Đại Ma Vương

Chương 142 : Đề nghị giết rồng

Ngày đăng: 03:52 19/04/20


Đông đã tràn đến rồi, gió lạnh gào thét ầm ào, tuyết trắng hệt như lông ngỗng giăng mắc đầy trời khiến cho sâm lâm cự ma cư ngụ lâu dài trong U Ám sâm lâm cũng lạnh cóng cả tay chân. May mà lần này Hàn Thạc đến đây đã mang theo đủ lương thực quần áo, nếu không đợt lạnh kiểu này chính là một tai nạn lớn đối với bọn chúng.

Liên tiếp mấy ngày nay, Hàn Thạc và cả đoàn sâm lâm cự ma đi vào bên trong U Ám sâm lâm. Lần này đi không đi thẳng vào khu vực thâm sâu ở phía nam mà lại bắt đầu đi về hướng tây.

Trong thời gian mấy ngày này, Hàn Thạc sai sâm lâm cự ma giúp hắn làm một cỗ kiệu đơn giản. Sau đó hắn một mình yên lặng ở trong đó tu luyện "Ma Động Cửu Thiên thuật". Thuật ngự gió bay lượn "Ma Động Cửu Thiên thuật" cần phải tập trung Ma Nguyên lực xuống những kinh mạch dưới chân, sau đó mới chiếu theo phương thức vận hành đặc thù để thúc động Ma Nguyên lực bay vút lên không.

Đã trải qua rèn luyện ba tầng ma công cơ sở là Cố Thể, Thác Mạch và Tố Hồn, hiện tại hắn đã đạt đến cảnh giới Chân Ma nên khi tu luyện "Ma Động Cửu Thiên thuật" đã nhanh hơn rất nhiều so với ngày đó khi tu luyện "Huyền Băng Ma Diễm quyết". Bởi kinh mạch đã sớm mở rộng và cứng chắc trước rồi, Hàn Thạc khi chiếu theo đường di chuyển vận hành của "Ma Động Cửu Thiên thuật" cảm thấy không chút trở ngại nào.

Mấy ngày sau, Hàn Thạc không tiếp tục ở trong cỗ kiệu nữa, tùy tiện tìm một cái cớ để ở lại phía sau, ngầm thử nghiệm việc bay lượn của "Ma Động Cửu Thiên thuật". Nắm được lý thuyết là một chuyện, thật sự lướt không bay lượn rồi, còn cần phải nắm vững thuần thục một số bí quyết, hắn thí nghiệm đã khá nhiều lần, cũng gần như có thể bay lên không, nhưng khống chế phương hướng còn chưa đủ thành thạo, may mà vài lần đều rơi xuống chỗ vắng lặng.

Một ngày kia, trời vẫn đổ tuyết lớn phủ kín mặt đất. Đoàn sâm lâm cự ma cuối cùng cũng đã dừng lại trước một sơn cốc. Hàn Thạc còn ở phía sau ý đồ muốn nhanh chóng hoàn thành tu luyện "Ma Động Cửu Thiên thuật", phát hiện điều này, lập tức ngưng không tiếp tục tu luyện nữa, nhanh chóng từ sau vọt lên phía trước.

- Sứ giả, bên trong sơn cốc này hẳn là nơi tinh linh cư ngụ. Mới vừa rồi hai người trong chúng ta đã nhìn thấy ở vùng phụ cận một số lớn tinh linh xuất hiện ở nơi đây. - Đợi đến khi Hàn Thạc tới trước mặt, lão mục sư đưa tay chỉ về sơn cốc bao trùm đầy tuyết, cung kính giải thích.

Hít vào một hơi thật sâu, Hàn Thạc nheo mắt dõi về nơi xa, đáng tiếc bởi vì tuyết bao phủ khắp cây cối mặt đất, che kín gần hết làm hắn không thể nhìn rõ được cụ thể điều gì ở nơi xa xa.

Hàn Thạc niệm nhẹ một đoạn ma pháp chú ngữ huyền ảo. Một luồng sáng màu xanh bỗng xuất hiện trước mặt, hắn phóng thẳng ra, nhắm về phía mặt đất sơn cốc phủ đầy tuyết.

Đây là "Sinh Mệnh Trinh Sát", ma pháp trung cấp của Vong Linh hệ, Hàn Thạc mới nắm được trong thời gian gần đây. Ma pháp "Sinh Mệnh Trinh Sát" này không hề có tác dụng công kích. Đúng như ý nghĩa của tên gọi chỉ có tác dụng dò tìm sinh mệnh, khi vào trong một hoàn cảnh xa lạ rất có tác dụng.

Khi đã thi triển ma pháp này rồi, Hàn Thạc liền nheo mắt cảm ứng. Những nơi ma pháp "Sinh Mệnh Trinh Sát" đi qua, hắn không hề cảm ứng được chút dấu vết nào của sinh mạng. Đến khi ma pháp này bay vòng quanh sơn cốc được một vòng, hao hết tinh thần lực liền biến mất không còn tung tích.

- Bên trong sơn cốc không hề có dấu vết của sinh mệnh. Bất quá chúng ta có thể tiến vào trong xem qua. Nếu như bọn tinh linh cư ngụ ở nơi đây, chắc trên bề mặt cây cối sẽ lưu lại những dấu vết. Nếu như chúng ta có thể phát hiện những phòng ốc bọn chúng cư ngụ ở nơi đây thì thật là tốt lắm. - Hàn Thạc nghĩ qua một lượt, ra lệnh cho lão mục sư.
Hàn Thạc lặng đi, thật không ngờ được gia tộc Hắc Ám tinh linh này lại đang bị một con rồng đen tập kích. Rồng đen chính là một con rồng to lớn tà ác, cũng ưa thích cư ngụ trong thế giới ngầm Hắc Ám, do đó đám Hắc Ám tinh linh này gặp phải một con rồng đen thì đúng là xui xẻo rồi.

Cau mày, Hàn Thạc suy nghĩ một lát, chợt thấy đề nghị này của Hắc Ám tinh linh đúng là có sức mê hoặc. Rồng đen tuy thực lực phi phàm, bất quá tập hợp gia tộc Hắc Ám tinh linh này, cùng sức mạnh của năm trăm sâm lâm cự ma hẳn cũng không phải không có cơ hội giết chết được nó.

Trên người mỗi con rồng này đều có bảo vật khiến cho người ta thèm muốn. Vì thế giết chết được mỗi con chắc chắn sẽ là một chuyện tốt, có thể nói là một sự dụ hoặc khiến người ta không cách nào chống cự được.

- Trước hết phải xuống bên dưới đã rồi hãy nói tiếp. Nếu như có thêm chúng ta đủ để đối phó con rồng to lớn đó, cũng nên đồng ý với đề nghị của vị này. - Hàn Thạc nghĩ một lát rồi mở miệng đáp lại.

- Ta dám đảm bảo nếu như có thêm sức mạnh của năm trăm bằng hữu cự ma anh dũng hỗ trợ, con rồng đen đó chắc chắn phải chết không sai. Ta tên Dinah, hoan nghênh các vị cùng tiến vào thế giới ngầm dưới đất.

Phu nhân Hắc Ám tinh linh đó cao hứng đáp lại, sau đó mới dặn dò những Hắc Ám tinh linh một câu.

Những Hắc Ám tinh linh vừa mới rời khỏi động huyệt, theo mệnh lệnh của Dinah từng người từng người quay trở vào bên trong. Cuối cùng Dinah mới đong đưa cặp mông đi xuống, đưa tay ngoắc Hàn Thạc và lão mục sư.

Đi theo phía sau tiến vào thế giới dưới đất, nếu như có bất cứ điều gì không ổn, còn có thể lợi dụng cơ hội thoát ra. Vì thế mắt thấy Hắc Ám tinh linh đi trước, Dinah sau cùng mới dừng lại gọi mấy người, Hàn Thạc cho là không còn chút nguy hiểm nào, liền gật gật đầu với lão mục sư.

Hàn Thạc và lão mục sư đi trước, Tiểu Khô Lâu trong kiệu đi giữa, năm trăm sâm lâm cự ma lục tục đi xuống cửa động, tiến vào thế giới cư ngụ dưới mặt đất của Hắc Ám tinh linh.

Càng đi xuống phía dưới, lòng động càng rộng rãi, ở nơi thâm sâu còn có những khối đá màu đỏ nâu phát ra ánh sáng mờ mờ, khiến cho bên dưới hoàn toàn không quá âm u đen tối.

Đại Ma Vương