Đại Ma Vương
Chương 207 : Bách quỷ loạn vũ
Ngày đăng: 03:53 19/04/20
Bí pháp sử dụng một số tài liệu đặc thù, chiếu theo quy luật huyền bí về thiên địa không gian để bố trí trận pháp đoạt thiên địa tạo hóa là điều mà các tu ma cao thủ đều nắm vững.
Sau khi tiêu hóa xong toàn bộ trí nhớ của Sở Thương Lan, Hàn Thạc không còn là kẻ bị động chỉ biết bó tay chờ chết nữa. Cho dù tu vi hiện thời không đủ nhưng nếu lợi dụng một vài ma trận thì Hàn Thạc vẫn có thể nắm được thế chủ động.
Dùng phương pháp tiền trảm hậu tấu, Hàn Thạc lập tức chiếm lấy cái cửa hàng ở nơi Thủy tuyệt chi địa kia. Khi Harris tới thì Hàn Thạc vịn vào cớ phải đối phó Florida nói một thôi một hồi để lấp liếm đi.
Trong Nhật Diệu cốc, Già La dong binh đoàn cai quản hết mọi việc nên chỉ cần là ở trong Nhật Diệu cốc thì bọn họ cũng chẳng sợ Hàn Thạc dám giở bất cứ trò gian trá nào. Theo ước định, chỉ cần bọn Hàn Thạc giết chết Florida thì cửa hàng này sẽ được giao miễn phí cho hắn. Giờ đây, Hàn Thạc sử dụng cũng chỉ là nhận lấy sớm hơn một chút mà thôi.
Cửa hàng không giống như đồ vật khác. Nếu là vật phẩm bình thường có thể mang theo người thi Harris có lẽ sẽ không cấp cho Hàn Thạc sớm như vậy bởi vì lo ngại Hàn Thạc lấy vật phẩm mang đi mất. Nhưng cửa hàng thì lại không có cách nào di dời đi được nên Harris không hề sợ Hàn Thạc mang cửa hàng đi đâu cả. Huống chi địa khế (giấy tờ mua bán đất) vẫn đang còn trong tay mình. Cho nên sau khi nghe Hàn Thạc giải thích một hồi thì Harris cũng không nói gì thêm, xem như ngầm đồng ý với cách làm của Hàn Thạc.
Gian cửa hàng theo truyền thuyết bị Tà Thần nguyền rủa này còn muốn lớn hơn một chút so với tưởng tượng của Hàn Thạc. Nó chiếm diện tích hơn bốn trăm thước vuông, ngoài một cái sân rộng tám mươi thước, còn có rất nhiều phòng lớn nhỏ khác nhau, lại còn có cả giường, bàn và các loại đồ gia dụng cần thiết khác. Chính vì nơi này là một chỗ bất tường cho nên sau khi chủ sở hữu chết đi thì bất cứ vật phẩm gì nằm ở bên trong đều bị coi là vật mang điềm gở. Không một ai muốn lấy đi những thứ đồ đạc ở trong cửa hàng này, họ sợ rước lấy phiền toái cho bản thân mình. Ngoại trừ thiếu một vài cái chăn bông và nhu yếu phẩm dùng hàng ngày do trong thời gian dài không có ai ở đây và mấy căn phòng phủ đầy bụi bặm thì cả cửa hàng cũng chẳng thiếu đồ vật gì.
Lúc trước, khi đàm luận về việc thành lập dong binh đoàn, Hàn Thạc đã một lần giải thích tất cả mọi điều kỳ dị liên quan đến gian cửa hàng này. Mấy người Emily và Phoebe mặc dù chỉ hiểu lõm bõm về những điều giải thích của Hàn Thạc nhưng cũng biết rằng hắn đã thanh trừ tất cả những nguy hiểm ở bên trong cửa hàng đi rồi. Xuất phát từ sự tín nhiệm vô điều kiện đối với hắn nên mặc dù hai nàng vẫn có điểm không thoải mái đối với nơi này nhưng cũng vẫn để Hàn Thạc ở đây.
Đã quyết định phải bày trận thì những chuẩn bị ban đầu tất nhiên thích hợp nhất phải do Emily và Phoebe ra mặt. Hàn Thạc đưa ra một danh sách những vật âm hàn là tài liệu cơ bản cần thiết nhất giao cho hai nàng phụ trách thu thập.
Bởi vì lo lắng đến an nguy của hai nàng, Hàn Thạc lệnh cho Hắc long Gilbert đi cùng. Có một Hắc long với sức chiến đấu phi phàm như vậy thì hai nàng – một người là Ma đạo sư, một người là Kiếm sư – nếu như có gặp phải Edwin thì phỏng chừng cũng không bị thua thiệt nhiều lắm.
Sau khi tất cả mọi người đã được điều đi, Hàn Thạc ngâm xướng Vong Linh ma pháp, triệu hồi ra hơn mười Khô lâu chiến sỹ. Sau đó, hắn ra lệnh cho mười Khô lâu chiến sỹ kẻ cầm chổi, người bưng chậu bắt đầu dọn dẹp vệ sinh từng gian phòng một.
Tu La Huyễn Hồn Trận là một loại mê trận, khiến cho người ta lâm vào ảo cảnh. Trận này phải lấy bách quỷ tử khí làm phụ trợ, lấy thi cốt âm hàn ngưng tụ thành sáu cây Tu La cột trụ, sau đó lại dùng Xử nữ âm huyết (máu...........của gái còn trinh, kiểu này Phoebe phải xuất tí huyết rồi) làm bút mực khắc hoạ lên sáu cây Tu La cột trụ những phù chú của Ma Môn và dùng thêm một khối Phù Vân thạch đã thu nạp năm giọt bổn mệnh tinh huyết của người lập trận làm trận nhãn.
Trận này khi đã hoàn thành nếu địch nhân không hiểu trận pháp đi vào bên trong sẽ lập tức bị bách quỷ tử khí xâm nhập. Toàn thân hồn vía hỗn loạn sinh ra ảo giác như thể phát hiện một người khác ở bên trong trận pháp đang bất chấp tất cả muốn giết chết mình. Nỗi sợ hãi sẽ làm kẻ đó trong nháy mắt lâm vào cuồng loạn, dù tâm trí có kiên định đến mức nào nhưng muốn chiến thắng bản thân thì cũng cực kỳ khó khăn.
Giếng nước ở trung tâm chỗ thủy tuyệt chi địa đã được Hàn Thạc cải tạo một chút, lợi dụng toàn bộ giếng nước làm trận nhãn. Hơn nữa, mấy ngày gần đây hắn cũng thu thập được tài liệu luyện chế Thủy giáp thi. Hắn còn lập thành một cái "Thủy quỷ phụ thể ma trận" nho nhỏ, đưa vào bên trong mỗi Oán linh thể một loại thủy mẫu, để ở bên trong giếng nước dùng bí pháp kích thích cho hóa thành Thủy quỷ. Bất cứ người nào tiếp cận giếng nước đều có thể bị Thủy quỷ chiếm lấy thân thể rồi kéo người đó rơi vào bên trong giếng nước.
Trong khi đang bố trí hai trận pháp này, Hàn Thạc đột nhiên cảm thấy bản thân quả nhiên có khả năng tiên đoán. Ma công của Sở Thương Lan cùng với Vong Linh ma pháp của thế giới này một khi phối hợp sử dụng thì đích xác là có tác dụng kỳ diệu vượt quá mức tưởng tượng.
Vừa nghe được tiếng gào của Harris từ bên ngoài truyền đến, Hàn Thạc lập tức thay đổi trận pháp một chút, xóa hết toàn bộ mọi điều dị thường, khôi phục nguyên trạng bên trong sân. Ngoại trừ sáu Tu La cây cột trụ ra thì cũng không có một điểm thay đổi nào khác cả.
- Không có gì đâu. Harris tiên sinh tới có phải là có tin tức gì để nói cho chúng ta biết ư? - Hàn Thạc mở cánh cửa cửa hàng, mặc kệ Harris tiến vào, cười toe toét bình tĩnh trả lời.
Sau khi Harris tiến vào, đôi mắt lợi hại nhìn khắp chung quanh, rồi nghi hoặc hỏi Hàn Thạc:
- Tại sao đột nhiên có tới sáu cây thạch trụ hình dáng kỳ quái thế này?
- À, chúng ta định ở lại nơi này lâu dài. Bởi vì thiếu đồ phơi quần áo nên chuẩn bị sáu cây thạch trụ để làm chỗ mắc dây. Sao Harris tiên sinh lại có thời gian nhàn rỗi đến đây?
- Vừa rồi, ở đây phát ra quang mang sáng rực đỏ như máu, người ở một số cửa hàng chung quanh còn nghe được bên trong truyền ra tiếng thét gào kinh khủng. Bọn họ nói nghe thấy thì rùng mình kinh hãi nên muốn chúng ta tới xem tình hình thế nào. Ta cũng là lo lắng các ngươi gặp chuyện gì đó cho nên mới tới đây xem.
Hàn Thạc khẻ cười ha ha mấy tiếng, nói giỡn:
- Đó là do những người đó ít khi gặp quái sự thôi mà. Vừa rồi chỉ là chúng ta thí luyện ma pháp.
- Có mấy người chúng ta ở đây thì dù cho trớ chú ứng nghiệm cũng không phải lo ngại. Cứ yên tâm đi! À, cái tên đại biến thái thu thập xử nữ âm huyết này cũng là bằng hữu của ngươi sao? - Harris gật đầu không nói thêm gì, trong khi đang định rời khỏi chỗ này thì đột nhiên trông thấy Gilbert, không nhịn được mở miệng hỏi Hàn Thạc.
- À...... Coi như vậy đi. - Hàn Thạc hơi xấu hổ, quay đầu lại trừng mắt nhìn Gilbert, ra hiệu cho hắn im miệng, sau đó giải thích với Harris.
- Tại sao các ngươi lại có loại bằng hữu này? Hắn thật sự khiến cho người khác kinh tởm. - Harris cực kỳ khinh thường liếc mắt nhìn Gilbert một cái rồi không còn muốn ở lại nơi này nữa, dẫn thủ hạ bỏ đi vội vã như tránh tà vậy.
- Khốn kiếp! Tất cả đều là do chủ nhân phân phó. Hắn là cái thá gì mà còn xen cả vào chuyện ta đánh rắm nữa chứ? - Sau khi Harris bỏ đi, Gilbert rốt cục không chịu thêm được nữa, tức sùi bọt mép chửi văng lên.
Đại Ma Vương