dường như để tránh thoát loại cảm giác áp lực đó, mới mở mồm nói lung tung không kiêng nể gì cả.
Lawrence bên kia thoạt nhìn hơi lộ vẻ lo lắng, liên tục đánh mắt với Hàn Thạc, thế nhưng vẫn chậm một chút, hắn đã nói ra hết.
- Không được giáo dục, không có mắt nhìn, ta thế nào lại xứng với lão già kia. Ngươi có phải là hiềm không muốn sống nữa hay không?
Valerie cực kỳ phẫn nộ, hung ác trừng mắt với Hàn Thạc rít lên, lại còn theo đó trợn mắt nhìn lão nhân.
- Tiểu tử, ngươi nhất định là nói giỡn rồi. Tuổi ta mặc dù không nhỏ, nhưng rõ ràng vị nữ sĩ này lớn tuổi rồi a, ta thấy bà ta với gia gia đã qua đời của ta mới gọi là xứng đôi vừa lứa. - Lão nhân nghe thấy Valerie mắng mình, liền vui tươi hớn hở phản kích lại ác độc.
"Tuổi bà ta đã cao rồi", nói như vậy là đã giễu cợt thẳng thừng Valerie không đúng tí nào. Những lời này vừa ra khỏi miệng, Valerie giận đến cơ hồ thất khiếu bốc khói, lập tức hầm hầm nhìn lão nhân, căm tức quát:
- Cái thứ lão bất tử ngươi, dám nói ta như vậy.
- Yên tâm đi, Hahn lão tiên sinh không phải là nhân vật không phân biệt đúng sai, ông ấy sẽ không làm khó các ngươi, ta có thể bảo đảm. Vũ hội đã bắt đầu, các ngươi cứ hưởng thụ cho thoải mái đi. - Sau khi Ibra rời đi, Lawrence mỉm cười nói với Hàn Thạc cùng Phoebe.
- Ừm, biết rồi sư huynh.
Phoebe mỉm cười, nói xong liền kéo Hàn Thạc, rất tuỳ ý nói:
- Đi thôi, bồi ta khiêu vũ.
Hàn Thạc đực mặt ra, hơi kinh hoảng nói:
- Thôi xong, ta không biết nhảy gì cả đâu!
Phoebe ngẩn ra, do dự một chút, đang định thôi, bỗng nhiên xếch mi lên, khéo léo nói:
- Không sao, ta có thể dạy ngươi, rất đơn giản mà.
- Thôi thôi, ta rất vụng về, làm xấu mặt nơi đông người thế này thì không hay đâu. - Hàn Thạc cười khổ lắc đầu cự tuyệt.
Chiếc cổ trắng nõn thon dài ngẩng lên, Phoebe khẽ oán trách:
- Ngươi trước đó đã đáp ứng ta thế nào, không phải muốn chạy trốn đấy chứ.
Nói xong, cũng mặc kệ Hàn Thạc có đáp ứng hay không, Phoebe khoác lên khuỷu tay hắn, kéo hắn về phía sàn nhảy, căn bản không cho phép Hàn Thạc cự tuyệt.
Đại Ma Vương